Lúc
ấy, vào khoảng 21 g 12 phút ngày 23 tháng 5 năm 2013, hàng ngàn khán
giả trên sân vận động Mỹ Đình - Hà Nội hết sức ngỡ ngàng trước tâm tình
của Nick Vujicic : "Các bạn có biết tại sao tôi tin Đức Chúa Trời không?
bởi vì tôi tin "Thiên Đàng" là có thật. Một ngày nào đó tôi sẽ lên
Thiên Đàng và sẽ có đủ chân, đủ tay....."
Chuyện
là đến phần giao lưu với bé Linh Chi, bé sợ phát khiếp khi đứng trên
sân khấu mà bên dưới có cả ngàn ngàn khán giả. Bé nhút nhát, sợ đến
khiếp và cứ nép mình vào bờ vai của mẹ. Đến khi mẹ bé hỏi Nick là làm
thế nào để cho bé bớt đi mặc cảm thì Nick đã trả lời như thế.
Chuyện
xảy ra làm khán giả kinh ngạc và nhất là ngoài ý muốn của Ban Tổ Chức
khi Nick nhắc đến Đức Chúa. Tình thế này làm cho thông dịch viên cũng
không thể nào làm khác hơn được dù lòng không muốn bởi lẽ Nick nói rõ và
công khai niềm tin của anh trước công chúng. Có muốn dịch khác đi cũng
không thể nào dịch khác được bởi lẽ Nick nói công khai và kiến thức
tiếng Anh của công chúng không kém đến độ dịch khác nghĩa được.
Để
có một niềm tin mà ngày hôm nay Nick công khai lớn tiếng không phải là
chuyện giản đơn : "Khi tôi 10 tuổi, tôi đã có 1 lần tự tử bằng. Lúc đó
tôi cố bỏ cuộc, lúc đó tôi không còn hi vọng, tôi thấy cô đơn. Nhưng nếu
tôi bỏ cuộc thì sẽ không còn hy vọng. Nhưng có niềm hy vọng, chừng nào
tôi chưa bỏ cuộc thì sẽ có một điểm sáng. Nhiều người bỏ cuộc vì không
tìm thấy hi vọng. Tôi muốn các bạn nhận ra điều này. Đừng bao giờ bỏ
cuộc".
Và như vậy, chúng ta, không ai có thể tranh cãi về niềm tin của anh chàng đặc biệt này.
Ở
một đất nước mà trống vắng niềm tin vào Thiên Chúa phải chăng những lời
phát biểu này của Nick làm cho nhiều người phải "chột dạ".
Ở một đất nước mà người ta hô hào theo chủ nghĩa vô thần thì lời chứng này đã gợi lên một chút về Đấng Tạo Hóa
Anh
không chỉ nói nhưng chính anh, anh đã sống niềm tin của mình một cách
thiết thực. Niềm tin anh sống, anh diễn tả trong đời thường chính là sự
tha thứ và tình yêu thương. Anh không muốn anh chỉ là người biết nhận mà
không biết cho đi. Anh cũng nói rằng đừng bao giờ nói là không có gì để
cho đi bởi vì ai cũng có thể phục vụ người khác trong khả năng của
mình.
Anh
rất hài hước và dí dỏm khi nhắc đến việc sau khi chết, người ta sẽ
không hỏi rằng bạn thành đạt như thế nào, có bao nhiêu của cải nhưng
người ta sẽ hỏi rằng bạn đã làm gì, bạn đã sống yêu thương như thế nào ?
Với
hạnh phúc, Nick chia sẻ giản đơn như thế này : "Các bạn có nghĩ món đồ
đó khiến mình hạnh phúc? Mình thử cùng nhau thực hiện 1 ví dụ nhé. Nếu
bạn cho tôi 1 tỷ đô la, thì tôi sẽ hạnh phúc? Nhưng nếu tôi có tất cả
tiền bạc của thế giới này mà mẹ tôi qua đời, lúc đó tôi có hạnh phúc
không? Không ạ! Điều quan trọng nhất không phải là đồ vật mà là những
con người. Đừng coi thường gia đình mình. Hãy biết ơn gia đình mình,
những người bạn của mình".
Thật
tuyệt vời : "Có rất nhiều người thành đạt trên thế giới nhưng họ không
phải là người tử tế. Có nhiều người thành công và rất tốt, nhưng tôi
không quan tâm bạn thành đạt đến mức độ nào. Tôi quan tâm bạn yêu người
xung quanh đến bao nhiêu. Tôi không quan tâm bạn kiếm được công việc thế
nào. Tôi quan tâm tới việc bạn hạ người khác xuống hay nâng người khác
lên".
Khi
nói đến sự tha thứ : "Khi ai đó đối xủ tệ với mình, hay làm gì sai với
mình các bạn có 2 lựa chọn: tha thứ, hoặc căm ghét. Không tha thứ sẽ làm
cho các bạn mệt mỏi ...Chúng ta đang sống trong 1 thế giới người nọ ép
người kia. Nhưng tôi muốn là 1 người biết tha thứ, 1 người biết yêu
thương và tôi không muốn trở thành người chỉ nhận mà còn muốn trở thành
người trao đi. Tôi muốn trở thành người có giấc mơ thật lớn và tôi muốn
trở thành người trong vô số người muốn thế giới này tốt đẹp hơn... Hãy
cố gắng tha thứ cho người nào đó làm tổn thương bạn. Tôi thấy đau buồn
vì những tổn thương tan vỡ trên thế giới này".
Cách
diễn đạt về sự tha thứ của anh cũng thật giản đơn. Chỉ như thế thôi chứ
không cần phải lòng vòng. Hoặc là tha thứ để yêu thương, hoặc là không
tha thứ để tự hủy mình như liều thuốc độc.
Ta
không chỉ khâm phục sự vượt khó, sự cố gắng trong hoàn cảnh của anh
nhưng ta phải khâm phục thêm cả niềm tin của anh. Bởi lẽ, trong đời
thường, có những người có niềm tin cũng không dám bộc lộ niềm tin đó qua
đời sống đức tin đơn giản là làm dấu Thánh Giá, là tham dự Thánh Lễ, là
tham dự các giờ phụng vụ như kinh hạt, Chầu Thánh Thể, hành hương kính
Đức Mẹ. Những biểu lộ niềm tin đơn giản như thế thôi nhưng ngày hôm nay
còn bao nhiêu người giữ được cách biểu lộ đơn giản đó chứ chưa bàn đến
sống niềm tin đó như thế nào.
Với
những người vô thần thì ta chẳng bàn đến làm chi bởi lẽ họ vô thần,
nghĩa là họ chẳng tin vào ai cả. Chính "niềm tin" vô thần đó mà hậu quả
của những "niềm tin" đó như thế nào thì nhiều người thấy rõ chứ không
cần phải kiểm nghiệm nữa. Đền, Chùa, Nhà Thờ, Đất Thánh, những nơi thờ
tự thiêng liêng, những nơi chốn sử dụng cho nhu cầu của Hội Thánh ... họ
đã không ngần ngại chiếm giữ, chia chác và sử dụng vào mục đích khác.
Nói hoài, nói mãi nhưng họ vẫn cứ khư khư chiếm giữ bởi lẽ họ không có
niềm tin, họ vô thần.
Và
khi đã vô thần thì người ta sẵn sàng làm bất cứ chuyện gì có lợi cho
họ. Khi còn niềm tin vào vị thần nào đó hay vào Chúa thì cách hành xử,
ứng xử của họ phải đi trong luồng của Chúa, đi trong con đường của Chúa
là yêu thương và tha thứ như Nick đã sống. Vì lợi ích của cá nhân hay
của nhóm mà họ bất chấp.
Với
những người tin Chúa, đứng trước lời phát biểu của anh, đời sống của
anh chắc có lẽ chúng ta không khỏi suy nghĩ đặc biệt là sự tha thứ và
lòng mến. Những người tin có can đảm sống như Nick đã sống, đã nói hay
không.
Nếu một người có Chúa thật, ắt hẳn trong họ sẽ chẳng có thù hận, ghen tương, mưu mô và tính toán.
Chúa đã tha thứ ngay khi con người lòng sôi sục hận thù và kết án : Chị hãy về đi và từ nay đừng phạm tội nữa.
Chúa
đã chẳng giận chẳng hờn ngay khi người ta đem treo và giết Chúa trên
thập giá : Xin tha cho họ vì họ không biết việc họ làm.
Chúa đã chẳng vun vén cho mình chút quyền lợi tư hữu nào : Vinh quang và vương quyền là thập giá và mão gai.
Chúa
đã sống như thế nhưng những người mang trong mình danh xưng hay nói
đúng hơn là ghi dấu ấn trong mình Thiên Chúa đã sống, đã diễn tả niềm
tin của mình như thế nào.
Lời
tuyên xưng, cách diễn đạt và nhất là cách sống của anh chàng Nick lại
là một lời mời gọi, một lời nhắc cho những người vô thần và cũng như là
lời nhắc với những người có niềm tin vào Thiên Chúa. Đã tuyên xưng rồi
thì phải sống chứ không chỉ nói khơi khơi ngoài miệng.
Anmai, CSsR
Tác giả:
Lm. Anmai, C.Ss.R. Nguồn: http://www.conggiaovietnam.net/index.php?m=home&v=detail&ia=11284
4 nhận xét:
quá tuyệt cho bài viết, em sẽ noi gương anh
Một ngày mới Chúa chúc lành chúng ta.
Cảm ơn đã ghé thăm.
"Các bạn có biết tại sao tôi tin Đức Chúa Trời không? bởi vì tôi tin "Thiên Đàng" là có thật.
lời của Nick Vujicic tuy ngắn nhưng hết sức ý nghĩa cho một đời người, con người đáng thương nhất không phải là đói nghèo, tật nguyền, đau khổ mà là không có niềm tin, khi không có niềm tin người ta không biết kính sợ và dễ rơi vào trạng thái "coi trời bằng vun"...ước mơ lớn nhất của đời người hãy là "Thiên Đàng" như Nick... vì dù người ta có là nhà bác học, kỹ sư, bác sỹ, tổng thống hay gì gì ghê ghớm hơn nữa rồi cũng sẽ có ngày ta nhắm mắt xui tay...Nick Vujicic thật đáng để mọi người suy ngẫm...cỏ ghé thăm chú, chú vui khỏe nha, tràn đầy ơn Chúa
Cảm ơn con ghé thăm.
Mến chúc con cuối tuần vui khỏe, an lành!
Đăng nhận xét