Một danh tướng của Pháp có lần
đã nói: "Tất cả đều mất, trừ danh dự" (Tout est perdu sauf l
'honneur). Trong cuộc sống, không phải lúc nào cũng gặp xuôi may; nhưng cuộc sống
của ta còn đáng sống khi danh dự của ta còn. Trước tình trạng khủng hoảng, thế
giới ngày nay mất hướng, trong Thông điệp Hào- quang Chân-lý (Veritatis
Splendor), Đức Thánh cha Gioan Phaolô II đã từng trích lại câu thơ của thi sĩ
Juvénal để nói đến giá trị của danh dự trong cuộc sống:
"Tội ác tày trời là coi mạng
sống mình hơn danh dự
Và vì quá ham sống mà đánh mất những ý nghĩa đời người"
Và vì quá ham sống mà đánh mất những ý nghĩa đời người"
(Summum crede nefas animam
praeferre pudori,
et propter vitam vivendi perdere causas) [Satires, VIII, 83-84]
et propter vitam vivendi perdere causas) [Satires, VIII, 83-84]
Người không biết trọng danh dự
là người thích tạo ra bầu khí nghi kỵ, chỉ trích, dối trá, không ai tín nhiệm
vào ai, không ai còn hứng khởi tích cực xây dựng được một điều gì; phong cách
đó, chế độ đó, nền văn minh đó đưa đến kết quả rõ rệt là các mối tương quan xã
hội băng rã dần trong bầu khí bạn bè, gia đình, làng xóm, đoàn thể, quốc gia và
ngay cả giáo hội.
Người biết trọng danh dự là
ngưòi sống thành tín để bạn bè tín nhiệm được mình, là tâm hồn đại độ để có thể
tin tưởng vào người khác. Nếp sống đó là chìa khoá để phục hồi niềm tin, canh
tân và tạo an bình cho sinh hoạt gia đình, đoàn thể, quốc gia và giáo hội.
Người tín thành, trọng danh dự,
luôn luôn giữ lời hứa, chu toàn phận sự, người ta có thể đặt niềm tin vào họ,
lúc thịnh cũng như lúc suy, thành công cũng như thất bại họ luôn luôn có mặt
bên cạnh bạn bè.
Người tín thành, mở rộng đôi
cánh tay, để bắt tay mọi người thân ái, hai bàn tay bên là tín, bên là thành nối
dài, nối dài vòng quanh thế giới. Không ai tín thành bằng người sẵn sàng chết
thay cho bạn - phải vươn đôi tay tín thành lên khắp năm châu thì mới biến đổi
được cái xã hội ta đang sống - nơi mà không ai tin ai, nơi người ta dò thám
nhau, rình mò nhau, tố cáo nhau.
Phúc âm của Chúa Kitô dạy tôi,
truyền thống văn hoá ngàn đời của dân tộc, tổ tiên Việt Nam nhắc nhỡ tôi: Hãy
yêu mọi người, kể cả kẻ thù của tôi, vì mọi người đều là con cái của Cha chung:
bốn bể đều là anh em.
Tình yêu cao cả đó thúc đẩy tôi
thành thực và trung tín với người chung quanh.
Danh dự con người dựa trên lòng
thành thật, vì thành thật tạo cho bằng hữu tín nhiệm.
Trung tín trong lời nói, ngay thẳng
trong tâm tư, đại độ trong cách cư xử, đó là nhân cách của kẻ trọng danh dự.
Một người không danh dự, lật lọng,
dối gạt bạn bè, và người thân, sẽ gây cho gia đình, quốc gia đổ vỡ, bầu khí xã
hội băng rã.
Một gia đình, một đoàn thể, một
chế độ không lấy Sự thật và Tín thành để làm tiêu chuẩn, sẽ đẩy đưa nếp sinh hoạt
của mình vào con đường thù hận, gian trá, thiếu danh dự, và con dân sẽ mất hướng.
Tôi còn nhớ câu đối quý giá của
Sảng Đình (Linh mục J.M. Nguyễn Văn Thích) treo trong phòng ngài:
Phụng Chúa đức tam: tín, vọng,
ái,
Thúc thân thành nhất: tư, ngôn, hành.
Thúc thân thành nhất: tư, ngôn, hành.
Thờ Chúa ba đức: tin, cậy, mến.
Tu thân toàn thành: suy, nói, làm.
Tu thân toàn thành: suy, nói, làm.
Tín thành
Anh là thụ tạo cao sang
Em là lý tưởng vinh quang tuyệt vời.
Anh là đầu óc sáng soi
Em là tim chứa muôn lời yêu thương.
sáng soi anh dẫn đưa đường,
Yêu thương em toả kiên cường phục sinh.
Anh nhờ lý luận phân minh em giàu nước mắt dịu hiền lung linh
Luận suy kiên vững hùng anh. giọt châu biến đổi tâm tình đẹp xinh
Anh hùng anh thật quang vinh / Hy sinh em vẫn lặng thinh dịu huyền
Anh là đền thánh trang nghiêm
em là cung thánh thiêng liêng nhiệm mầu
Trước đền cất nón cúi đầu
Trong cung quỳ gối nguyện cầu thiết tha.
Anh thường suy nghĩ cao xa
Em luôn mơ mộng cỏ hoa thơm nồng
Suy tư anh thật tinh thông
Mộng mơ em chiếu một vòng hào quang
Anh là biển rộng mênh mông
em là sông nước sạch trong dịu dàng
Đại dương có ngọc điểm trang
sông hồ gió mát nắng vàng nên thơ
Anh là chim phương bay xa
em là hoàng yến hót ca giữa đời
Bay xa chinh phục khung trời
Hát ca quyến rũ lòng người trần gian
Sau cùng
anh chờ em ở chân trời
còn em, em đợi trước đài thiên cung.
Em là lý tưởng vinh quang tuyệt vời.
Anh là đầu óc sáng soi
Em là tim chứa muôn lời yêu thương.
sáng soi anh dẫn đưa đường,
Yêu thương em toả kiên cường phục sinh.
Anh nhờ lý luận phân minh em giàu nước mắt dịu hiền lung linh
Luận suy kiên vững hùng anh. giọt châu biến đổi tâm tình đẹp xinh
Anh hùng anh thật quang vinh / Hy sinh em vẫn lặng thinh dịu huyền
Anh là đền thánh trang nghiêm
em là cung thánh thiêng liêng nhiệm mầu
Trước đền cất nón cúi đầu
Trong cung quỳ gối nguyện cầu thiết tha.
Anh thường suy nghĩ cao xa
Em luôn mơ mộng cỏ hoa thơm nồng
Suy tư anh thật tinh thông
Mộng mơ em chiếu một vòng hào quang
Anh là biển rộng mênh mông
em là sông nước sạch trong dịu dàng
Đại dương có ngọc điểm trang
sông hồ gió mát nắng vàng nên thơ
Anh là chim phương bay xa
em là hoàng yến hót ca giữa đời
Bay xa chinh phục khung trời
Hát ca quyến rũ lòng người trần gian
Sau cùng
anh chờ em ở chân trời
còn em, em đợi trước đài thiên cung.
(Cảm nghiệm của Thánh Thomas
Aquinos)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét