Thứ Sáu Tuần 18 TN1
- Viết bởi LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP
Thứ Sáu Tuần 18 TN1, Năm Lẻ
Bài đọc: Deut 4:32-40; Mt 16:24-28.
1/ Bài đọc I: 32 Anh em cứ hỏi những thời xa xưa, thời có trước anh em, từ ngày Thiên Chúa dựng nên con người trên mặt đất; cứ hỏi từ chân trời này đến chân trời kia: có bao giờ đã xảy ra chuyện vĩ đại như thế, hay có ai đã nghe điều giống như vậy chăng?
33 Có dân nào đã được nghe tiếng Thiên Chúa phán từ trong đám lửa như anh em đã nghe, mà vẫn còn sống không?
34 Hoặc có thần nào đã ra công đi chọn lấy cho mình một dân tộc từ giữa một dân tộc khác, đã dùng bao thử thách, dấu lạ, điềm thiêng và chinh chiến, đã dang cánh tay mạnh mẽ uy quyền, gây kinh hồn táng đởm, như ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, đã làm cho anh em tại Ai-cập, trước mắt anh em không?
35 Chính anh em đã được cho thấy những điều đó, để biết rằng ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa và ngoài Người ra không có thần nào khác nữa.
36 Từ trời, Người đã cho anh em nghe tiếng Người, để dạy dỗ anh em; dưới đất, Người đã cho anh em thấy ngọn lửa lớn của Người, và anh em đã nghe các lời Người phán ra từ trong đám lửa.
37 Bởi vì Người đã yêu thương cha ông anh em, nên sau các ngài, Người đã chọn dòng dõi các ngài, và đã đích thân dùng sức mạnh lớn lao của Người đưa anh em ra khỏi Ai-cập.
38 Người đã đuổi những dân lớn và mạnh hơn anh em cho khuất mắt anh em, để đưa anh em vào đất của chúng và ban cho anh em đất ấy làm gia nghiệp, như anh em thấy hôm nay.
39 Vậy hôm nay, anh em phải biết và để tâm suy niệm điều này: trên trời cao cũng như dưới đất thấp, chính ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa, chứ không có thần nào khác nữa.
40 Anh em phải giữ các thánh chỉ và mệnh lệnh của Người, mà hôm nay tôi truyền cho anh em; như vậy anh em và con cháu anh em sau này sẽ được hạnh phúc, và anh em sẽ được sống lâu trên đất mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, vĩnh viễn ban cho anh em."
2/ Phúc Âm: 24 Rồi Đức Giê-su nói với các môn đệ: "Ai muốn theo Thầy, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình mà theo.
25 Quả vậy, ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ tìm được mạng sống ấy.
26 Vì nếu người ta được cả thế giới mà phải thiệt mất mạng sống, thì nào có lợi gì? Hoặc người ta sẽ lấy gì mà đổi mạng sống mình?
27 "Vì Con Người sẽ ngự đến trong vinh quang của Cha Người, cùng với các thiên thần của Người, và bấy giờ, Người sẽ thưởng phạt ai nấy xứng việc họ làm.
28 Thầy bảo thật anh em: trong số người có mặt ở đây, có những kẻ sẽ không phải nếm sự chết trước khi thấy Con Người đến hiển trị."
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Hãy dùng trí nhớ để học biết Thiên Chúa và những gì Ngài dạy.
Trí nhớ rất quan trọng trong việc hiểu biết và học hỏi kinh nghiệm ở đời. Con người không thể tiến bộ nếu không biết dùng trí nhớ, vì những kiến thức và các phát minh hiện đại đều tùy thuộc vào các kiến thức căn bản của quá khứ. Con người có khôn ngoan chín chắn cũng tùy thuộc vào họ có biết học hỏi kinh nghiệm của người xưa, hay những lần thất bại của mình trong quá khứ hay không.
Các Bài Đọc hôm nay nhắc nhở cho con người phải năng nhớ lại những gì Thiên Chúa đã làm cho hay đã dạy dỗ mình. Trong Bài Đọc I, ông Moses trong Sách Đệ Nhị Luật, nhắc nhở cho con người nhớ lại toàn thể biến cố Xuất Hành: Thiên Chúa đã yêu thương chọn lựa con cái Israel như dân riêng, và dùng cánh tay uy quyền để đưa họ ra khỏi cảnh nô lệ bên Ai-cập và đưa vào Đất Hứa; để họ luôn biết tin yêu Ngài. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu nhắc nhở các môn đệ lối sống khôn ngoan theo định luật của Thiên Chúa: đừng sống theo kiểu người đời để chỉ ích kỷ tìm bảo vệ mạng sống mình; nhưng phải sẵn sàng chết cho ý riêng mình và sống theo đường lối Chúa dạy.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Anh em phải giữ các thánh chỉ và mệnh lệnh của Người.
1.1/ Hãy nhớ lại những gì Thiên Chúa đã làm cho anh em: Để hiểu biết lý do tại sao phải vâng lời Thiên Chúa, ông Moses muốn con cái Israel nhìn lại toàn thể biến cố Xuất Hành, hay ít nhất 4 biến cố chính:
(1) Biến cố vượt qua Biển Đỏ: "Anh em cứ hỏi những thời xa xưa, thời có trước anh em, từ ngày Thiên Chúa dựng nên con người trên mặt đất, cứ hỏi từ chân trời này đến chân trời kia: có bao giờ đã xảy ra chuyện vĩ đại như thế, hay có ai đã nghe điều giống như vậy chăng?" Chưa có một biến cố lịch sử nào trong trời đất thuật lại một việc tương tự như "biển rẽ làm hai như hai bước tường thành để con cái Israel vượt qua Biển Đỏ ráo chân."
(2) Cuộc thần hiện và ban Thập Giới trên núi Sinai: Ông Moses hỏi con cái Israel: "Có dân nào đã được nghe tiếng Thiên Chúa phán từ trong đám lửa như anh em đã nghe, mà vẫn còn sống không?" Truyền thống Do-thái tin không một ai nhìn hay nghe tiếng của Thiên Chúa mà còn sống; ngoại trừ trường hợp của ông Moses và con cái Israel trong cuộc xuất hành khỏi Ai-cập.
(3) Bảy thiên tai Chúa giáng xuống Ai-cập: "Hoặc có thần nào đã ra công đi chọn lấy cho mình một dân tộc từ giữa một dân tộc khác, đã dùng bao thử thách, dấu lạ, điềm thiêng và chinh chiến, đã dang cánh tay mạnh mẽ uy quyền, gây kinh hồn táng đởm, như Đức Chúa, Thiên Chúa của anh em, đã làm cho anh em tại Ai-cập, trước mắt anh em không?"
(4) Cho dân sở hữu Đất Hứa: "Người đã đuổi những dân lớn và mạnh hơn anh em cho khuất mắt anh em, để đưa anh em vào đất của chúng và ban cho anh em đất ấy làm gia nghiệp, như anh em thấy hôm nay."
1.2/ Hãy biết ăn ở làm sao cho thích đáng: Khi nhớ lại biến cố Xuất Hành, con cái Israel phải nhận ra tình thương Thiên Chúa đã dành cho họ: chọn họ như Dân Riêng, đích thân dùng sức mạnh lớn lao của Người đưa họ ra khỏi Ai-cập, cho họ nghe tiếng Người, dạy dỗ họ, và bảo vệ họ khỏi biết bao nguy hiểm trên đường đi. Sau khi đã nhận ra tình thương Thiên Chúa, ông Moses muốn con cái Israel phải làm hai điều sau để tạ ơn Thiên Chúa và làm ích cho chính mình:
(1) Không được thờ thần nào khác ngoài Thiên Chúa: "Vậy hôm nay, anh em phải biết và để tâm suy niệm điều này: trên trời cao cũng như dưới đất thấp, chính Đức Chúa là Thiên Chúa, chứ không có thần nào khác nữa."
(2) Tuân giữ tất cả những gì Thiên Chúa truyền dạy: "Anh em phải giữ các thánh chỉ và mệnh lệnh của Người, mà hôm nay tôi truyền cho anh em; như vậy anh em và con cháu anh em sau này sẽ được hạnh phúc, và anh em sẽ được sống lâu trên đất mà Đức Chúa, Thiên Chúa của anh em, vĩnh viễn ban cho anh em."
2/ Phúc Âm: Người sẽ thưởng phạt ai nấy xứng việc họ làm.
2.1/ Cách sống theo đường lối của Thiên Chúa: Đức Giêsu nói với các môn đệ: "Ai muốn theo Thầy, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình mà theo. Quả vậy, ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ tìm được mạng sống ấy."
Thoạt nghe những lời này, chúng ta nhận ra lối sống Chúa dạy đi ngược với lối sống của thế gian, nhất là lối sống của nhiều người hiện nay. Nhiều chủ thuyết đặt quyền lợi cá nhân và vật trên hết (individualism, materialism), nên họ chỉ biết ích kỷ tìm sự sống và lo vun quén cho mình.
Nhưng kinh nghiệm dạy những người theo chủ thuyết này sẽ không tiến bộ được; nhưng người khôn ngoan, thành công, và được mọi người quí mến trong cuộc đời, là người biết sống theo đường lối của Thiên Chúa. Chỉ cần suy gẫm những lời Chúa Giêsu nói: Nếu hạt giống rơi xuống đất không thối đi, nó sẽ chỉ trơ trọi một mình, nhưng nếu nó thối đi, nó sẽ nảy sinh hàng trăm những hạt khác; chúng ta có thể nhận ra lý do phải hy sinh chết đi để được sống.
Hơn nữa, người tín hữu không chỉ tìm những ích lợi đời này, nhưng mắt họ vẫn không ngừng tìm kiếm kho tàng vĩnh cửu là cuộc sống đời sau. Đó là lý do Chúa dạy: "Vì nếu người ta được cả thế giới mà phải thiệt mất mạng sống, thì nào có lợi gì? Hoặc người ta sẽ lấy gì mà đổi mạng sống mình?" Những sự thật về của cải vật chất mà con người phải suy xét:
- Con người không thể tự mang theo mình bất cứ vật gì khi nằm xuống.
- Của cải vật chất không thể chuộc lại mạng sống con người, dù chỉ một thời gian ngắn.
- Con người sẽ phải trả lời cho Thiên Chúa về những của cải được sở hữu cách bất chính. Lúc đó, con người có hối hận chẳng thà đừng có cũng muộn rồi.
2.2/ Thiên Chúa nhớ mọi việc con người làm: "Vì Con Người sẽ ngự đến trong vinh quang của Cha Người, cùng với các thiên thần của Người, và bấy giờ, Người sẽ thưởng phạt ai nấy xứng việc họ làm." Con người phát xuất từ Thiên Chúa và sẽ trở về với Ngài để chịu phán xét; vì thế, cuộc đời mỗi người không phải là một đường thẳng, để rồi mọi biến cố xảy ra trong cuộc đời sẽ hòan tòan qua đi; nhưng con người sẽ phải quay về để chịu trách nhiệm với Thiên Chúa về những biến cố này.
Lời hứa khó hiểu của Chúa Giêsu: "Thầy bảo thật anh em: trong số người có mặt ở đây, có những kẻ sẽ không phải nếm sự chết trước khi thấy Con Người đến hiển trị." Điều này nếu hiểu theo nghĩa đen thì không đúng, vì mọi người cùng thời với Chúa đều đã chết. Trình thuật theo Marcô hợp lý hơn: "Tôi bảo thật các người: trong số những người có mặt ở đây, có những kẻ sẽ không phải nếm sự chết, trước khi thấy Triều Đại Thiên Chúa đến, đầy uy lực" (Mk 9:1). Sau khi Chúa Giêsu về trời, các môn đệ ra đi rao giảng và nhìn thấy dân chúng nô nức tin vào Đức Kitô cả hàng ngàn vạn người. Điều này chứng minh uy quyền của Thiên Chúa hoạt động ngay từ đời này, và Nước Chúa ngày càng trị đến.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Trí nhớ rất cần thiết cho chúng ta để có niềm tin yêu vững mạnh nơi Thiên Chúa. Chúng ta hãy tập có thói quen ngồi nhớ lại những gì Thiên Chúa đã làm cho bản thân và cho gia đình, ít là mỗi tháng một lần.
- Hãy luôn tìm thánh ý Thiên Chúa và quảng đại cho đi. Thiên Chúa và tha nhân không bao giờ để chúng ta phải thiệt thòi, họ luôn cho lại quá lòng mong đợi của chúng ta.
- Chúng ta đừng bao giờ vơ vét của cải cách bất xứng, vì chúng ta sẽ phải chịu trách nhiệm nặng nề trước mặt Thiên Chúa. Hãy nhớ phần hồn của chúng ta quan trọng hơn nhiều.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét