CHÂN THIỆN MỸ MẾN CHÀO CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM

Thứ Sáu, 3 tháng 5, 2013

Giáo dục đức tin cho trẻ qua chuyện kể

Giáo dục đức tin cho trẻ qua chuyện kể: Thành phố vui vẻ và thành phố làm việc
Ngày xưa có một thành phố tên là Thành Phố Vui Vẻ. Trong thành phố này mọi người thích cười nói và quây quần bên nhau để mừng lễ.
Những ngày đẹp nhất là những ngày chúa nhật. Người ta vui thích qui tụ nhau trong nhà thờ, nghe cha giảng, hát thánh ca và rồi trở về nhà cùng nhau ăn thịt nướng.
Thành Phố Vui Vẻ là một thành phố rất dễ thương, chỉ có điều là người dân trong thành phố này không thể trở nên giàu có! Nhà của họ nhỏ hơn nhà của những thành phố khác và đường xá cũng chật hẹp hơn. Mỗi khi có dịp đến thăm những thành phố khác họ cảm thấy xấu hổ. Họ quyết định:
- Chúng ta phải thay đổi!
Và họ họp lại để xem phải bắt đầu từ đâu. Đề nghị đầu tiên là:
- Chúng ta phải hủy bỏ những ngày chúa nhật và những ngày lễ, như thế sẽ có nhiều ngày hơn để làm việc!
Mọi người đều tán thành đề nghị này. Một ý kiến khác:
- Cần nhiều người làm việc hơn!
Thế là họ quyết định là cả những phụ nữ cũng phải tới nhà máy để làm việc. Nhưng những phụ nữ đã có quá nhiều việc ở nhà: nào là chăm sóc các con nhỏ, nào là chăm sóc những ông bà đã cao niên. Vì vậy họ quyết định:
- Cho trẻ em vào nhà trẻ, những người già vào viện dưỡng lão, những người đau ốm vào bệnh viện!
Thành phố vui vẻ trở thành một cái xưởng lớn và những công ty xây dựng ngày càng phát triển. Những công ty này phá hủy rồi xây dựng lại thành phố, san bằng các quảng trường, mở rộng đường xá.
Một người dân thắc mắc:
- Tại sao lại gọi thành phố của chúng ta là Thành Phố Vui Vẻ? Tốt hơn nên gọi là Thành Phố Làm Việc.
Đề nghị này làm hài lòng mọi người nên ngay lập tức được chấp thuận.
Thành Phố Làm Việc ngày càng phát triển: trở nên to lớn, xám xịt, ồn ào, buồn chán, nguy hiểm.
Xe hơi chạy nhanh trên đường khiến người bộ hành hoảng sợ. Người ta không còn gặp gỡ nhau như xưa, thậm chí, người ta chẳng còn biết nhau, chẳng còn chào hỏi nhau. Ngày chúa nhật cũng giống như mọi ngày khác trong tuần.
Vào một ngày, các trẻ em ở nhà trẻ kéo nhau đến viện dưỡng lão của ông bà và hỏi:
- Có thật là trước đây Thành Phố Làm Việc có tên là Thành Phố Vui Vẻ không?
- Đúng thế.
- Và trước đây thành phố vui hơn bây giờ?
- Vui hơn nhiều!
- Tại sao bây giờ tất cả đều đổi khác?
- Tất cả bắt đầu từ khi người ta hủy bỏ ngày chúa nhật và các ngày lễ.
Các trẻ em tròn mắt hỏi:
- Ngày lễ? Ngày lễ là gì?
Nếu không có Thiên Chúa ở chỗ nhất, người ta sẽ đặt vào đó những thứ khác: tiền bạc, xe hơi, nhà cửa và rồi không còn có thời gian cho trẻ con, cho người già và cho những ngày lễ.
Chúng ta luôn nói “Tôi không có thời gian”, nhưng Thiên Chúa luôn có thời gian cho chúng ta. Và Ngài chờ chúng ta.
Bé sẽ dành thời gian cho Chúa mỗi ngày chúa nhật và mừng lễ với Chúa.

Không có nhận xét nào: