Viết bởi LM. Anthony Đinh Minh
Tiên, OP
Thứ Năm Tuần II MC
Bài đọc: Jer 17:5-10; Lk
16:19-31.
1/ Bài đọc I: 5 ĐỨC
CHÚA phán như sau: Đáng nguyền rủa thay kẻ tin ở người đời,
lấy sức phàm nhân làm nơi nương tựa, và lòng dạ xa rời ĐỨC CHÚA!
lấy sức phàm nhân làm nơi nương tựa, và lòng dạ xa rời ĐỨC CHÚA!
6 Người đó sẽ như bụi cây
trong hoang địa chẳng được thấy hạnh phúc bao giờ,
hạnh phúc có đến cũng chẳng nhìn ra, nhưng sẽ ở mãi nơi đồng khô cỏ cháy,
trong vùng đất mặn không một bóng người.
hạnh phúc có đến cũng chẳng nhìn ra, nhưng sẽ ở mãi nơi đồng khô cỏ cháy,
trong vùng đất mặn không một bóng người.
7 Phúc thay kẻ đặt niềm tin
vào ĐỨC CHÚA, và có ĐỨC CHÚA làm chỗ nương thân.
8 Người ấy như cây trồng
bên dòng nước, đâm rễ sâu vào mạch suối trong,
mùa nóng có đến cũng chẳng sợ gì, lá trên cành vẫn cứ xanh tươi,
gặp năm hạn hán cũng chẳng ngại, và không ngừng trổ sinh hoa trái.
mùa nóng có đến cũng chẳng sợ gì, lá trên cành vẫn cứ xanh tươi,
gặp năm hạn hán cũng chẳng ngại, và không ngừng trổ sinh hoa trái.
9 Không gì nham hiểm và bất
trị như lòng người, ai dò thấu được?
10 Ta là ĐỨC CHÚA, Ta dò
xét lòng người, thử thách mọi tâm can.
Ta sẽ thưởng phạt ai nấy tuỳ theo cách nó sống và việc nó làm.
Ta sẽ thưởng phạt ai nấy tuỳ theo cách nó sống và việc nó làm.
2/ Phúc Âm: 19 "Có
một ông nhà giàu kia, mặc toàn lụa là gấm vóc, ngày ngày yến tiệc linh đình.
20 Lại có một người nghèo
khó tên là La-da-rô, mụn nhọt đầy mình, nằm trước cổng ông nhà giàu,
21 thèm được những thứ trên
bàn ăn của ông ấy rớt xuống mà ăn cho no. Lại thêm mấy con chó cứ đến liếm ghẻ
chốc anh ta.
22 Thế rồi người nghèo này
chết, và được thiên thần đem vào lòng ông Áp-ra-ham. Ông nhà giàu cũng chết, và
người ta đem chôn.
23 "Dưới âm phủ, đang
khi chịu cực hình, ông ta ngước mắt lên, thấy tổ phụ Áp-ra-ham ở tận đàng xa,
và thấy anh La-da-rô trong lòng tổ phụ.
24 Bấy giờ ông ta kêu lên:
"Lạy tổ phụ Áp-ra-ham, xin thương xót con, và sai anh La-da-rô nhúng đầu
ngón tay vào nước, nhỏ trên lưỡi con cho mát; vì ở đây con bị lửa thiêu đốt khổ
lắm!
25 Ông Áp-ra-ham đáp:
"Con ơi, hãy nhớ lại: suốt đời con, con đã nhận phần phước của con rồi;
còn La-da-rô suốt một đời chịu toàn những bất hạnh. Bây giờ, La-da-rô được an ủi
nơi đây, còn con thì phải chịu khốn khổ.
26 Hơn nữa, giữa chúng ta
đây và các con đã có một vực thẳm lớn, đến nỗi bên này muốn qua bên các con
cũng không được, mà bên đó có qua bên chúng ta đây cũng không được.
27 "Ông nhà giàu nói:
"Lạy tổ phụ, vậy thì con xin tổ phụ sai anh La-da-rô đến nhà cha con,
28 vì con hiện còn năm người
anh em nữa. Xin sai anh đến cảnh cáo họ, kẻo họ lại cũng sa vào chốn cực hình
này!
29 Ông Áp-ra-ham đáp:
"Chúng đã có Mô-sê và các Ngôn Sứ, thì chúng cứ nghe lời các vị đó.
30 Ông nhà giàu nói:
"Thưa tổ phụ Áp-ra-ham, họ không chịu nghe đâu, nhưng nếu có người từ cõi
chết đến với họ, thì họ sẽ ăn năn sám hối.
31 Ông Áp-ra-ham đáp:
"Mô-sê và các Ngôn Sứ mà họ còn chẳng chịu nghe, thì người chết có sống lại,
họ cũng chẳng chịu tin."
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Phải tin
Thiên Chúa hơn tin người đời.
Nếu một người tin ai hay tin điều
gì thì họ sẽ cậy dựa vào điều đó. Ví dụ, nếu một người tin có tiền mua tiên
cũng được, họ sẽ ra sức làm sao cho có nhiều tiền; hay nếu một người tin có uy
quyền sẽ có tất cả, họ sẽ lo làm sao cho được một địa vị cao trong xã hội. Nhưng
nếu một người tin hạnh phúc không lệ thuộc vào những lợi lộc vật chất, họ sẽ đi
tìm những giá trị tinh thần qua những lời khôn ngoan của bậc thánh hiền.
Các Bài Đọc hôm nay tập trung
trong việc phải tin và cậy dựa vào Thiên Chúa. Trong Bài Đọc I, tiên tri
Jeremiah đưa ra hai mẫu người với hai niềm tin khác nhau. Tiên tri nói: Phúc
thay cho những ai cậy dựa vào Thiên Chúa. Họ như cây trồng bên suối nước, sẽ
luôn sinh hoa kết quả và không bao giờ bị khô héo. Nhưng khốn thay cho kẻ tin
vào sức phàm nhân, hạnh phúc có đến cũng chẳng nhìn ra, và lúc nào cũng như
đang sống trong đồng khô cỏ cháy. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu cũng đưa ra hai mẫu
gương để dạy cho dân một bài học: một người giàu có và Lazarus, người nghèo
khó. Người giàu có dùng tiền bạc của mình để sống phung phí trên sự nghèo khó của
Lazarus. Khi cả hai chết đi, cuộc sống hai người bị đảo ngược: Lazarus được ngồi
trong lòng tổ-phụ Abraham trên trời; trong khi người giàu có phải chịu cực hình
trong lửa đời đời.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Phải đặt niềm tin
nơi nào cho đúng.
1.1/ Hai niềm tin: Tục ngữ Việt
Nam có câu: “chọn mặt gởi vàng, chọn người để tin.” Để lập gia đình cũng thế, nếu
một người biết lựa chọn kỹ lưỡng người để kết hôn theo những giá trị tinh thần,
cuộc sống gia đình tương lai sẽ bền vững; nhưng nếu chỉ “vơ bèo vạt tép,” làm
sao có thể ở với nhau suốt đời được? Tương tự như thế trong khi chọn người để
ký thác cả phần hồn lẫn phần xác, con người phải lựa chọn giữa Thiên Chúa, phàm
nhân, hay của cải vật chất. Khi con người chọn tin vào ai, họ sẽ làm quyết định
theo niềm tin của họ. Tiên tri Jeremiah đưa ra hai lựa chọn căn bản và những hậu
quả của chúng.
(1) Tin ở người đời: “Đáng nguyền
rủa thay kẻ tin ở người đời, lấy sức phàm nhân làm nơi nương tựa, và lòng dạ xa
rời Đức Chúa! Người đó sẽ như bụi cây trong hoang địa chẳng được thấy hạnh phúc
bao giờ, hạnh phúc có đến cũng chẳng nhìn ra, nhưng sẽ ở mãi nơi đồng khô cỏ
cháy, trong vùng đất mặn không một bóng người.”
Tiên tri Jeremiah sống trong thời
gian lịch sử mà đa số dân tộc Israel, vua cũng như dân, quay lưng lại với Thiên
Chúa. Hezekiah, Vua Judah đã chọn tin tưởng nơi Vua Ai-cập hơn là tin tưởng nơi
Thiên Chúa. Hậu quả là vương quốc bị rơi vào tay Vua Babylon và tòan dân bị lưu
đày. Điều khờ dại nhất của con người là chọn những tạo vật của Thiên Chúa làm
ra thay vì chọn chính Đấng đã tạo dựng nên mọi sự. Điều ma quỉ dùng để cám dỗ
con người là làm cho con người chỉ chú trọng đến hậu quả hiện tại tạm thời, mà
quên đi quá khứ và không cần nhìn đến tương lai.
(2) Tin ở Thiên Chúa: “Phúc thay
kẻ đặt niềm tin vào Đức Chúa, và có Đức Chúa làm chỗ nương thân. Người ấy như
cây trồng bên dòng nước, đâm rễ sâu vào mạch suối trong, mùa nóng có đến cũng
chẳng sợ gì, lá trên cành vẫn cứ xanh tươi, gặp năm hạn hán cũng chẳng ngại, và
không ngừng trổ sinh hoa trái.”
Khi một người khôn ngoan sống
theo niềm tin của mình, chọn Thiên Chúa là điều quá hiển nhiên, vì Ngài là nguồn
gốc mọi sự. Làm sao một người có uy quyền để bảo vệ một người như Thiên Chúa?
Thánh Polycarp, khi được quyến dũ để bỏ Thiên Chúa, đã khẳng khái trả lời:
“Trong 86 năm tôi đã phục vụ Ngài, Ngài đã không bao giờ gây ra bất kỳ thiệt hại
gì cho tôi: Làm sao tôi có thể xúc phạm đến Vua và Đấng Cứu Chuộc của tôi?”
1.2/ Thiên Chúa thấu suốt lòng
con người: Tin thế nào sẽ sống như vậy; cuộc sống con người biểu tỏ những gì
con người tin. Họ sẽ phải ra trước tòa phán xét để trả lời với Thiên Chúa về cuộc
sống của họ. Khi đó, họ không thể nói họ đã tin Thiên Chúa trong lòng hay tuyên
xưng Ngài bằng miệng lưỡi được, vì đời sống của họ sẽ là bằng chứng tố cáo họ.
Lời tiên tri Jeremiah cũng cảnh cáo những con người hai lòng: “Không gì nham hiểm
và bất trị như lòng người, ai dò thấu được? Ta là Đức Chúa, Ta dò xét lòng người,
thử thách mọi tâm can. Ta sẽ thưởng phạt ai nấy tuỳ theo cách nó sống và việc
nó làm.”
2/ Phúc Âm: Lazarus tin nơi
Thiên Chúa.
2.1/ Ông nhà giàu tin nơi sự
giàu có của mình: Chỉ trong ít lời ngắn ngủi, Thánh sử Lucas đã lột tả được sự
bất công giữa lòai người: một ông nhà giàu kia, mặc toàn lụa là gấm vóc, ngày
ngày yến tiệc linh đình. Lại có một người, vừa nghèo khó lại vừa bệnh tật, tên
là Lazarus, nằm trước cổng ông nhà giàu. Lazarus thèm được những thứ trên bàn
ăn của ông ấy rớt xuống mà ăn cho no. Lại thêm mấy con chó cứ đến liếm ghẻ chốc
anh ta.
Cuộc đời sau đảo lộn thứ tự của
cuộc đời này. Người nghèo này chết, và được thiên thần đem vào lòng ông
Abraham. Ông nhà giàu cũng chết, và người ta đem chôn. Dưới âm phủ, đang khi chịu
cực hình, ông ta ngước mắt lên, thấy tổ phụ Abraham ở tận đàng xa, và thấy anh
Lazarus trong lòng tổ phụ. Ông kêu cứu: "Lạy tổ phụ Abraham, xin thương xót
con, và sai anh Lazarus nhúng đầu ngón tay vào nước, nhỏ trên lưỡi con cho mát;
vì ở đây con bị lửa thiêu đốt khổ lắm!”
2.2/ Lazarus tin nơi tình yêu
Thiên Chúa: Thiên Chúa dựng nên mọi sự trong trời đất cho mọi người hưởng dùng.
Con người không phải là chủ nhân, mà chỉ là những người quản lý của cải của
Thiên Chúa. Vì thế, con người không được quyền phung phí của cải trong khi những
người nghèo không có của ăn. Nếu họ không san sẻ của cải cho người nghèo, họ sẽ
phải nghe những lời như Abraham nói với người giàu có: "Con ơi, hãy nhớ lại:
suốt đời con, con đã nhận phần phước của con rồi; còn Lazarus suốt một đời chịu
toàn những bất hạnh. Bây giờ, Lazarus được an ủi nơi đây, còn con thì phải chịu
khốn khổ. Hơn nữa, giữa chúng ta đây và các con đã có một vực thẳm lớn, đến nỗi
bên này muốn qua bên các con cũng không được, mà bên đó có qua bên chúng ta đây
cũng không được.”
2.3/ Bài học cho người còn sống:
Sống thế nào sẽ phải lãnh nhận hậu quả như vậy. Nếu chưa biết cách sống, con
người phải tìm tòi học hỏi để biết sống, nhất là qua Kinh Thánh. Việc hóan cải
đòi nhiều nỗ lực và thời gian, chứ không phải khi muốn là được. Người giàu có
xin Abraham sai Lazarus đến nhà để cảnh cáo cho năm người anh em của ông cũng
đang sống bất công như vậy, nhưng Abraham đáp: "Nếu Moses và các ngôn sứ
mà họ còn chẳng chịu nghe, thì người chết có sống lại, họ cũng chẳng chịu
tin."
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Chúng ta chỉ có thể lựa chọn một
trong hai điều: tin nơi Thiên Chúa hay nơi phàm nhân. Chúng ta không thể làm
tôi hai chủ: “cả Thiên Chúa lẫn tiền tài.”
- Tin thế nào sẽ sống thế ấy; cuộc
sống là biểu tỏ những gì con người tin. Chúng ta không thể chỉ tin trong lòng
hay nơi “chót lưỡi đầu môi.”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét