VRNs (13.05.2014) -Sài Gòn- Theo
Vatican- “Chúng ta là ai mà đóng cửa tâm hồn với tiếng nói của Chúa
Thánh Thần?” Đây là câu hỏi mà Đức Thánh Cha Phanxicô lặp đi lặp lại
trong bài giảng sáng ngày 12.05 tại nguyện đường Santa Marta. Bài giảng
dựa vào việc lớp dân ngoại đầu tiên theo Kitô giáo. Chúa Thánh Thần tác
động làm cho Giáo Hội vượt mọi biên cương để tiến về phía trước.
Chúa
Thánh Thần như cơn gió muốn thổi đâu thì thổi. Một trong những cám dỗ
phổ biến nhất của những người có đức tin là tự vạch cho mình một lộ
trình theo hướng riêng. Cám dỗ đó không phải chỉ có nơi dân ngoại nhưng
cũng gặp thấy ở nơi Giáo Hội tiên khởi, như kinh nghiệm Phêrô trong bài
đọc I được trích từ sách Công Vụ Tông Đồ (x.Cv 11,1-18). Cộng đồng dân
ngoại hân hoan đón nhận Tin Mừng và Phêrô là chứng nhân cho việc Chúa
Thánh Thần ngự xuống trên họ. Sự dè dặt khi lần đầu tiên, Phêrô đụng
chạm và ăn những thứ được coi là “ô uế” theo luật Mô-sê. Sau đó, ông đã
bị các Kitô hữu tại Giêrusalem chỉ trích gay gắt và họ sốc vì vị lãnh
đạo của họ đã ăn những thứ “được coi là không thanh sạch” và thậm chí
còn rửa tội cho đám dân ngoại này nữa.
Pha chút khôi hài, ĐTC nói: “Đó là
chuyện không thể tưởng tượng được. Giống như vào ngày mai có nhóm người
từ sao Hỏa đến đây với cái mũi dài và đôi tai lớn, hình thù quái dị…Và
họ xin Giáo Hoàng rằng “Chúng tôi muốn được rửa tội! thì điều gì sẽ xảy
ra”?
Phê-rô biết việc mình làm khi ngài đã
được soi sáng để nhận ra chân lý căn bản này là: những gì đã được Thiên
Chúa thánh tẩy thì không thể gọi là “ô uế”. Khi kể lại sự kiện này với
các ki-tô hữu đã trách ngài, Thánh Tông Đồ hòa giải và xoa dịu họ khi
đưa ra tuyên bố này: “Nếu Thiên Chúa đã ban cho họ cùng một ân huệ như
Người đã ban cho chúng ta, vì chúng ta tin vào Chúa Giê-su Ki-tô, thì
tôi là ai mà dám ngăn cản Thiên Chúa”?
Khi Chúa cho chúng ta thấy cách của
Ngài, thì tôi là ai mà dám ngăn cản khi nói, ‘Không, lạy Chúa, điều đó
không được khôn ngoan. Không được làm theo cách đó!” … Và Phê-rô, vị
Giám Mục tiên khởi đi đến quyết định này: “Tôi là ai mà dám cản trở
Thiên Chúa?” Một lời tốt đẹp nêu gương cho các giám mục, các linh mục và
cho các Kitô hữu. Chúng ta là ai mà dám ngăn cản Thiên Chúa?
Trong Giáo Hội sơ khai, thậm chí ngày
hôm nay có một sứ vụ “gác cổng.” Người này làm công việc gì? Anh ta chỉ
mở cửa, đón nhận mọi người và cho phép họ đi qua cửa. Anh không được
phép đóng cánh cửa lại, ngăn cản một ai. Không bao giờ.
Đức Thánh Cha Phanxicô lặp đi lặp lại
rằng, Thiên Chúa trao ban Thánh Thần để Ngài hướng dẫn Giáo Hội. “Chúa
Thánh Thần, như Chúa Giêsu đã hứa, sẽ dạy cho chúng ta tất cả mọi thứ”
và “nhắc nhở chúng ta những gì Chúa Giêsu dạy chúng ta làm”. ”Chúa Thánh
Thần là sự hiện diện sống động của Thiên Chúa trong Giáo Hội. Ngài gìn
giữ Giáo Hội. Đưa Giáo Hội tiến về phía trước. Thánh Thần với các ơn ban
sẽ hướng dẫn Giáo Hội. Thánh Thần, Đấng An Ủi sẽ giúp chúng ta hiểu về
Giáo Hội của Chúa Giêsu. Đó là lý do vì sao Thiên Chúa gởi Thánh Thần
cho chúng ta. Ngài tự do hoạt động và chúng ta không thể hình dung và
tưởng tượng thấu đáo những công việc của Ngài. Thánh Gioan XXIII đã diễn
tả Thánh Thần như sau: Chúa Thánh Thần luôn ở với Giáo Hội. Ngài luôn
luôn gìn giữ Giáo Hội. Người tín hữu phải cầu xin Chúa ban cho được ơn
ngoan ngùy trong Chúa Thánh Thần. Chúa Thánh Thần sẽ nói trong trong tâm
hồn chúng ta. Người nói với chúng ta trong mọi cảnh huống của cuộc
sống. Người nói với chúng ta trong đời sống Giáo Hội, trong cộng đoàn
Kitô hữu. Người luôn luôn nói với chúng ta.
Hoàng Minh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét