Thứ Năm Tuần 7 TN1
- Viết bởi LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP
Thứ Năm Tuần 7 TN1, Năm Lẻ
Bài đọc: Sir 5:1-8; Mk 9:41-50.
1/ Bài đọc I: 1 Đừng cậy vào tài sản của con, và đừng nói: "Tôi có đủ cả rồi!"
2 Đừng chiều theo ước muốn và sức lực của con,
mà thoả mãn những đam mê của lòng mình.
3 Đừng nói: "Ai làm gì được tôi?"
Vì Đức Chúa là Đấng công minh sẽ trừng phạt.
4 Đừng nói: "Tôi đã phạm tội nhưng nào có sao?"
Bởi vì Đức Chúa nhẫn nại đó!
5 Đừng ỷ được tha thứ mà khinh nhờn,
rồi cứ chồng chất tội này lên tội khác.
6 Đừng nói: "Người rất mực cảm thương,
tôi có phạm tội nhiều, Người cũng tha thứ cả!"
Vì Người thương xót, Người cũng nổi lôi đình,
và cơn lôi đình của Người ập xuống quân tội lỗi.
7 Đừng trì hoãn, hãy trở về với Đức Chúa đi;
đừng lần lữa hết ngày này qua ngày khác,
vì thình lình Đức Chúa sẽ nổi cơn thịnh nộ,
và trong thời trừng phạt, con sẽ phải tiêu vong.
8 Đừng cậy dựa vào của cải bất chính,
vì điều đó chẳng ích gì cho con ngày con gặp bất hạnh.
2/ Phúc Âm: 41 "Ai cho anh em uống một chén nước vì lẽ anh em thuộc về Đấng Ki-tô, thì Thầy bảo thật anh em, người đó sẽ không mất phần thưởng đâu.
42 "Ai làm cớ cho một trong những kẻ bé mọn đang tin đây phải sa ngã, thì thà buộc cối đá lớn vào cổ nó mà ném xuống biển còn hơn.
43 Nếu tay anh làm cớ cho anh sa ngã, thì chặt nó đi; thà cụt một tay mà được vào cõi sống còn hơn là có đủ hai tay mà phải sa hoả ngục, phải vào lửa không hề tắt.
45 Nếu chân anh làm cớ cho anh sa ngã, thì chặt nó đi; thà cụt một chân mà được vào cõi sống còn hơn là có đủ hai chân mà bị ném vào hoả ngục.
47 Nếu mắt anh làm cớ cho anh sa ngã, thì móc nó đi; thà chột mắt mà được vào Nước Thiên Chúa còn hơn là có đủ hai mắt mà bị ném vào hoả ngục,
48 nơi giòi bọ không hề chết và lửa không hề tắt.
49 Quả thật, ai nấy sẽ được luyện bằng lửa như thể ướp bằng muối.
50 Muối là cái gì tốt. Nhưng muối mà hết mặn, thì anh em sẽ lấy gì ướp cho mặn lại? Anh em hãy giữ muối trong lòng anh em, và sống hoà thuận với nhau."
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Những điều nên làm và nên tránh trong cuộc đời.
Thế gian này chỉ là chỗ tạm dung, không phải là chỗ định cư đời đời. Mục đích Thiên Chúa cho con người sống trong thế gian khoảng một thời gian là để cho con người luyện tập đức tin và tình yêu vào Thiên Chúa, trước khi cho con người về hưởng hạnh phúc muôn đời với Người trên Thiên Đàng. Nhiều người đã không nắm vững mục đích này, nên họ lấy thế gian làm chỗ định cư, và họ sống như không có nguồn cội và đích điểm. Nhiều tín hữu tuy biết đích điểm, lại không biết cách làm sao để đạt đích.
Các bài đọc hôm nay nhắc nhở các tín hữu nhớ lại đích điểm của cuộc đời, và cho họ những bài học cụ thể cần phải làm để đạt đích. Trong bài đọc I, Sách Huấn Ca nhắc nhở cho con người biết Đấng nắm giữ vận mạng con người. Ngài cho con người rất nhiều cơ hội để nhận ra mục đích của cuộc đời, nhưng họ phải biết lợi dụng những cơ hội để làm lành tránh dữ, trước khi tới ngày Ngài cất họ ra khỏi thế gian. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu dạy các tín hữu những gì cần làm và cần tránh trong cuộc đời.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Đừng khinh thường lòng thương xót và những cơ hội Thiên Chúa ban.
1.1/ Đừng cậy dựa vào của cải thế gian hay sức lực của con người: Ba điều tác giả Sách Huấn Ca khuyên con người phải tránh.
(1) Cậy dựa vào tiền bạc của cải: “Đừng cậy vào tài sản của con, và đừng nói: "Tôi có đủ cả rồi!"... Đừng cậy dựa vào của cải bất chính, vì điều đó chẳng ích gì cho con ngày con gặp bất hạnh.” Ai cũng biết sức mạnh của kim tiền, nó có khả năng làm tối mặt mọi người để con người quên đi mục đích của cuộc đời. Người tín hữu cần nhắc nhở mình, tiền bạc là của thế gian, khi chết họ phải để lại cho thế hệ sau hưởng dùng. Tại sao phí cả cuộc đời để vơ vét những gì mình không mang theo được? Tại sao không dành thời gian để phát triển và học hỏi những gì mình có thể mang theo?
(2) Ước muốn, đam mê: “Đừng chiều theo ước muốn và sức lực của con, mà thoả mãn những đam mê của lòng mình.” Thiên Chúa ban cho con người những ước muốn để thực hiện những điều Ngài dựng nên và quan phòng. Con người không được dùng nó cho những mục đích bất chính, để rồi trí óc con người không còn ham muốn những mục đích cao quí mà Thiên Chúa đã quan phòng.
(3) Sức riêng mình: “Đừng nói: "Ai làm gì được tôi?" Vì Đức Chúa là Đấng công minh sẽ trừng phạt. Đừng nói: "Tôi đã phạm tội nhưng nào có sao?" Bởi vì Đức Chúa nhẫn nại đó! Đừng ỷ được tha thứ mà khinh nhờn, rồi cứ chồng chất tội này lên tội khác.” Con người không dựng nên và điều khiển trái đất này. Họ cần khiêm nhường nhận ra uy quyền của Thiên Chúa, Đấng dẫn đưa mọi vật tới mục đích như Ngài mong ước.
1.2/ Đừng khinh thường cơn thịnh nộ của Thiên Chúa: Cả hai khuynh hướng cực đoan con người cần tránh xa: thứ nhất, Thiên Chúa rất từ bi nhân hậu, Ngài sẽ xóa bỏ mọi tội lỗi con người mà không cần con người phải ăn năn sám hối; thứ hai, Thiên Chúa rất công bằng, Ngài sẽ không tha thứ những tội lỗi quá nặng nề của con người đã xúc phạm tới Ngài. Điều chúng ta có thể đoan chắc là Thiên Chúa rất từ bi nhân hậu; nhưng cũng rất mực công bằng. Ngài sẽ trả cho mỗi người theo việc làm của họ.
Vì vậy, mọi người cần phải trở về với Thiên Chúa càng sớm càng tốt, đừng đánh bạc cuộc đời của mình để rồi sẽ mất tất cả. Hơn nữa, càng trở về sớm với Thiên Chúa bao nhiêu, con người càng thấy cuộc đời có ý nghĩa và đáng sống bấy nhiêu. Tác giả khuyên mọi người: “Đừng trì hoãn, hãy trở về với Đức Chúa đi; đừng lần lữa hết ngày này qua ngày khác, vì thình lình Đức Chúa sẽ nổi cơn thịnh nộ, và trong thời trừng phạt, con sẽ phải tiêu vong.”
2/ Phúc Âm: Hãy làm lành và tránh tội.
2.1/ Thiên Chúa kể những gì chúng ta làm cho anh/chị/em là chúng ta làm cho chính Ngài: Chúng ta thực sự chẳng thêm được gì cho Thiên Chúa; nhưng Ngài kể những gì chúng ta làm cho tha nhân là làm cho Ngài, và Ngài sẽ thưởng công cho chúng ta. Tại sao chúng ta cần công trạng? Thưa bởi vì những hình phạt do tội lỗi gây nên. Khi xưng tội, Thiên Chúa tha tội; nhưng hình phạt chúng ta vẫn phải đền. Vì thế, chúng ta cần phải ra sức giúp đỡ tha nhân để đền bù hình phạt do tội lỗi gây nên. Việc đền tội các linh mục ra chỉ là tượng trưng. Chúng ta không biết hình phạt do tội lỗi gây ra nặng tới mức nào; nên cứ làm việc lành nhiều cho chắc ăn.
2.2/ Điều xấu chúng ta làm cho anh/chị/em, chúng ta cũng phải lãnh nhận mọi hình phạt tương xứng. Có hai điều Chúa Giêsu muốn nói tới ở đây:
1) Gương mù cho những người bé mọn: "Ai làm cớ cho một trong những kẻ bé mọn đang tin đây phải sa ngã, thì thà buộc cối đá lớn vào cổ nó mà ném xuống biển còn hơn.” Danh-từ Hy-lạp để chỉ “bé mọn” dùng ở đây là “mikros;” nó có thể hiểu cả bé mọn về phần xác như trẻ em, hay bé mọn về phần linh hồn như những người không hiểu biết nhiều. Chúa Giêsu có ý muốn nói gương mù ảnh hưởng trên hai loại người này rất nặng nề, vì trí khôn hay đức tin của họ chưa vững vàng đủ để có thể vượt qua. Họ có thể mất đức tin vì gương mù của chúng ta.
2) Hậu quả của tội: Chúng ta không thể hiểu những câu này theo nghĩa đen vì: (1) Nếu cứ mỗi lần phạm tội và phải làm những điều này, con người sẽ không còn gì để cắt hay móc mà vứt đi. (2) Hỏa ngục là nơi ở của các linh hồn phải hư đi. Hình phạt nặng nhất là họ không được nhìn thấy Thiên Chúa. Vì xác loài người chưa sống lại, nên hồn con người không có thân xác để có thể cảm thấy sức nóng của lửa. Những câu này là một lối diễn tả của Chúa để nói lên hình phạt nặng nề của tội nếu con người không biết làm chủ các giác quan của mình. Thiên Chúa ban cho con người một thân xác để sinh ích cho bản thân và cho tha nhân, chứ không phải dùng nó để phạm tội.
2.3/ Cần luyện tập các nhân đức trong cuộc đời: Bản dịch của Việt-nam hơi tối nghĩa và dài dòng, nguyên nghĩa Hy-lạp có thể dịch “Quả thật, ai nấy sẽ được muối bằng lửa.” Trình thuật của Matthew sáng sủa tuy dài hơn, vì phân biệt hai biểu tượng “muối” và “ánh sáng” (Mt 5:13-15). Mục đích của việc Chúa dùng biểu tượng để chỉ những đức tính của người Kitô hữu. Họ đã được trang bị để có những đức tính này. Họ phải luyện tập và thực hành để những người chưa tin nhận ra những tốt lành của đạo và tin vào Cha trên trời. Trong trình thuật hôm nay, muối được ví với nhân đức hiền hòa: “Anh em hãy giữ muối trong lòng anh em, và sống hoà thuận với nhau.”
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Cuộc đời mỗi người chúng ta đi về một hướng nhất định dù chúng ta có biết hay không. Tại sao chúng ta không để giờ học hỏi để nhận ra mục đích cao trọng này?
- Biết đích điểm thôi chưa đủ, chúng ta còn phải biết những gì nên làm và những gì nên tránh nữa thì mới mong đạt đích. Chịu khó đọc Kinh Thánh mỗi ngày và thi hành những gì Thiên Chúa dạy sẽ giúp chúng ta phải chuẩn bị thế nào cho ngày về với Ngài.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét