Tô Tấu đến nước Sở, ba ngày sau mới gặp được Sở vương, sau đó từ biệt mà đi, Sở vương nói:
- “Sao không ở lại vài ngày ?”
Tô Tấu trả lời:
- “Nước Sở thức ăn quý như ngọc, củi quý như quế, gặp người muốn gặp thì khó như quỷ, gặp vua khó như gặp thiên đế. Gạo châu củi quế, vì quỷ thấy đế, tôi làm sao mà dám ở lại chứ ?
(Vân Tiên tạp kí)
Suy tư 62:
Có giáo dân nói với tôi rằng: không biết gặp nhà vua có khó không, chứ gặp cha sở của mình thì rất khó gặp !
Khó gặp cha sở không phải vì ngài bận công tác mục vụ, nhưng là vì nhà ở của ngài quá sang trọng, cửa kính trong suốt có gắn máy lạnh nên giáo dân nghèo dân dã không dám đến; gặp cha sở khó không phải vì ngài mỗi ngày lên tòa giám mục làm việc, nhưng là vì nếu không được hẹn giờ trước mà đến là bị nạt nộ, bị đuổi cút xéo; là vì đến nhà của ngài là phải qua ba bốn lần cổng xét hỏi của ông gác cổng, của bà làm bếp và của cô thư ký...
Linh mục, hai chữ rất thâm sâu ý nghĩa, hai chữ rất thần thánh và rất người, rất thân tình và rất gần gủi với con chiên bổn đạo, người ta có thể chửi ông tổng thống, chứ rất ít người chửi linh mục, vì người ta đều hiểu rằng linh mục là một con người rất quãng đại, rất giàu tình bác ái, rất đạo đức và nhất là không màng danh lợi để bon chen với đời, và nhất là người giáo dân biết linh mục là con người trong mắt của Chúa.
Nhưng thời nay cũng có các linh mục trở thành người mẫu trong nhà kính pha lê làm kiểu, các ngài ngồi đó cho con chiên bổn đạo đến ngắm theo giờ hành chánh, các ngài quên mất mình là ai, là người mẫu hay là linh mục, là ông chủ nhà sang trọng hay là mục tử nhân lành ! Các ngài luôn giảng dạy cho giáo dân biết thiên chức linh mục là gì, có vai trò nào, các ngài nói linh mục là Chúa Ki-tô thứ hai, nhưng các ngài không học theo Đức Chúa Giê-su ra đi truyền giáo, ra đi tìm con chiên lạc trong giáo xứ của mình. Đức Chúa Giê-su giảng dạy từ sáng đến tối không theo giờ hành chánh, Ngài cầu nguyện suốt đêm, khi mệt thì gối đầu trên đá mà nghỉ, cho nên dân chúng theo Ngài đến quên cả đói khát, quên cả mệt nhọc...
“Lạy Đức Chúa Giê-su, khi còn là một chủng sinh con ao ước được mau làm linh mục để ra đi truyền giáo cho mọi người, con ao ước được như Chúa để bôn ba ngày đêm đi tìm con chiên lạc... Nhưng khi đã trở thành linh mục của Chúa, thì con lại lo hưởng thụ và quên mất cái háo hức truyền giáo trong con, xin Chúa ban cho con một tâm hồn quãng đại và biết từ bỏ, để con trở nên mục tử tốt lành cho đoàn chiên của mình. Amen”.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư
-----------
http://www.vietcatholic.net
http://www.vietcatholic.net/nhantai
http://nhantai.info
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét