Thứ Sáu Tuần 25 TN2
Viết bởi LM. Anthony Đinh Minh
Tiên, OP
Bài đọc: Eccl 3:1-11; Lk
9:18-22.
1/ Bài đọc I: Ở dưới bầu trời
này,
mọi sự đều có lúc, mọi việc đều
có thời:
một thời để chào đời, một thời để
lìa thế;
một thời để trồng cây, một thời
để nhổ cây;
một thời để giết chết, một thời
để chữa lành;
một thời để phá đổ, một thời để
xây dựng;
một thời để khóc lóc, một thời để
vui cười;
một thời để than van, một thời để
múa nhảy;
một thời để quăng đá, một thời để
lượm đá;
một thời để ôm hôn, một thời để
tránh hôn;
một thời để kiếm tìm, một thời để
đánh mất;
một thời để giữ lại, một thời để
vất đi;
một thời để xé rách, một thời để
vá khâu;
một thời để làm thinh, một thời
để lên tiếng;
một thời để yêu thương, một thời
để thù ghét;
một thời để gây chiến, một thời
để làm hoà.
Làm lụng vất vả thì được lợi lộc
gì? Tôi nhìn thấy công việc mà Thiên Chúa giao cho con người phải gắng sức làm.
Thiên Chúa đã làm mọi sự hợp thời đúng lúc. Thiên Chúa cũng ban cho con người
biết nhận thức về vũ trụ, tuy thế, con người cũng không thể nào hiểu hết được ý
nghĩa công trình Thiên Chúa thực hiện trong lịch sử.
2/ Phúc Âm: Hôm ấy, Đức Giê-su cầu
nguyện một mình. Các môn đệ cũng ở đó với Người, và Người hỏi các ông rằng:
"Dân chúng nói Thầy là ai?" Các ông thưa: "Họ bảo Thầy là ông
Gio-an Tẩy Giả, nhưng có kẻ thì bảo là ông Ê-li-a, kẻ khác lại cho là một trong
các ngôn sứ thời xưa đã sống lại." Người lại hỏi: "Còn anh em, anh em
bảo Thầy là ai?" Ông Phêrô thưa: "Thầy là Đấng Ki-tô của Thiên
Chúa." Nhưng Người nghiêm giọng truyền các ông không được nói điều ấy với
ai.
Người còn nói: "Con Người
phải chịu đau khổ nhiều, bị các kỳ mục, thượng tế cùng kinh sư loại bỏ, bị giết
chết, và ngày thứ ba sẽ trỗi dậy."
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Con người
không thể nào hiểu hết được ý nghĩa công trình Thiên Chúa thực hiện trong lịch
sử.
Sống trong trần gian, con người
cảm thấy khả năng hạn hẹp của mình vì bị lệ thuộc vào trời đất, thời gian, hòan
cảnh, và môi trường sinh sống. Nếu biết trước và họach định làm sao cho phù hợp
với các yếu tố này, con người sẽ thành công; nếu không, sẽ nắm chắc phần thất bại.
Khác hẳn với con người, Thiên Chúa luôn luôn làm mọi sự hợp thời đúng lúc vì
Ngài biết mọi sự và không bị tùy thuộc vào bất cứ một yếu tố nào. Các Bài đọc
hôm nay dẫn chứng những ví dụ cụ thể về hai sự khác biệt này.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Thời nào việc đó.
Chìa khóa thành công: phải biết 4 đúng: đúng thời, đúng nơi, đúng người, đúng
chất liệu.
1.1/ Con người cần phải biết làm
việc hợp thời đúng lúc để đạt được kết quả mong muốn. Người Việt-Nam chú trọng
đến 3 yếu tố cần phải có để bảo đảm thành công trong bất cứ lãnh vực nào của cuộc
đời: thiên thời – địa lợi – nhân hòa; nếu thiếu một trong 3 yếu tố sẽ nắm chắc
thất phần bại.
(1) Thiên thời: là thời gian của
Trời. Con người cần phải biết thời gian của Trời qua các hiện tượng và trật tự
trong trời đất: nắng, mưa, gió, tuyết, xuân, hạ, thu, đông. Để dễ hiểu, chúng
ta lấy một ví dụ về nông nghiệp: Biết những điều này sẽ giúp con người biết
phác họa kế họach khi nào cầy đất, khi nào gieo mạ, khi nào cấy, bao lâu phải
chờ đợi, và khi nào phải gặt. Người không hiểu biết thời gian của trời sẽ gieo
khi phải gặt, và vì thế đã đi sai với thời gian của Trời, làm sao có kết quả được?
Hơn nữa, con người còn cần phải kiên nhẫn chờ đợi sau khi đã gieo trong một thời
gian cần thiết: không thể gặt sớm quá hoặc để lâu quá. Gặt sớm quá sẽ chưa đủ
chín và để lâu quá sẽ ủng thối.
(2) Địa lợi: là cơ hội xảy đến với
con người trên thế gian. Vẫn theo ví dụ về nông nghiệp, nếu con người mua được
mảnh đất tốt: nằm chỗ không cao quá để khỏi bị khô cằn, không sâu quá để khỏi bị
lụt lội. Rồi còn phải tùy thuộc vào phân bón, thuốc diệt sâu rầy… Nếu con người
không biết nắm lấy những cơ hội xảy đến trong cuộc đời để biết cách đầu tư cho
hợp thời thì cũng sẽ không thành công.
(3) Nhân hòa: là lòng người hòa
thuận. Con người phải biết cách cư xử sao cho hợp tình, hợp lý, và hợp nơi chốn.
Không thể cười nơi đám ma và khóc trong đám cưới như Sách Giảng Viên dạy: “một
thời để khóc lóc, một thời để vui cười; một thời để than van, một thời để múa
nhảy.” Hơn nữa, con người nào phải áp dụng cách cư xử đó; không thể áp dụng một
cách cư xử cho hết mọi người. Sách Giảng Viên dạy: “một thời để làm thinh, một
thời để lên tiếng; một thời để yêu thương, một thời để thù ghét; một thời để
gây chiến, một thời để làm hoà.” Lòng người rất phức tạp và thay đổi. Nếu không
biết cư xử sao cho phù hợp lòng người cũng nắm chắc phần thất bại.
1.2/ Trái với con người, Thiên
Chúa luôn luôn làm mọi sự hợp thời và đúng lúc vì Ngài không lệ thuộc vào thời
gian và thời gian của con người nằm trong tay của Ngài. Ngài cũng chẳng bị tùy
thuộc vào cơ hội vì Ngài biết tất cả những gì xảy ra và Ngài tạo cơ hội cho con
người. Ngài không bị lệ thuộc vào con người nhưng tất cả mọi người phải tùy thuộc
nơi Ngài. Tác giả của Sách Giảng Viên xác quyết: “Thiên Chúa đã làm mọi sự hợp
thời đúng lúc. Thiên Chúa cũng ban cho con người biết nhận thức về vũ trụ, tuy
thế, con người cũng không thể nào hiểu hết được ý nghĩa công trình Thiên Chúa
thực hiện trong lịch sử.”
2/ Phúc Âm: Đúng người: Thánh
Phêrô tuyên xưng: Thầy là Đức Kitô!
Câu hỏi “Đức Giêsu là ai?” không
phải chỉ quan trọng cho Tiểu Vương Hêrôđê mà còn quan trọng hơn cho các Tông Đồ,
những người đang theo Chúa Giêsu. Nếu các Tông Đồ không biết đúng Ngài là ai
thì làm sao các ông có thể tiếp tục sứ vụ của Chúa ở trần gian sau khi Chúa
Giêsu từ giã cuộc đời để về với Chúa Cha? Nhất là khi các ông phải đối diện với
những đau khổ và cái chết sắp tới của Ngài. Trình thuật của Luca đặt câu hỏi
này trong bối cảnh Chúa cầu nguyện một mình, Ngài cầu xin Thiên Chúa để các
Tông Đồ biết nhận ra Ngài là ai.
2.1/ Câu hỏi đầu tiên Chúa đặt
cho các ông: “Người ta bảo Con Người là ai?” Các ông thưa: "Họ bảo Thầy là
ông Gioan Tẩy Giả, nhưng có kẻ thì bảo là ông Êlijah, kẻ khác lại cho là một
trong các ngôn sứ thời xưa đã sống lại." Tất cả những câu trả lời này tuy
có nói lên được sự tôn kính và uy quyền của Chúa, nhưng vẫn không phải là câu
trả lời Chúa mong muốn, vì những nhân vật này chỉ là những người dọn đường cho
Đấng Thiên Sai tới mà thôi. Câu hỏi thứ hai quan trọng hơn câu hỏi thứ nhất:
"Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?" Ông Phê-rô thưa: "Thầy là Đấng
Kitô của Thiên Chúa." Đây mới thực sự là câu trả lời Chúa Giêsu muốn nghe,
vì các ông biết đích xác Ngài là Đức Kitô có nghĩa là Đấng được xức dầu để làm
vua. Người nghiêm giọng truyền các ông không được nói điều ấy với ai, vì người
Do-Thái đang chờ đợi một Đấng Thiên Sai khác với những gì Ngài sắp mặc khải cho
các Tông Đồ.
2.2/ Kế họach cứu độ của Thiên
Chúa: Các Tông Đồ không chỉ cần biết Chúa Giêsu là ai, mà còn cần phải biết kế
họach cứu độ của Thiên Chúa, vì cuộc Thương Khó của Ngài sắp diễn ra tại
Jerusalem. Như những người Do-Thái khác, các ông đang chờ đợi một Đấng Thiên
Sai uy quyền, sẽ đánh dẹp tất cả các kẻ thù của người Do-Thái, cai trị họ trong
công lý, và triều đại của Người sẽ vô tận. Nhưng kế họach cứu độ của Thiên Chúa
thì rất khác với dân, Chúa Giêsu tiên báo cho các ông cuộc Thương Khó sắp tới của
Ngài lần đầu tiên: "Con Người phải chịu đau khổ nhiều, bị các kỳ mục, thượng
tế cùng kinh sư loại bỏ, bị giết chết, và ngày thứ ba sẽ trỗi dậy." Chúng
ta sẽ thấy trong các chương sau, không dễ cho các Tông Đồ hiểu và chấp nhận kế
họach cứu độ của Thiên Chúa qua con đường Thập Giá.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Để đạt được kết quả như lòng
mong ước, con người cần phải biết và làm đúng thời gian, đúng nơi chốn, và hợp
lòng người.
- Để đạt được mục đích của cuộc
đời, chúng ta cần biết Chúa Giêsu là ai, hiểu những gì Ngài mặc khải, và làm những
gì Ngài truyền.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét