Viết bởi LM. Anthony Đinh Minh
Tiên, OP
Chủ Nhật III Thường Niên, Năm B
Bài đọc: Jon 3:1-5, 10; I Cor
7:29-31; Mk 1:14-20
1/ Bài đọc I: 1 Có lời
ĐỨC CHÚA phán với ông Giô-na lần thứ hai rằng:2 "Hãy đứng dậy, đi đến
Ni-ni-vê, thành phố lớn, và hô cho dân thành biết lời tuyên cáo Ta sẽ truyền
cho ngươi."
3 Ông Giô-na đứng dậy và đi
Ni-ni-vê, như lời ĐỨC CHÚA phán. Ni-ni-vê là một thành phố cực kỳ rộng lớn, đi
ngang qua phải mất ba ngày đường.
4 Ông Giô-na bắt đầu vào
thành, đi một ngày đường và công bố: "Còn bốn mươi ngày nữa, Ni-ni-vê sẽ bị
phá đổ."
5 Dân Ni-ni-vê tin vào
Thiên Chúa, họ công bố lệnh ăn chay và mặc áo vải thô, từ người lớn đến trẻ nhỏ.
10 Thiên Chúa thấy việc họ
làm, thấy họ bỏ đường gian ác mà trở lại, Người hối tiếc về tai hoạ Người đã
tuyên bố sẽ giáng trên họ, Người đã không giáng xuống nữa.
2/ Bài đọc II: 29 Thưa
anh em, tôi xin nói với anh em điều này: thời gian chẳng còn bao lâu. Vậy từ
nay những người có vợ hãy sống như không có;30 ai khóc lóc, hãy làm như
không khóc; ai vui mừng, như chẳng mừng vui; ai mua sắm, hãy làm như không có
gì cả;31 kẻ hưởng dùng của cải đời này, hãy làm như chẳng hưởng. Vì bộ mặt
thế gian này đang biến đi.
3/ Phúc Âm: 14 Sau khi
ông Gio-an bị nộp, Đức Giê-su đến miền Ga-li-lê rao giảng Tin Mừng của Thiên
Chúa.15 Người nói: "Thời kỳ đã mãn, và Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần.
Anh em hãy sám hối và tin vào Tin Mừng."16 Người đang đi dọc theo biển
hồ Ga-li-lê, thì thấy ông Si-môn với người anh là ông An-rê, đang quăng lưới xuống
biển, vì họ làm nghề đánh cá.17 Người bảo họ: "Các anh hãy theo tôi,
tôi sẽ làm cho các anh thành những kẻ lưới người như lưới cá."18 Lập
tức hai ông bỏ chài lưới mà đi theo Người.19 Đi xa hơn một chút, Người thấy
ông Gia-cô-bê, con ông Dê-bê-đê, và người em là ông Gio-an. Hai ông này đang vá
lưới ở trong thuyền.20 Người liền gọi các ông. Và các ông bỏ cha mình là
ông Dê-bê-đê ở lại trên thuyền với những người làm công, mà đi theo Người.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Thời kỳ đã mãn, hãy sám hối và tin vào Tin Mừng.
Thời gian có sức biến đổi con người trở nên tốt hay xấu hơn. Nếu biết dùng thời
gian mà nắm lấy cơ hội, con người sẽ đạt được kết quả mong muốn; nếu không biết
nắm lấy thời gian, cơ hội qua đi, con người phải gánh chịu mọi hậu quả xấu,
ngay cả cái chết.
Các Bài Đọc hôm nay đều chỉ cho thấy sự thúc đẩy nghiêm trọng của thời gian.
Trong Bài Đọc I, Thiên Chúa truyền cho Tiên-tri Jonah phải đi rao giảng cho dân
Thành Nineveh biết cơn thịnh nộ của Thiên Chúa sắp giáng xuống trên họ. Tiên tri
mua vé tàu qua Tarshish, với hy vọng có thể trốn khỏi thiên nhan Đức Chúa. Hậu
quả xảy ra là ông bị ném xuống biển. May phước cho ông là được thóat chết.
Thiên Chúa truyền lần thứ hai, lần này ông vâng lệnh đi rao giảng. Dân Thành
Nineveh tin vào sứ điệp ông rao giảng. Họ tuyên bố thời gian chay tịnh trên
tòan nước: vua cũng như dân, từ con người đến súc vật, với hy vọng Thiên Chúa sẽ
đình chỉ những hình phạt mà Ngài sắp giáng xuống trên họ. Hy vọng của họ được
Thiên Chúa nhận lời. Trong Bài Đọc II, Thánh Phaolô cũng khuyên các tín hữu
Corintô: Vì thời gian chẳng còn bao lâu nữa là đến Ngày Chúa Quang Lâm, mọi người
hãy chú trọng đến những giá trị vĩnh cửu đời sau, đừng quá chú trọng đến những
giá trị đời này; hãy dùng chúng như không hưởng thụ, vì bộ mặt của thế gian
đang qua đi. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu loan truyền sứ điệp: "Thời kỳ đã
mãn, và Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần. Anh em hãy sám hối và tin vào Tin Mừng."
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Dân Nineveh tin
vào Thiên Chúa.
1.1/ Đức Chúa phán với ông Jonah
lần thứ hai: Điều này giả sử phải có lần thứ nhất.
(1) Đức Chúa phán với Jonah lần thứ nhất: "Hãy đứng dậy, đi đến Nineveh,
thành phố lớn, và hô cho dân thành biết rằng sự gian ác của chúng đã lên thấu tới
Ta." Ông Jonah đứng dậy nhưng là để trốn đi Tarshish, tránh nhan Đức Chúa.
Ông xuống Joppa và tìm được một chiếc tàu sắp đi Tarshish. Ông trả tiền, xuống
tàu để cùng đi Tarshish với họ, để tránh nhan Đức Chúa. Lý do ông bất tuân lệnh
Thiên Chúa là vì ông ghét người ngọai bang, nhất là người Babylon, người mà
Chúa truyền cho ông đi tới. Hậu quả là thuyền ông bị đắm, ông bị thủy thủ quăng
xuống biển, và bị một con cá voi lớn táp. Như một phép lạ, ông ở trong bụng cá
3 ngày 3 đêm, ông tha thiết cầu nguyện với Thiên Chúa, Ngài đã nhận lời và làm
cho cá vào bờ và nhả ông ra (Joh 1:1- 2:11).
(2) Đức Chúa phán với Jonah lần thứ hai: "Hãy đứng dậy, đi đến Nineveh,
thành phố lớn, và hô cho dân thành biết lời tuyên cáo Ta sẽ truyền cho
ngươi." Có kinh nghiệm lần trước, ông Jonah không dám bất tuân, ông đứng dậy
và đi Nineveh, như lời Đức Chúa phán. Nineveh là một thành phố cực kỳ rộng lớn,
đi ngang qua phải mất ba ngày đường.
1.2/ Thời gian khẩn cấp: Ông
Jonah bắt đầu vào thành, đi một ngày đường và công bố: “Còn bốn mươi ngày nữa!”
Hậu quả xảy ra: “Nineveh sẽ bị phá đổ.” Khi nghe tin này, “Dân Nineveh tin vào
Thiên Chúa, họ công bố lệnh ăn chay và mặc áo vải thô, từ người lớn đến trẻ nhỏ.
Tin báo đến cho Nineveh Vua Nineveh; vua rời khỏi ngai, cởi áo choàng, khoác áo
vải thô, và ngồi trên tro. Vua cho rao tại Nineveh: "Do sắc chỉ của đức
vua và các quan đại thần, người và súc vật, bò bê và chiên dê không được nếm bất
cứ cái gì, không được ăn cỏ, không được uống nước. Người và súc vật phải khoác
áo vải thô và hết sức kêu cầu Thiên Chúa. Mỗi người phải trở lại, bỏ đường gian
ác và những hành vi bạo lực của mình. Biết đâu Thiên Chúa chẳng nghĩ lại, chẳng
bỏ ý định giáng phạt, và nguôi cơn thịnh nộ, khiến chúng ta khỏi phải chết."
Thiên Chúa thấy việc họ làm, thấy họ bỏ đường gian ác mà trở lại, Người đình chỉ
về tai hoạ Người đã tuyên bố sẽ giáng trên họ, Người đã không giáng xuống nữa.
2/ Bài đọc II: Thời gian quá ngắn
ngủi … Vì bộ mặt thế gian này đang biến đi.
Có lẽ Thánh Phaolô viết Thư này khi ngài tin tưởng Ngày Chúa Quang Lâm đã gần kề,
nên các tín hữu hãy dồn hết nỗ lực chuẩn bị cho Ngày Chúa Quang Lâm. Tuy nhiên,
đọan văn này cũng có giá trị của nó, cho dẫu Ngày Chúa Quang Lâm chưa tới.
Thánh nhân khuyên:
(1) Người có vợ hãy sống như không có: Vợ chồng là chuyện hệ trọng khi con người
còn sống trong thế gian mà thôi; một khi con người về với Chúa, chuyện vợ chồng
không còn cần thiết nữa. Chúa Giêsu cũng dạy cho con người biết như thế, khi
người ta hỏi Ngài: Trong Ngày Quang Lâm, ai sẽ là chồng của người phụ nữ nếu cả
7 anh em đều kết hôn với người phụ nữ khi còn sống? Chúa trả lời: “Con cái đời
này cưới vợ lấy chồng, chứ những ai được xét là đáng hưởng phúc đời sau và sống
lại từ cõi chết, thì không cưới vợ cũng chẳng lấy chồng” (Lk 20:34-35, Mt
22:30).
Xã hội chúng ta đang sống có khuynh hướng quá chú trọng đến chuyện vợ chồng, và
tìm đủ mọi cách để quảng cáo và đề cao nó. Họ quên đi điều quan trọng hơn là
làm sao đạt được mục đích của đời người. Ngay cả trong đời sống gia đình, chuyện
hai người yêu thương nâng đỡ nhau phần linh hồn trong cuộc đời còn quan trọng
hơn những liên hệ vợ chồng phần xác thịt.
(2) Ai khóc lóc, hãy làm như không khóc; ai vui mừng, như chẳng mừng vui: Cảm
xúc vui buồn cũng là những cảm xúc nhất thời, đến rồi đi. Con người đừng đặt
quá nhiều chú ý đến cả việc tìm vui lẫn nỗi lo sợ phải u buồn. Mối phúc thứ ba
của Bát Phúc còn nhấn mạnh: “Phúc cho ai khóc lóc vì họ sẽ được yên ủi.”
Con người thời đại, nhất là giới trẻ hôm nay quá chú trọng đến những party hội
hè. Họ sợ cô đơn thinh lặng một mình; họ chực sẵn điện thọai, chỉ chờ khi nào
nghe tiếng gọi đến party là đi. Họ quên đi một điều là “tiệc vui nào rồi cũng
có lúc tàn.” Họ không thể party cả ngày và đêm, sức khỏe con người có giới hạn,
sớm muộn rồi họ cũng phải đối diện với con người thật của mình. Hơn nữa, sự
thinh lặng sẽ giúp con người thư giãn bình an; thời giờ để tìm hiểu học hỏi sẽ
giúp con người biết nhận ra những giá trị đích thực của cuộc đời.
(3) Ai mua sắm, hãy làm như không có gì cả: Mua sắm là khi con người cần đến những
gì mình không có; không phải để tích trữ những gì lỡ ra mình cần đến. Con người
hôm nay hầu như không còn hiểu thế nào là cuộc sống đơn giản để đừng làm nô lệ
cho vật chất. Những nguy hiểm của thái độ mua sắm hôm nay:
- Thấy người khác có, mình cũng phải có, hay phải có thứ sang hơn: Mỗi tuần rủ
bạn bè đến nhà mình, hay đi party nhà bạn bè, là lúc để so sánh tài sản của
nhau. Nếu thấy mình thua kém bạn bè, sẽ tìm mọi cách cho bằng hay hơn nữa; nhiều
khi mua mà chẳng nghĩ mình có cần xử dụng nó hay không. Một cuộc chạy đua như
thế sẽ làm giàu cho giới con buôn; và làm cho con người càng ngày càng trở nên
nô lệ cho vật chất: muốn có tiền mua phải kéo cày, cày ngày không đủ tranh thủ
cày đêm; cho đến ngày con người sẽ sáng mắt ra nhìn thấy: hạnh phúc không tùy
thuộc những gì con người có, nhưng trong những gì con người là.
- Mua hàng on sale: Mua sắm đã trở thành thú giải trí: một cuộc đấu trí giữa
con buôn và khách hàng. Khi hàng mới ra, con buôn ra giá kinh hồn; mục đích là
để cho khách hàng biết giá trị của món hàng. Khi nào hàng đã lỗi thời, họ bán với
giá thấp hơn hay giá vốn; lúc đó khách hàng vui mừng vì mua được giá chỉ còn một
nửa. Họ có biết đâu, nhiều khi đó mới là giá trị thật của món hàng.
(4) Kẻ hưởng dùng của cải đời này, hãy làm như chẳng hưởng: Của cải vật chất
Thiên Chúa dựng nên là để phục vụ con người, không để con người làm nô lệ cho vật
chất. Điều rất nguy hiểm cho con người hôm nay là họ không còn chú trọng đến những
niềm vui tinh thần nữa, chỉ còn chú trọng đến những thú vui vật chất. Ví dụ,
nghỉ hè là dịp để thân xác được nghỉ ngơi và tinh thần được thư giãn. Để đạt được
2 mục đích này, nhiều khi con người chỉ cần đi cắm trại trong rừng vài ngày, cảnh
trí thiên nhiên và bầu khí thinh lặng sẽ giúp con người dễ nâng tâm hồn lên tới
Thiên Chúa. Ngược lại, có nhiều người nghĩ nghỉ hè là phải đi chơi xa, phải tốn
tiền để mua những tiện nghi hưởng thụ; nhiều khi phải tiêu quá nhiều tiền và tốn
quá nhiều thời giờ, làm con người càng lo lắng và mệt mỏi hơn là lúc chưa đi
nghỉ.
3/ Phúc Âm: Lập tức các ông bỏ
chài lưới mà đi theo Người.
3.1/ Chúa Giêsu rao giảng Tin Mừng
của Thiên Chúa: Tin Mừng này gói ghém trong 3 điều chính sau đây:
(1) Thời kỳ đã mãn: Lịch sử Cựu Ước là một chuỗi những thời gian để chuẩn bị
cho Đấng Messiah ra đời. Các Tiên-tri đã loan báo những điều này và chuẩn bị
dân chúng để đón mừng Ngài. Qua lời rao giảng của Chúa Giêsu hôm nay, Ngài muốn
nói cho mọi người biết: thời gian chuẩn bị và chờ đợi đã hết, Ngài chính là Đấng
Messiah mà muôn dân đang mong đợi.
(2) Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần: Truyền thống Do-Thái tin: Khi Đấng Messiah
tới, Ngài sẽ thiết lập triều đại của Thiên Chúa. Chính Ngài sẽ là Vua cai trị mọi
người và dẫn đưa mọi người về với Thiên Chúa. Chúa Giêsu muốn họ hiểu: khi Ngài
đến, triều đại Thiên Chúa bắt đầu.
(3) Anh em hãy sám hối và tin vào Tin Mừng: Phần con người, để được hưởng những
gì Thiên Chúa hứa, họ phải ăn năn sám hối và tin vào Tin Mừng Đức Kitô rao giảng.
3.2/ Chúa Giêsu gọi 4 môn đệ đầu
tiên: Để Tin Mừng được lan rộng đến mọi người, Chúa Giêsu mời gọi những môn đệ
đầu tiên để huấn luyện họ:
(1) Simon và Anrê: Thấy các ông đang quăng lưới xuống biển, vì họ làm nghề đánh
cá, Chúa Giêsu mời gọi: "Các anh hãy theo tôi, tôi sẽ làm cho các anh thành
những kẻ lưới người như lưới cá." Lập tức hai ông bỏ chài lưới mà đi theo
Người.
(2) Giacôbê và Gioan: Đi xa hơn một chút, Người thấy ông Giacôbê, con ông
Zebedee, và người em là ông Gioan. Hai ông này đang vá lưới ở trong thuyền. Người
liền gọi các ông. Và các ông bỏ cha mình là ông Zebedee ở lại trên thuyền với
những người làm công, mà đi theo Người.
Phản ứng mau lẹ và dứt khóat của các ông chứng tỏ các ông đã nhận ra tầm quan
trọng của việc rao giảng Tin Mừng và thời gian cấp bách đòi hỏi.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Đời người chúng ta chỉ giới hạn trong một thời gian ngắn. Hãy tìm ra mục đích
cuộc đời và cố gắng sống làm sao để đạt được mục đích đó.
- Thiên Chúa dựng nên mọi sự trong trời đất là vì yêu thương con người, và Ngài
đặt muôn sự dưới chân con người. Tôn thờ vật chất như một vị thần là đi ngược lại
với ý định của Thiên Chúa.
- Chinh phục linh hồn con người về cho Thiên Chúa quí trọng hơn tìm kiếm của cải
vật chất. Chúng ta hãy mau mắn cộng tác với tiếng gọi của Thiên Chúa để làm việc
trong cánh đồng truyền giáo.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét