Thứ Hai Tuần 20 TN1
- Viết bởi LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP
Thứ Hai Tuần 20 TN1, Năm lẻ
Bài đọc: Judg 2:11-19; Mt 19:16-22.
1/ Bài đọc I: 11 Con cái Ít-ra-en đã làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA, và đã làm tôi các thần Ba-an.12 Họ đã lìa bỏ ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của tổ tiên, Đấng đã đưa họ ra khỏi đất Ai-cập, và họ đã đi theo các thần ngoại lai trong số các thần của các dân chung quanh. Họ sụp lạy các thần ấy và chọc giận ĐỨC CHÚA.13 Họ đã lìa bỏ ĐỨC CHÚA để làm tôi thần Ba-an và các nữ thần Át-tô-rét.
14 ĐỨC
CHÚA nổi cơn thịnh nộ với Ít-ra-en và đã trao họ vào tay quân cướp cho
chúng tha hồ bóc lột; Người đã trao họ vào tay kẻ thù chung quanh, nên
họ không thể đương đầu nổi với kẻ thù.
15 Cứ mỗi lần họ xuất trận là tay ĐỨC CHÚA giáng hoạ trên họ, như ĐỨC CHÚA đã phán và thề với họ. Họ lâm cảnh khốn cùng.
16 Bấy giờ ĐỨC CHÚA cho xuất hiện các thủ lãnh để giải thoát họ khỏi tay những kẻ cướp phá họ.
17 Nhưng
rồi các thủ lãnh của họ, họ cũng chẳng nghe mà cứ đàng điếm với các
thần ngoại lai và sụp lạy các thần đó. Họ vội từ bỏ con đường cha ông họ
đã đi, là tuân giữ mệnh lệnh của ĐỨC CHÚA; họ đã không noi gương các
ngài.
18 Khi
ĐỨC CHÚA cho xuất hiện các thủ lãnh để giúp họ, thì ĐỨC CHÚA ở với vị
thủ lãnh và Người cứu họ khỏi tay quân thù bao lâu vị thủ lãnh còn sống,
vì ĐỨC CHÚA động lòng trắc ẩn trước những tiếng than khóc của họ, khi
họ bị đàn áp và ức hiếp.
19 Nhưng
sau khi vị thủ lãnh qua đời thì họ lại ra hư đốn hơn cả cha ông họ. Họ
chạy theo các thần ngoại lai để làm tôi và sụp lạy chúng, chứ không từ
bỏ những hành vi và đường lối ngoan cố của họ.
2/ Phúc Âm: 16 Bấy giờ có một người đến thưa Đức Giê-su rằng: "Thưa Thầy, tôi phải làm điều gì tốt để được hưởng sự sống đời đời? "
17 Đức
Giê-su đáp: "Sao anh hỏi tôi về điều tốt? Chỉ có một Đấng tốt lành mà
thôi. Nếu anh muốn vào cõi sống, thì hãy giữ các điều răn."
18 Người
ấy hỏi: "Điều răn nào? " Đức Giê-su đáp: "Ngươi không được giết người.
Ngươi không được ngoại tình. Ngươi không được trộm cắp. Ngươi không được
làm chứng gian.
19 Ngươi phải thờ cha kính mẹ", và "Ngươi phải yêu đồng loại như yêu chính mình."
20 Người thanh niên ấy nói: "Tất cả những điều đó, tôi đã tuân giữ, tôi còn thiếu điều gì nữa không? "
21 Đức
Giê-su đáp: "Nếu anh muốn nên hoàn thiện, thì hãy đi bán tài sản của
anh và đem cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy
đến theo tôi."
22 Nghe lời đó, người thanh niên buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Thiên Chúa vẫn trung thành dù con người bội phản.
Đọc
lịch sử Do-thái, chúng ta phải ngạc nhiên trước tình yêu và sự trung
thành của Thiên Chúa dành cho họ; dẫu họ đã bất trung phản bội Ngài
không biết bao nhiêu lần. Nhìn vào mối liên hệ của mỗi người với Thiên
Chúa, chúng ta cũng không khỏi ngạc nhiên vì Thiên Chúa luôn trung
thành, dù biết bao nhiêu lần chúng ta phạm tội phản bội Ngài trong cuộc
đời.
Các
Bài Đọc hôm nay dẫn chứng tình yêu trung thành của Thiên Chúa dù cho
con người bỏ Thiên Chúa để chạy theo các thần của thế gian. Bài Đọc I
tường thuật con cái Israel đã lìa bỏ Đức Chúa để làm tôi thần Baal và
các nữ thần Ashtaroth; hậu quả là họ bị bại trận mỗi khi ra quân và phải
làm nô lệ cho các dân tộc chung quanh họ. Thiên Chúa vẫn kiên nhẫn gởi
những nhà lãnh đạo đến để giải phóng họ khỏi tay quân thù. Trong Phúc
Âm, khi một chàng thanh niên đến hỏi Chúa Giêsu về con đường để trở nên
trọn lành, Chúa trả lời hãy về bán các tài sản chàng có và giúp người
nghèo khó, rồi trở lại theo Chúa. Chàng thanh niên buồn bã bỏ đi vì
chàng có nhiều của cải.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Sự phản bội của con cái Israel và tình thương của Thiên Chúa.
1.1/
Sự bất trung của con cái Israel: Đọc Sách Thủ Lãnh, một người có thể
nhận ra "bổn cũ tái diễn" của con cái Israel như trình thuật hôm nay:
(1)
Con cái Israel đã lìa bỏ Đức Chúa để chạy theo các thần ngoại bang: "Họ
đã lìa bỏ Đức Chúa, Thiên Chúa của tổ tiên, Đấng đã đưa họ ra khỏi đất
Ai-cập, và họ đã đi theo các thần ngoại lai trong số các thần của các
dân chung quanh. Họ sụp lạy các thần ấy và chọc giận Đức Chúa.
Họ đã lìa bỏ Đức Chúa để làm tôi thần Baal và các nữ thần Ashtaroth."
(2)
Hậu quả con cái Israel phải lãnh nhận: "Đức Chúa nổi cơn thịnh nộ với
Israel và đã trao họ vào tay quân cướp cho chúng tha hồ bóc lột; Người
đã trao họ vào tay kẻ thù chung quanh, nên họ không thể đương đầu nổi
với kẻ thù. Cứ mỗi lần họ xuất trận là tay Đức Chúa giáng hoạ trên họ,
như Đức Chúa đã phán và thề với họ. Họ lâm cảnh khốn cùng."(3) Tình thương Thiên Chúa: "Bấy giờ Đức Chúa cho xuất hiện các thủ lãnh để giải thoát họ khỏi tay những kẻ cướp phá họ... Khi Đức Chúa cho xuất hiện các thủ lãnh để giúp họ, thì Đức Chúa ở với vị thủ lãnh và Người cứu họ khỏi tay quân thù bao lâu vị thủ lãnh còn sống, vì Đức Chúa động lòng trắc ẩn trước những tiếng than khóc của họ, khi họ bị đàn áp và ức hiếp."
(4) Tiếp tục phản bội: "Nhưng rồi các thủ lãnh của họ, họ cũng chẳng nghe mà cứ đàng điếm với các thần ngoại lai và sụp lạy các thần đó. Họ vội từ bỏ con đường cha ông họ đã đi, là tuân giữ mệnh lệnh của Đức Chúa; họ đã không noi gương các ngài."
1.2/ Tại sao con cái Israel tiếp tục phản bội Thiên Chúa? Nhìn lại lịch sử của Israel rồi nhìn lại con người mình, chúng ta có thể thấy sự phản bội của mỗi người chúng ta cũng chẳng thua kém gì con cái Israel, vì mỗi khi chúng ta phạm một tội trọng là mỗi lần chúng ta phản bội Thiên Chúa. Tại sao chúng ta xúc phạm đến Thiên Chúa? Có phải vì chúng ta không tin Thiên Chúa? Không! Chúng ta tin Thiên Chúa; nhưng vì yếu đuối con người, nên chúng ta rơi vào chước cám dỗ của ma quỉ, thế gian, và xác thịt. Có phải vì chúng ta không yêu Thiên Chúa? Không! Mỗi khi chúng ta chạy đến tòa cáo giải là chúng ta ăn năn hối hận, vì đã phản bội tình yêu Ngài dành cho chúng ta.
Sự thật là tự con người chúng ta không đủ sức để thắng vượt được những chước cám dỗ của ba thù, chúng ta cần có sức mạnh của ơn thánh đến từ Chúa, mới có thể thắng vượt được. Bài học của con cái Israel giúp chúng ta tin tưởng nơi tình yêu trung thành của Thiên Chúa, để đừng bao giờ thất vọng mỗi khi bị sa ngã; ngược lại, hãy biết can đảm đứng lên thú tội với Thiên Chúa và làm lại cuộc đời.
2/ Phúc Âm: Chỉ có một Đấng tốt lành mà thôi.
2.1/ Điều kiện để được hưởng sự sống đời đời.
(1)
Đấng Tốt Lành và điều tốt: Chàng thanh niên đến thưa Đức Giêsu rằng:
"Thưa Thầy, tôi phải làm điều gì tốt để được hưởng sự sống đời đời?" Đức
Giêsu đáp: "Sao anh hỏi tôi về điều tốt? Chỉ có một Đấng tốt lành mà thôi."
Câu hỏi của chàng thanh niên nhấn mạnh vào điều tốt phải làm để kiếm điểm cần thiết vào Nước Trời. Câu trả lời của Chúa Giêsu nhấn mạnh đến lòng
tốt của Cha Ngài. Được hưởng sự sống đời đời, trước tiên, không phải là
do công lao của con người lập được; nhưng là do bởi sự tốt lành của
Thiên Chúa.
(2)
Phải tuân giữ các giới răn: Thứ đến, Chúa nói với anh ta: "Nếu anh muốn
vào cõi sống, thì hãy giữ các điều răn;" rồi Chúa liệt kê ra 5 giới răn
sau cùng của Thập Giới liên quan đến con người, và nhấn mạnh đến nguyên
lý "ngươi phải yêu đồng loại như yêu chính mình." Điều làm nhiều người
ngạc nhiên trong câu trả lời của Chúa là Ngài không đá động gì đến 3
giới răn đầu tiên liên quan đến Thiên Chúa cả. Có thể giải thích điều
này như sau: Tất cả Thập Giới có thể thu gọn vào trong hai giới răn:
"mến Chúa, yêu người." Hai giới răn này không thể tách rời nhau: nếu một
người mến Chúa, người đó phải yêu người. Ai nói mình mến Chúa mà không
yêu thương anh em là kẻ nói dối, và sự thật không có nơi người ấy (I Jn
4:20). Chúa chỉ cần thử xem anh có yêu người là biết anh có mến Chúa hay
không.
2.2/
Mãnh lực của thần tiền: Người thanh niên ấy nói: "Tất cả những điều đó,
tôi đã tuân giữ, tôi còn thiếu điều gì nữa không?" Đức Giêsu mời gọi
chàng thanh niên: "Nếu anh muốn nên hoàn thiện, thì hãy đi bán tài sản
của anh và đem cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi
hãy đến theo tôi." Nghe lời đó, người thanh niên buồn rầu bỏ đi, vì anh
ta có nhiều của cải. Phân tích câu trả lời của Chúa Giêsu và phản ứng
của chàng thanh niên này, chúng ta thấy có những điều sau đây:
(1)
Anh đã đặt của cải lên trên Thiên Chúa: Điều này vi phạm trầm trọng
giới răn thứ nhất: vì yêu của cải hơn yêu Chúa, nên anh đã buồn rầu bỏ
đi. Chúa cảnh cáo chúng ta: "Anh em không thể làm tôi cả Thiên Chúa lẫn
của cải."
(2)
Anh không "yêu đồng loại như yêu chính mình" như Chúa Giêsu đòi hỏi; vì
anh không dám hy sinh của cải anh có để bố thí cho người nghèo.
(3)
Anh không hiểu hay không tin Chúa Giêsu khi Ngài bảo anh: nếu anh bán
tài sản và cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Anh
không hiểu "kho tàng trên trời" có nghĩa gì hay anh không tin Chúa có
thể làm được việc đó.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
-
Kính mến Thiên Chúa trên hết mọi sự phải là nguyên lý hướng dẫn cuộc
đời mỗi người chúng ta. Đừng bao giờ đặt bất cứ con người nào hay sự vật
gì trên Thiên Chúa.
-
Mỗi khi yếu đuối phạm tội bất trung với Thiên Chúa, chúng ta đừng nản
lòng; nhưng luôn biết trông cậy vào tình yêu trung thành của Thiên Chúa.
-
Một điều sẽ giúp chúng ta là cần học hỏi để biết tình thương, uy quyền,
và những ơn lành Chúa đã làm cho chúng ta trong cuộc đời; để chúng ta
biết đáp đền cho xứng đáng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét