Thứ Sáu Tuần 11 TN2, Năm Chẵn
Viết bởi LM. Anthony Đinh Minh Tiên,
OP
Bài đọc: 2 Kgs 11:1-4, 9, 18-20;
Mt 6:19-23.
1/ Bài đọc I: 1 Bà A-than-gia,
thân mẫu vua A-khát-gia-hu, thấy con mình đã chết, thì đứng lên tiêu diệt tất cả
hoàng tộc.
2 Nhưng bà Giơ-hô-se-va, ái nữ
vua Giô-ram và là chị của vua A-khát-gia-hu, đã ẵm Giô-át, con vua
A-khát-gia-hu, lén đưa cậu ra khỏi số các hoàng tử sẽ bị sát hại, giấu trong
phòng ngủ cùng với người vú nuôi. Như thế, người ta đã giấu được cậu bé khuất mắt
bà A-than-gia, và cậu không bị giết.
3 Cậu Giô-át ở lại với bà
Giơ-hô-se-va trong Nhà Đức Chúa, lẩn trốn ở đó sáu năm, suốt thời bà A-than-gia
cai trị xứ sở.
4 Năm thứ bảy, ông Giơ-hô-gia-đa
sai người đi mời các vị chỉ huy một trăm quân thuộc đạo binh Ca-ri và thuộc
đoàn thị vệ. Ông cho họ vào trong Nhà Đức Chúa với ông. Ông kết ước với họ, bắt
họ tuyên thệ trong Nhà Đức Chúa, và cho họ được thấy hoàng tử.
9 Các vị chỉ huy một trăm quân
làm đúng mọi điều tư tế Giơ-hô-gia-đa đã truyền. Mỗi vị chỉ huy đem theo người
của họ, những người đang phiên trực ngày sa-bát, cùng với những người hết phiên
trực ngày sa-bát. Họ đến với tư tế Giơ-hô-gia-đa.
18 Rồi toàn dân trong xứ kéo tới
đền Ba-an mà phá huỷ các bàn thờ và tượng thần. Còn Mát-tan, tư tế của thần
Ba-an, thì họ giết ngay trước các bàn thờ.
19 Rồi ông đem theo các vị chỉ
huy một trăm quân, quân Ca-ri, các thị vệ và toàn dân trong xứ. Họ rước vua từ
Nhà Đức Chúa xuống, sau đó đi qua Cửa Các Thị Vệ mà tới đền vua. Vua Giô-át ngự
lên ngai vua.
20 Toàn dân trong xứ thì vui mừng,
còn thành vẫn không động tĩnh. Về phần bà A-than-gia, họ đã lấy gươm giết chết
trong đền vua.
2/ Phúc Âm: 19 "Anh em đừng
tích trữ cho mình những kho tàng dưới đất, nơi mối mọt làm hư nát, và kẻ trộm
khoét vách lấy đi.
20 Nhưng hãy tích trữ cho mình
những kho tàng trên trời, nơi mối mọt không làm hư nát, và kẻ trộm không khoét
vách lấy đi.
21 Vì kho tàng của anh ở đâu,
thì lòng anh ở đó.
22 "Đèn của thân thể là con
mắt. Vậy nếu mắt anh sáng, thì toàn thân anh sẽ sáng.
23 Còn nếu mắt anh xấu, thì toàn
thân anh sẽ tối. Vậy nếu ánh sáng nơi anh lại thành bóng tối, thì tối biết chừng
nào!
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Nếu mắt anh
sáng, thì toàn thân anh sẽ sáng.
Khi Thiên Chúa hỏi vua Solomon
ông muốn xin bất cứ điều gì trên đời, Ngài sẽ ban cho ông! Ông không xin sang
giàu, uy quyền, danh vọng, sức khỏe... Ông chỉ xin cho được khôn ngoan để hiểu
biết điều đúng từ những điều sai lầm. Thiên Chúa rất hài lòng và ban cho ông được
trở thành người khôn ngoan nhất trên đời đến nỗi trước ông và sau ông, không ai
được như thế. Vì có khôn ngoan, nên ông có tất cả các thứ khác.
Các bài đọc hôm nay nhằm sáng tỏ
một lần nữa tầm quan trọng của khôn ngoan trong cuộc sống con người. Trong bài
đọc I, vì thiếu khôn ngoan nên khi chồng chết, bà hoàng hậu Dân Ngoại Athaliah
ra lệnh giết tất cả các cháu của bà để cai trị xứ Judah. Toan tính của bà không
qua được sự khôn ngoan của Thiên Chúa, vẫn còn một đứa cháu còn sót lại để làm
vua nối dòng vương triều của David. Bà đã bị dân chúng giết và vứt xác bên
ngoài Đền Thờ. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu dạy các môn đệ phải biết dùng khôn
ngoan để phân biệt: của hư nát với của vững bền, kho tàng hư nát với kho tàng vững
bền, mắt sáng và mắt tối.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Vì thiếu khôn
ngoan, hoàng hậu Athaliah bị chết như kẻ vô danh.
1.1/ Hận thù chồng chất thêm hận
thù: Bà Athaliah là con vua Ahab và hoàng hậu Jezebel, bà và kết hôn với
Jehoram, con của bà Jehosaphat (2 Kgs 8:18). Mẹ nào con đó, Bà là người gian ác
và thờ thần Baal. Khi Ahaziah là con của bà và Jehoram bị ám sát chết bởi Jehu
một năm sau khi Jehoham qua đời, Bà Athaliah đứng lên ra lệnh tiêu diệt tất cả
hoàng tộc để cai trị dân chúng.
Nhưng bà Jehosheba, ái nữ vua
Joram và là chị của vua Ahaziah, đã ẵm Joash, con vua Ahaziah, lén đưa cậu ra
khỏi số các hoàng tử sẽ bị sát hại, giấu trong phòng ngủ cùng với người vú
nuôi. Như thế, cậu bé đã được giấu khuất mắt bà Athaliah, và cậu không bị giết.
Cậu Joash ở lại với bà Jehosheba trong Nhà Đức Chúa, lẩn trốn ở đó sáu năm, suốt
thời bà Athaliah cai trị xứ sở. Joash là cháu ruột của bà Athaliah và cháu họ của
bà Jehosheba.
Lịch sử Do-thái không cho bà
Athaliah không phải là người cai trị hợp pháp. Nếu bà Athaliah thành công trong
kế hoạch cai trị, nhà David sẽ tuyệt tự; nhưng Thiên Chúa đã quan phòng mọi sự
và bà Athaliah phải trả nợ máu, họ đã lấy gươm giết chết Bà trong đền vua sau 6
năm cai trị.
1.2/ Toàn dân trong xứ kéo tới đền
Baal mà phá huỷ các bàn thờ và tượng thần: Jehoiada là thượng tế trong thời bà
Athaliah cai trị. Năm thứ bảy, ông Jehoiada sai người đi mời các vị chỉ huy một
trăm quân thuộc đạo binh Carites và thuộc đoàn thị vệ. Ông cho họ vào trong Nhà
Đức Chúa với ông. Ông kết ước với họ, bắt họ tuyên thệ trong Nhà Đức Chúa, và
cho họ được thấy hoàng tử. Các vị chỉ huy một trăm quân làm đúng mọi điều tư tế
Jehoiada đã truyền. Mỗi vị chỉ huy đem theo người của họ, những người đang
phiên trực ngày Sabbath, cùng với những người hết phiên trực ngày Sabbath. Họ đến
với tư tế Jehoiada. Mục đích của thượng tế Jehoiada là muốn cho dân chúng tin
tưởng vào hoàng tử Joash có đủ hậu thuẫn để lên ngôi làm vua.
Toàn dân trong xứ kéo tới đền
Baal mà phá huỷ các bàn thờ và tượng thần. Còn Mattan, tư tế của thần Baal, thì
họ giết ngay trước các bàn thờ. Rồi thượng tế Jehoiada đem theo các vị chỉ huy
một trăm quân, quân Carites, các thị vệ và toàn dân trong xứ. Họ rước vua từ
Nhà Đức Chúa xuống, sau đó đi qua Cửa Các Thị Vệ mà tới đền vua. Vua Joash ngự
lên ngai vua. Toàn dân trong xứ thì vui mừng, mà thành vẫn không động tĩnh.
2/ Phúc Âm: Kho tàng của anh ở
đâu, thì lòng anh ở đó.
2.1/ Hãy tích trữ cho mình những
kho tàng trên trời: Con người có thói quen tích trữ; nhưng phải biết khôn ngoan
để tích trữ những gì không hư hoại và vào nơi tích trữ an toàn không ai có thể
động tới được. Chúa Giêsu mời gọi các môn đệ so sánh về kho tàng dưới đất với
kho tàng trên trời.
(1) Kho tàng dưới đất: Nhiều người
nghĩ tiền là tiện nhất và nhẹ nhàng, nên họ đã cẩn thận bao bọc tiền có được
đem chôn dưới đất. Ít lâu sau cần tiền họ đào đất mang lên, tiền đã mục nát và
trở thành vô giá trị. Người khác cho chẳng gì bằng của ăn như gạo, bột mì,
khoai sắn; nên họ cho xây những vựa to để chưa thực phẩm. Vài năm sau ra thăm,
họ thấy vựa đã bị chuột cắn phá, gạo và lúa mì bị tràn đầy mối mọt. Người khác
rút kinh nghiệm và kết luận chẳng gì bằng vàng bạc, vừa không mất giá, vừa
không bị mối mọt, và họ yên trí cất giấu. Nhưng cất đâu cũng chẳng khỏi “tai
vách, mặt rừng.” Họ bị kẻ trộm đến khoét vách lấy đi vàng bạc, và những đồ quí
giá.
(2) Kho tàng trên trời: Những gì
con người có thể làm và tích trữ trong kho tàng trên trời. Trước tiên là những
việc lành phúc đức được thu tóm trong 7 mối thương phần xác và 7 mối thương phần
linh hồn. Bảy mối thương xác là: cho kẻ đói ăn, cho kẻ khát uống, cho kẻ rách
rưới ăn mặc, viếng kẻ bệnh cùng kẻ ở tù, cho khách độ nhà, chuộc kẻ làm tôi mọi,
và chôn xác kẻ chết. Bảy mối thương linh hồn: lấy lời lành khuyên người, mở
lòng kẻ mê muội, yên ủi kẻ âu lo, răn bảo kẻ có tội, tha kẻ khinh dể ta, nhịn kẻ
làm mất lòng ta, cầu nguyện cho kẻ sống và kẻ chết. Thứ đến, là những hiểu biết
về Thiên Chúa và tình yêu dành cho Ngài. Hai điều này không thể tách rời vì
chúng ta không thể yêu người ta không biết. Kiến thức về Thiên Chúa sẽ giúp
chúng ta yêu Ngài mỗi ngày một hơn. Sau cùng, Thiên Chúa dựng nên con người giống
hình ảnh của Ngài, và Ngài mời gọi chúng ta trở nên hoàn thiện giống như Ngài. Tiến
trình nên hoàn thiện không phải chỉ dứt bỏ tội lỗi; nhưng còn phải tập luyện
các nhân đức nữa.
2.2/ Nếu mắt anh sáng, thì toàn
thân anh sẽ sáng: Chúa Giêsu dạy: "Đèn của thân thể là con mắt. Vậy nếu mắt
anh sáng, thì toàn thân anh sẽ sáng. Còn nếu mắt anh xấu, thì toàn thân anh sẽ
tối. Vậy nếu ánh sáng nơi anh lại thành bóng tối, thì tối biết chừng nào!” Mắt
sáng mới thấy đường. Mắt mù, loạn thị và loạn sắc sẽ ảnh hưởng trên tầm nhìn của
con người. Người mù lòa sẽ khổ vô cùng vì cả vũ trụ đối với anh là một màu đen.
Đi đâu anh cũng phải có người hướng dẫn, nếu không sẽ bị té ngã vì những đồ vật
trước mặt.
Như mắt sáng cần cho thân thể thế
nào, sự khôn ngoan cũng cần cho đời sống tinh thần như vậy. Ít người chịu để ý
đến sự mù lòa của trí khôn và tâm hồn; nhưng ảnh hưởng của nó trên con người
còn lớn hơn là sự mù lòa trên cơ thể. Những người mù vẫn có thể được cứu độ nếu
họ có một niềm tin vững mạnh nơi Thiên Chúa, như anh mù Bartimê thành Jericho
hay người mù từ lúc mới sinh trong chương 9 của Tin Mừng Gioan.
Để hiểu điều này, chúng ta hãy
suy niệm về câu truyện Chúa chữa người mù từ lúc mới sinh trong Gioan. Những
người biệt phái và Do-thái nghĩ họ sáng mắt và hiểu biết mọi sự; nhưng họ đã
không nhận ra Chúa Giêsu là Đấng Cứu Độ của họ, lại còn lên mặt kiêu căng,
phách lối nên họ đã không nhận được ơn cứu độ như người mù. Nếu chúng ta có mắt
sáng nhưng không nhận ra sự thật và sự khôn ngoan, để rồi lầm đường lạc lối
trong những cám dỗ và tội lỗi của thế gian, người khác bảo sao chúng ta làm vậy,
thì mắt sáng có làm lợi gì cho chúng ta đâu!
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
Chúng ta phải học hỏi để có khôn
ngoan nhận ra những sai lạc của thế gian và những tăm tối của cuộc đời. Kho
tàng ở đâu, lòng chúng ta ở đó. Hãy lo tích trữ cho mình những của cải vững bền
trong kho tàng trên trời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét