Thứ Tư sau Lễ Hiển Linh
Viết bởi LM. Anthony Đinh Minh
Tiên, OP
Bài đọc: I Jn 4:11-18; Mk
6:45-52.
1/ Bài đọc I: 11 Anh
em thân mến, nếu Thiên Chúa đã yêu thương chúng ta như thế,
chúng ta cũng phải yêu thương nhau.
chúng ta cũng phải yêu thương nhau.
12 Thiên Chúa chưa ai được
chiêm ngưỡng bao giờ. Nếu chúng ta yêu thương nhau,
thì Thiên Chúa ở lại trong chúng ta, và tình yêu của Người nơi chúng ta mới nên hoàn hảo.
thì Thiên Chúa ở lại trong chúng ta, và tình yêu của Người nơi chúng ta mới nên hoàn hảo.
13 Căn cứ vào điều này,
chúng ta biết được rằng chúng ta ở lại trong Người và Người ở lại trong chúng
ta: đó là Người đã ban Thần Khí của Người cho chúng ta.
14 Phần chúng tôi, chúng
tôi đã chiêm ngưỡng
và làm chứng rằng: Chúa Cha đã sai Con của Người đến làm Đấng cứu độ thế gian.
và làm chứng rằng: Chúa Cha đã sai Con của Người đến làm Đấng cứu độ thế gian.
15 Hễ ai tuyên xưng Đức
Giê-su là Con Thiên Chúa,
thì Thiên Chúa ở lại trong người ấy và người ấy ở lại trong Thiên Chúa.
thì Thiên Chúa ở lại trong người ấy và người ấy ở lại trong Thiên Chúa.
16 Còn chúng ta, chúng ta
đã biết tình yêu của Thiên Chúa nơi chúng ta, và đã tin vào tình yêu đó.
Thiên Chúa là tình yêu: ai ở lại trong tình yêu thì ở lại trong Thiên Chúa, và Thiên Chúa ở lại trong người ấy.
Thiên Chúa là tình yêu: ai ở lại trong tình yêu thì ở lại trong Thiên Chúa, và Thiên Chúa ở lại trong người ấy.
17 Căn cứ vào điều này mà
tình yêu đã nên hoàn hảo với chúng ta: đó là chúng ta được mạnh dạn trong ngày
phán xét, vì Đức Giê-su thế nào thì chúng ta cũng như vậy ở thế gian này.
18 Tình yêu không biết đến
sợ hãi; trái lại, tình yêu hoàn hảo loại trừ sợ hãi,
vì sợ hãi gắn liền với hình phạt và ai sợ hãi thì không đạt tới tình yêu hoàn hảo.
vì sợ hãi gắn liền với hình phạt và ai sợ hãi thì không đạt tới tình yêu hoàn hảo.
2/ Phúc Âm: 45 Lập tức,
Đức Giê-su bắt các môn đệ xuống thuyền qua bờ bên kia về phía thành Bết-xai-đa
trước, trong lúc Người giải tán đám đông.
46 Sau khi từ biệt các ông,
Người lên núi cầu nguyện.
47 Chiều đến, chiếc thuyền
đang ở giữa biển hồ, chỉ còn một mình Người ở trên đất.
48 Người thấy các ông phải
vất vả chèo chống vì gió ngược, nên vào khoảng canh tư đêm ấy, Người đi trên mặt
biển mà đến với các ông và Người định vượt các ông.
49 Nhưng khi các ông thấy
Người đi trên mặt biển, lại tưởng là ma, thì la lên.
50 Quả thế, tất cả các ông
đều nhìn thấy Người và đều hoảng hốt. Lập tức, Người bảo các ông: "Cứ yên
tâm, chính Thầy đây, đừng sợ! "
51 Người lên thuyền với các
ông, và gió lặng. Các ông cảm thấy bàng hoàng sửng sốt,
52 vì các ông đã không hiểu
ý nghĩa phép lạ bánh hoá nhiều: lòng trí các ông còn ngu muội!
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Tình yêu hòan
hảo lọai trừ sự sợ hãi.
Con người sợ nhiều thứ trong cuộc
đời: sợ mất những gì đang sở hữu, sợ đau vì phải chịu đủ thứ bệnh tật, sợ ma quỉ,
sợ chết, và sợ bị Thiên Chúa phạt. Những nỗi sợ hãi này làm con người trở nên
nhát đảm, không dám sống và làm chứng cho sự thật. Sợ hãi tự nó không xấu, nhưng
nếu sau khi được thuyết phục bởi lý trí không nên sợ, mà con người vẫn sợ, lúc
đó sợ hãi trở thành tội. Khi nào con người không còn sợ hãi nữa, lúc đó con người
mới thực sự biết sống. Các Bải Đọc hôm nay xoay quanh tình yêu và sợ hãi.
Trong Bài Đọc I, Thánh Gioan quả
quyết: “Tình yêu hòan hảo lọai trừ sự sợ hãi.” Nếu con người thực sự tin vào
tình yêu Thiên Chúa, con người sẽ không sợ hãi bất cứ điều gì, vì Thiên Chúa hằng
yêu thương, quan tâm, và săn sóc mọi sự cho con người. Trong Phúc Âm, các môn đệ
sợ bị chìm thuyền vì gió bão, các ông sợ vì có người đi cạnh thuyền như bóng
ma; nhưng Chúa Giêsu củng cố niềm tin của các ông: “Cứ yên tâm, chính Thầy đây,
đừng sợ!”
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Tình yêu hòan hảo
là tình yêu Thiên Chúa.
1.1/ Hai điều kiện để có được
Thiên Chúa:
(1) Tin Đức Kitô đến từ Thiên
Chúa: Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu mặc khải cho con người về tình yêu Thiên Chúa:
“Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người
thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời.” (Jn 3:16). Trong Bài Đọc hôm
nay, Thánh Gioan làm chứng lại điều này: “Phần chúng tôi, chúng tôi đã chiêm
ngưỡng và làm chứng rằng: Chúa Cha đã sai Con của Người đến làm Đấng cứu độ thế
gian.” Và ngài còn đẩy xa hơn: “Hễ ai tuyên xưng Đức Giêsu là Con Thiên Chúa,
thì Thiên Chúa ở lại trong người ấy và người ấy ở lại trong Thiên Chúa.” Điều
này hiển nhiên, vì Cha và Con không thể tách rời nhau, hễ có Cha là có Con; vì
thế, khước từ Đức Kitô là khước từ tình yêu Thiên Chúa.
(2) Giữ giới luật yêu thương Đức
Kitô dạy: Khi một người đã có tình yêu Thiên Chúa ở lại trong lòng, họ không thể
sống ngược lại với sự thúc đẩy của tình yêu này: “Ai ở lại trong tình yêu thì ở
lại trong Thiên Chúa, và Thiên Chúa ở lại trong người ấy.” Hệ quả là người ấy sẽ
dùng đủ mọi cách để đáp trả lại tình yêu Thiên Chúa, và yêu thương anh em như
Thánh Gioan khuyên nhủ: “Anh em thân mến, nếu Thiên Chúa đã yêu thương chúng ta
như thế, chúng ta cũng phải yêu thương nhau. Thiên Chúa chưa ai được chiêm ngưỡng
bao giờ. Nếu chúng ta yêu thương nhau,
thì Thiên Chúa ở lại trong chúng ta, và tình yêu của Người nơi chúng ta mới nên hoàn hảo.” Gioan mặc khải cho chúng ta một khía cạnh khác của tình yêu khi ngài nói: “Căn cứ vào điều này, chúng ta biết được rằng chúng ta ở lại trong Người và Người ở lại trong chúng ta: đó là Người đã ban Thánh Thần Người cho chúng ta.” Chúng ta đã nói trong đọan trên: hễ có Con là có Cha, vì Cha-Con không thể tách rời nhau. Ở đây, chúng ta nhận diện ra vai trò của Ngôi Ba Thiên Chúa; hễ có Cha và Con, là cũng có cả Thánh Thần; vì Ba Ngôi Thiên Chúa không thể tách rời nhau. Thánh Thần là tình yêu liên kết giữa Cha và Con.
thì Thiên Chúa ở lại trong chúng ta, và tình yêu của Người nơi chúng ta mới nên hoàn hảo.” Gioan mặc khải cho chúng ta một khía cạnh khác của tình yêu khi ngài nói: “Căn cứ vào điều này, chúng ta biết được rằng chúng ta ở lại trong Người và Người ở lại trong chúng ta: đó là Người đã ban Thánh Thần Người cho chúng ta.” Chúng ta đã nói trong đọan trên: hễ có Con là có Cha, vì Cha-Con không thể tách rời nhau. Ở đây, chúng ta nhận diện ra vai trò của Ngôi Ba Thiên Chúa; hễ có Cha và Con, là cũng có cả Thánh Thần; vì Ba Ngôi Thiên Chúa không thể tách rời nhau. Thánh Thần là tình yêu liên kết giữa Cha và Con.
1.2/ Tình yêu hòan hảo lọai trừ
sự sợ hãi: Tình yêu hòan hảo là tình yêu Thiên Chúa; khi con người đã có được
tình yêu Thiên Chúa, con người không nên sợ hãi gì cả, vì:
(1) Thiên Chúa uy quyền: Ngài có
thể làm mọi sự, và Đức Kitô đã chiến thắng tất cả quyền lực trong vũ trụ này,
ngay cả quyền lực của ác thần và sự chết.
(2) Thiên Chúa yêu thương: Ngài
trung thành yêu thương tới cùng; vì thế, chúng ta không sợ Ngài sẽ đổi ý, nhưng
sợ chính chúng ta sẽ đổi ý mà thôi. Thánh Gioan khuyên con người không nên sợ
ngay cả Ngày Phán Xét: “Dựa vào điều này mà tình yêu đã nên hoàn hảo với chúng
ta, đó là chúng ta có thể tự tin trong Ngày Phán Xét, vì Đức Giêsu thế nào thì
chúng ta cũng như vậy ở thế gian này.”
Nếu một Thiên Chúa uy quyền có
thể làm mọi sự và yêu thương đến độ ban Người Con Một để cứu chuộc con người,
chúng ta không còn bất cứ lý do nào để sợ hãi, như Gioan nói: “Tình yêu không
biết đến sợ hãi; trái lại, tình yêu hoàn hảo loại trừ sợ hãi, vì sợ hãi gắn liền
với hình phạt và ai sợ hãi thì không đạt tới tình yêu hoàn hảo.”
2/ Phúc Âm: "Cứ yên tâm,
chính Thầy đây, đừng sợ!"
2.1/ Chúa Giêsu có uy quyền trên
gió bão: Ngay sau Phép Lạ “Bánh hóa nhiều,” là Phép Lạ “Đi trên biển và truyền
sóng gió phải im lặng.” Thánh Marco tường thuật: “Lập tức, Đức Giêsu bắt các
môn đệ xuống thuyền qua bờ bên kia về phía thành Bethsaida trước, trong lúc Người
giải tán đám đông. Sau khi từ biệt các ông, Người lên núi cầu nguyện. Chiều đến,
chiếc thuyền đang ở giữa biển hồ, chỉ còn một mình Người ở trên đất. Người thấy
các ông phải vất vả chèo chống vì gió ngược, nên vào khoảng canh tư đêm ấy, Người
đi trên mặt biển mà đến với các ông.” Khi Người lên thuyền với các ông, sóng
gió lặng im. Theo trình thuật, Chúa Giêsu, tuy lên núi cầu nguyện, nhưng mắt
Ngài không quên theo dõi các ông. Khi thấy các ông lâm nguy, Ngài đến và giúp
các ông thóat khỏi nguy hiểm của gió bão.
2.2/ Các Tông-đồ sợ hãi: Là con
người, các ông lo sợ tất cả những gì đe dọa đến sự sống. Trình thuật hôm nay tường
thuật 2 nỗi lo sợ của các ông:
(1) Sức mạnh của gió bão: là nỗi
lo sợ cho những người sống về nghề thuyền chài. Gió bão có thể làm thuyền chìm
và lấy đi mạng sống con người. Hồ Galilee được nhiều người gọi là Biển Hồ vì
kích thước to lớn của nó (21km/13km/204m).
(2) Quyền lực của ma quỉ: Cộng với
nỗi lo sợ gió bão là nỗi lo sợ ma quỉ. Người Do-Thái tin quyền lực của ma quỉ,
và Chúa Giêsu đã nhiều lần trục xuất quỉ ra khỏi con người. Các ông nhìn ra
Chúa, nhưng không thể hiểu một người mà có uy quyền đi trên mặt nước; vì thế,
“khi các ông thấy Người đi trên mặt biển, lại tưởng là ma, thì la lên. Quả thế,
tất cả các ông đều nhìn thấy Người và đều hoảng hốt.”
2.3/ Chúa Giêsu trấn an các
Tông-đồ: Người bảo các ông: "Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ!" Một
khi có Chúa Giêsu đồng hành, con người sẽ không phải sợ hãi bất cứ một quyền lực
nào: sóng gió phải yên lặng, ma quỉ phải nghe lời, điều không thể trở thành có
thể.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Chúng ta sợ hãi nhiều thứ và
chưa có bình an, vì chúng ta chưa sở hữu và chưa tin tưởng hòan tòan nơi tình
yêu của Thiên Chúa.
- Để có được tình yêu Thiên
Chúa, chúng ta phải tin tưởng hòan tòan nơi Đức Kitô và giữ các giới răn của
Ngài, nhất là giới luật yêu thương.
- Sợ hãi là khuynh hướng tự
nhiên của con người; nhưng tình yêu Thiên Chúa sẽ giúp chúng ta vượt qua mọi sợ
hãi trong cuộc đời, để có thể sống bình an và đạt được ý nghĩa của cuộc sống.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét