Có môt nông phu, tất cả ruộng của
ông đều trồng toàn là măng tây, trong ruộng không có một gốc cỏ tạp nào, người
đi đường rất ngạc nhiên hỏi tại sao măng tây mọc rất tốt và trong ruộng lại
không có cây cỏ tạp nào ?
Người nông phu trả lời:
- “Vì măng tây vốn ưa mặn, bỏ muối trong ruộng nhiều một chút thì có thể làm cho măng tây rất tốt, mà đối với các loại cỏ thì ngược lại, chỉ cần vãi muối vào ruộng thì một cây cỏ tạp cũng không mọc được, cho nên không những khống chế được cỏ tạp, mà còn khiến cho măng tây tươi tốt, nhất cử lưỡng tiện.”
(Ngôn ngữ kỳ diệu của tâm hồn)
Suy tư:
Tâm hồn của con người ta là một cánh đồng ruộng có thể “trồng” đủ tất cả các loại thực vật trên thế gian, có thể “nuôi” tất cả các loại động vật trên thế gian, có thể chứa cả bầu trời biển khơi và địa cầu ở trong nó.
Tâm hồn con người ta có lúc thật nhỏ bé, nghĩa là không chứa đựng được một chút bác ái yêu thương với tha nhân hoặc với anh em chị em trong cộng đoàn.
Ruộng măng tây thì cần phải có chất mặn của muối để tươi tốt và nhờ muối mà cỏ tạp bị diệt tiêu. Cũng vậy, “ruộng” yêu thương của tâm hồn thì cần phải có chất mặn đức tin, để làm cho yêu thương (bác ái) càng tươi tốt phát triển, và thù hận ghét ghen do bởi kiêu căng cũng bị triệt tiêu.
Yêu thương mà không có đức tin thì yêu thương kiểu của người đời là sáng yêu chiều ghét theo vui buồn của tính tình; nhưng yêu thương có đức tin thì sẽ yêu thương luôn mãi, bởi vì đức tin dạy cho họ biết nhìn thấy Chúa nơi tha nhân để yêu thương vô điều kiện.
Ai hiểu được thì hiểu.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư
-------------------
http://www.vietcatholic.net
http://www.vietcatholic.net/nhantai
http://nhantai.info
Người nông phu trả lời:
- “Vì măng tây vốn ưa mặn, bỏ muối trong ruộng nhiều một chút thì có thể làm cho măng tây rất tốt, mà đối với các loại cỏ thì ngược lại, chỉ cần vãi muối vào ruộng thì một cây cỏ tạp cũng không mọc được, cho nên không những khống chế được cỏ tạp, mà còn khiến cho măng tây tươi tốt, nhất cử lưỡng tiện.”
(Ngôn ngữ kỳ diệu của tâm hồn)
Suy tư:
Tâm hồn của con người ta là một cánh đồng ruộng có thể “trồng” đủ tất cả các loại thực vật trên thế gian, có thể “nuôi” tất cả các loại động vật trên thế gian, có thể chứa cả bầu trời biển khơi và địa cầu ở trong nó.
Tâm hồn con người ta có lúc thật nhỏ bé, nghĩa là không chứa đựng được một chút bác ái yêu thương với tha nhân hoặc với anh em chị em trong cộng đoàn.
Ruộng măng tây thì cần phải có chất mặn của muối để tươi tốt và nhờ muối mà cỏ tạp bị diệt tiêu. Cũng vậy, “ruộng” yêu thương của tâm hồn thì cần phải có chất mặn đức tin, để làm cho yêu thương (bác ái) càng tươi tốt phát triển, và thù hận ghét ghen do bởi kiêu căng cũng bị triệt tiêu.
Yêu thương mà không có đức tin thì yêu thương kiểu của người đời là sáng yêu chiều ghét theo vui buồn của tính tình; nhưng yêu thương có đức tin thì sẽ yêu thương luôn mãi, bởi vì đức tin dạy cho họ biết nhìn thấy Chúa nơi tha nhân để yêu thương vô điều kiện.
Ai hiểu được thì hiểu.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư
-------------------
http://www.vietcatholic.net
http://www.vietcatholic.net/nhantai
http://nhantai.info
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét