Thứ Năm Tuần 12 TN1
- Viết bởi LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP
Thứ Năm Tuần 12 TN1, Năm lẻ
Bài đọc: Gen 16:1-12, 15-16; Mt 7:21-29.
1/ Bài đọc I: 1 Bà Xa-rai, vợ ông Áp-ram, đã không sinh được cho ông một người con nào. Bà có một người nữ tỳ Ai-cập, tên là Ha-ga. 2 Bà Xa-rai nói với ông Áp-ram: "Ông coi: ĐỨC CHÚA đã không cho phép tôi sinh con. Vậy xin ông đi lại với nữ tỳ của tôi; may ra nhờ nó mà tôi sẽ có con." Ông Áp-ram nghe lời bà Xa-rai.3 Mười năm sau khi ông Áp-ram lập nghiệp tại đất Ca-na-an, bà Xa-rai, vợ ông, đem nữ tỳ của bà là Ha-ga, người Ai-cập, hiến cho ông Áp-ram, chồng bà, để nàng làm vợ ông. 4 Ông đi lại với Ha-ga và nàng có thai. Khi thấy mình có thai, thì nàng coi khinh bà chủ.5 Bà Xa-rai nói với ông Áp-ram: "Tôi bị sỉ nhục là tại ông đấy! Chính tôi đã đặt nữ tỳ của tôi vào lòng ông. Thế mà từ khi nó thấy mình có thai, nó coi khinh tôi. Xin ĐỨC CHÚA phân xử giữa ông và tôi." 6 Ông Áp-ram nói với bà Xa-rai: "Nữ tỳ của bà ở trong tay bà đấy; đối với nó, cái gì tốt cho bà thì bà cứ làm! " Bà Xa-rai hành hạ Ha-ga khiến nàng phải trốn bà.7 Sứ thần của ĐỨC CHÚA gặp thấy nàng gần một suối nước trong sa mạc, suối ở trên đường đi Sua. 8 Người hỏi: "Ha-ga, nữ tỳ của Xa-rai, ngươi từ đâu đến và đi đâu? " Nàng đáp: "Con đang trốn bà Xa-rai, chủ con." 9 Sứ thần của ĐỨC CHÚA bảo nàng: "Cứ về với bà chủ ngươi, và chịu luỵ bà ấy." 10 Sứ thần của ĐỨC CHÚA nói với nàng: "Ta sẽ làm cho dòng dõi ngươi ra thật nhiều đến mức không thể đếm được vì quá đông."11 Sứ thần của ĐỨC CHÚA nói với nàng: "Này đây ngươi đang có thai, sắp sinh hạ con trai và sẽ đặt tên là Ít-ma-ên, vì ĐỨC CHÚA đã nghe thấu nỗi khổ của ngươi. 12 Con người đó đúng là một con lừa hoang, nó giơ tay chống mọi người, mọi người giơ tay chống nó, nó sẽ luôn đối đầu với tất cả anh em nó."15 Ha-ga sinh cho ông Áp-ram một con trai; ông đặt tên cho đứa con mà Ha-ga đã sinh cho ông là Ít-ma-ên. 16 Ông Áp-ram được tám mươi sáu tuổi khi Ha-ga sinh Ít-ma-ên cho ông.
2/ Phúc Âm: 21 "Không phải bất cứ ai thưa với Thầy: "Lạy Chúa! lạy Chúa! " là được vào Nước Trời cả đâu! Nhưng chỉ ai thi hành ý muốn của Cha Thầy là Đấng ngự trên trời, mới được vào mà thôi.22 Trong ngày ấy, nhiều người sẽ thưa với Thầy rằng: "Lạy Chúa, lạy Chúa, nào chúng tôi đã chẳng từng nhân danh Chúa mà nói tiên tri, nhân danh Chúa mà trừ quỷ, nhân danh Chúa mà làm nhiều phép lạ đó sao? "23 Và bấy giờ Thầy sẽ tuyên bố với họ: Ta không hề biết các ngươi; xéo đi cho khuất mắt Ta, hỡi bọn làm điều gian ác!24 "Vậy ai nghe những lời Thầy nói đây mà đem ra thực hành, thì ví được như người khôn xây nhà trên đá.25 Dù mưa sa, nước cuốn, hay bão táp ập vào, nhà ấy cũng không sụp đổ, vì đã xây trên nền đá.26 Còn ai nghe những lời Thầy nói đây, mà chẳng đem ra thực hành, thì ví được như người ngu dại xây nhà trên cát.27 Gặp mưa sa, nước cuốn hay bão táp ập vào, nhà ấy sẽ sụp đổ, sụp đổ tan tành".28 Khi Đức Giê-su giảng dạy những điều ấy xong, dân chúng sửng sốt về lời giảng dạy của Người,29 vì Người giảng dạy như một Đấng có thẩm quyền, chứ không như các kinh sư của họ.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Phải thực hành Lời Chúa.
Con người hay bội hứa, quên thề; Thiên Chúa luôn trung tín. Con người hay thay đổi; Thiên Chúa không bao giờ đổi thay. Con người nghĩ để sống sót, họ cần phải tiêu diệt đối phương. Thiên Chúa chứng minh, Ngài có quyền năng làm cho tất cả hiện hữu chung: Do-thái Giáo, Kitô Giáo, và Hồi Giáo, đều đã được Thiên Chúa chúc lành và có thể sống chung với nhau. Để Lời Chúa có thể sinh ích, con người không chỉ cần lắng nghe, mà còn phải thực hành Lời Chúa dạy. Nếu con người chỉ biết trên lý thuyết mà không chịu thực hành trong đời sống, Lời Chúa có ích chi cho con người đâu!
Các Bài Đọc hôm nay vạch ra cho chúng ta thấy sự khác biệt giữa Thiên Chúa và con người; giữa cách cư xử của Thiên Chúa và cách cư xử của con người. Trong Bài Đọc I, bà Sarai, khi thấy mình không được Đức Chúa cho sinh con, đã hiến người hầu, Hagar, cho Abram để ông có con nối giòng. Khi Hagar có con với Abram, nàng lại coi thường và khinh khi bà chủ. Bà Sarai tức giận và đối xử nhẫn tâm với Hagar đến nỗi nàng phải trốn đi; nhưng sứ thần Thiên Chúa đã hiện ra và loan báo cho nàng biết: Thiên Chúa cũng sẽ chúc lành cho giòng dõi của Ismael, con nàng. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu tuyên bố: Nước Trời chỉ dành cho ai nghe và giữ Lời Chúa.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Ta sẽ làm cho giòng dõi ngươi sinh sôi thật nhiều đến mức không thể đếm được.
1.1/
Con người hay thay đổi: Truyền thống Do-thái và hầu hết truyền thống
Á-đông đều có thái độ coi thường người phụ nữ có chồng mà không sinh cho
chồng được người con để nối dõi tông đường (I Sam 1:5-6). Trong trường
hợp như thế, người vợ thường sẽ hy sinh để chồng ăn ở với vợ lẽ hay nàng
hầu để có con nối dõi cho chồng.
(1)
Phản ứng của bà Sarai: Trình thuật hôm nay liệt kê một trường hợp điển
hình: "Bà Sarai, vợ ông Abram, đã không sinh được cho ông một người con
nào. Bà có một người nữ tỳ Ai-cập, tên là Hagar. Bà Sarai nói với ông
Abram: "Ông coi: Đức Chúa đã không cho phép tôi sinh con. Vậy xin ông đi
lại với nữ tỳ của tôi; may ra nhờ nó mà tôi sẽ có con." Ông Abram nghe
lời bà Sarai, ông ăn ở với nàng hầu, Hagar, và nàng đã mang thai. Bà
Sarai tức giận với nàng hầu có thể vì hai lý do: (1) Khi ông Abram tỏ cử
chỉ yêu thương với Hagar. Điều này có thể hiểu được vì không ai muốn
san sẻ tình yêu vợ chồng cho người khác; và (2) Nàng Hagar có những cử
chỉ khinh thường bà. Dù sao chăng nữa, bà Sarai cũng có lỗi, vì bà phải
biết những chuyện này không thể không xảy ra.
(2)
Phản ứng của nàng hầu Hagar: Phản ứng này có thể hiểu được, vì là phản
ứng của đa số con người: khinh thường những người có chồng mà không có
con. Hơn nữa, nàng đang ở địa vị của nữ tỳ, bỗng nhiên trở nên bà chủ và
được Abram thương mến, vì làm cho ông có con nối dõi tông đường, nên
nàng càng có thái độ khinh thường và xỉ nhục chủ mình. Nàng Hagar khôn
nhưng không ngoan; nếu nàng biết nhận ra tình thương của ông Abram và bà
chủ Sarai, và khiêm nhường đáp lại, nàng đã không bị Bà đuổi ra khỏi
nhà.
(3)
Phản ứng của ông Abram: Ông nhận ra sự quan tâm của vợ và thái độ khinh
thường vợ mình của Hagar; nhưng ông bị kẹt vào thế ở giữa, bênh bên nào
cũng không được. Khi nghe Bà Sarai than thở, ông Abram nói với bà
Sarai: "Nữ tỳ của bà ở trong tay bà đấy; đối với nó, cái gì tốt cho bà
thì bà cứ làm!" Thế là Bà Sarai hành hạ Hagar đến nỗi nàng phải trốn
khỏi Bà.
1.2/
Lời hứa của Thiên Chúa luôn vững bền: Cách đối xử của Thiên Chúa hoàn
toàn khác với cách đối xử của con người. Ngài có thể chúc lành cho cả bà
Sarai lẫn nàng hầu Sarai, cho giòng dõi của Sarai và của Hagar. Vì thế,
Thiên Chúa sai sứ thần của Ngài đến gặp Hagar, và khuyên nàng: "Cứ về
với bà chủ ngươi, và chịu luỵ bà ấy... Ta sẽ làm cho dòng dõi ngươi ra
thật nhiều đến mức không thể đếm được vì quá đông."
Lời
hứa về giòng dõi của Hagar: Sứ thần của Đức Chúa nói với nàng: "Này đây
ngươi đang có thai, sắp sinh hạ con trai và sẽ đặt tên là Ismael, vì
Đức Chúa đã nghe thấu nỗi khổ của ngươi. Con người đó đúng là một con
lừa hoang, nó giơ tay chống mọi người, mọi người giơ tay chống nó, nó sẽ
luôn đối đầu với tất cả anh em nó." Lời hứa này cho chúng ta thấy cả
Hồi Giáo và Do-thái Giáo đều nằm trong Kế Hoạch Cứu Độ của Thiên Chúa:
Ismael là tổ phụ của những người Hồi Giáo và cũng được Thiên Chúa chúc
lành. Isaac, đứa con Thiên Chúa ban cho Abram sau này, là tổ phụ
của những người Do-thái và được Thiên Chúa chúc lành qua tổ phụ Abram.
Lời sấm của sứ thần vẫn đang ứng nghiệm: giòng dõi của tổ phụ Abraham
(Do-thái, Hồi Giáo, và Kitô Giáo) chiếm quá nửa dân số trên địa cầu; và
mối thù truyền kiếp giữa Do-thái và Hồi Giáo vẫn đang xảy ra. 2/ Phúc Âm: Chỉ ai thi hành ý muốn của Cha Thầy là Đấng ngự trên trời, mới được vào mà thôi.
2.1/
Nước Trời không dành cho những ai chỉ biết nói yêu mến Thiên Chúa: Chúa
Giêsu tuyên bố rõ ràng tình yêu phải được biểu tỏ bằng việc làm: "Không
phải bất cứ ai thưa với Thầy: "Lạy Chúa! Lạy Chúa!" là được vào
Nước Trời cả đâu! Nhưng chỉ ai thi hành ý muốn của Cha Thầy là Đấng ngự
trên trời, mới được vào mà thôi.'' Một người ngây thơ có thể tin vào
những lời đường mật của người dẻo miệng lưỡi ca tụng; nhưng không ai có
thể đánh lừa Thiên Chúa bằng những lời tán tụng ngoài miệng, vì Ngài
thấu suốt mọi ý hướng của con người.
2.2/ Nước Trời chỉ dành cho những ai thực hành Lời Chúa dạy: Để dẫn chứng tầm quan trọng của việc thi hành Lời Chúa, Chúa Giêsu đưa ra một ví dụ mà mọi người đều hiểu.
(2) Xây nhà trên cát: ''Còn ai nghe những lời Thầy nói đây, mà chẳng đem ra thực hành, thì ví được như người ngu dại xây nhà trên cát. Gặp mưa sa, nước cuốn hay bão táp ập vào, nhà ấy sẽ sụp đổ, sụp đổ tan tành." Nhà xây trên cát rất dễ làm lúc đầu, nhưng không chịu đựng nổi những đe dọa của thời tiết; chỉ cần một cơn sóng gió nhỏ cũng đủ cuốn trôi nhà ấy.
Cuộc đời con người cũng thế: Nếu họ chịu xây dựng cuộc đời của họ trên nền tảng của Lời Chúa, tuy khó khăn lúc đầu, nhưng sẽ giúp họ đứng vững trước bất kỳ cơn phong ba bão táp nào của cuộc đời. Nhưng nếu họ không chịu xây dựng cuộc đời trên nền tảng Lời Chúa, họ sẽ bị cuốn hút, và không thể nào thắng vượt được những cơn lốc của thế gian, và bẫy giăng của ma quỉ.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
-
Chúng ta phải luôn biết lấy tình thương Thiên Chúa để đối xử với nhau
trong mọi hoàn cảnh: khi thịnh vượng cũng như lúc nghèo khổ, khi khỏe
mạnh cũng như lúc yếu đau, khi vinh quang cũng như lúc đau khổ; vì đó là
lệnh truyền của Thiên Chúa.
-
Tri hành đồng nhất. Lời nói phải đi đôi với việc làm. Nếu chúng ta
không thực hành những gì Thiên Chúa dạy, lời khôn ngoan cách mấy cũng
chẳng giúp được gì cho chúng ta; nhưng nếu chúng ta kiên nhẫn mang Lời
Chúa ra áp dụng vào cuộc sống, Lời Chúa sẽ sinh rất nhiều lợi ích cho
cuộc đời chúng ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét