Viết bởi LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP
Thứ Ba Tuần 12 TN1, Năm lẻ
Bài đọc: Gen 13:5-18; Mt 7:6, 12-14.
1/ Bài đọc I: 5 Ông Lót, người cùng đi với ông
Áp-ram, cũng có chiên bò và những chiếc lều.
6 Đất ấy không đủ chỗ cho họ ở chung: họ có quá nhiều
tài sản nên không thể ở chung với nhau được.
7 Một cuộc tranh chấp xảy ra giữa những người chăn súc
vật của ông Áp-ram và những người chăn súc vật của ông Lót. Thời bấy giờ người
Ca-na-an và người Pơ-rít-di đang ở trong miền ấy.
8 Ông Áp-ram bảo ông Lót: "Sao cho đừng có chuyện
tranh chấp giữa bác và cháu, giữa người chăn súc vật của bác và người chăn súc
vật của cháu. Vì chúng ta là anh em họ hàng với nhau!
9 Tất cả xứ chẳng ở trước mặt cháu đó sao? Cháu hãy xa
bác đi. Nếu cháu đi về bên trái thì bác sẽ đi về bên phải; nếu cháu đi về bên
phải thì bác sẽ đi về bên trái."
10 Ông Lót ngước mắt lên và nhìn cả Vùng sông Gio-đan:
chỗ nào cũng có nước. Trước khi ĐỨC CHÚA tiêu diệt thành Xơ-đôm và thành
Gô-mô-ra, thì vùng đó, cho đến tận Xô-a, giống như vườn của ĐỨC CHÚA, giống như
đất Ai-cập.
11 Ông Lót chọn cho mình cả Vùng sông Gio-đan và đi về
hướng đông. Thế là họ xa nhau.
12 Ông Áp-ram ở đất Ca-na-an, còn ông Lót ở trong các
thành Vùng sông Gio-đan, và di chuyển lều đến tận Xơ-đôm.
13 Người Xơ-đôm xấu xa và mắc tội nặng đối với ĐỨC
CHÚA.
14 ĐỨC CHÚA phán với ông Áp-ram sau khi ông Lót xa ông:
"Ngước mắt lên, từ chỗ ngươi đang đứng, hãy nhìn về phía bắc, phía nam,
phía đông, phía tây,
15 vì tất cả miền đất ngươi đang thấy đó, Ta sẽ ban cho
ngươi và cho dòng dõi ngươi mãi mãi.
16 Ta sẽ làm cho dòng dõi ngươi nhiều như bụi trên mặt
đất; nếu người ta đếm được bụi trên mặt đất, thì mới đếm được dòng dõi ngươi!
17 Đứng lên! Hãy đi ngang dọc khắp miền đất này, vì Ta
sẽ ban nó cho ngươi."
18 Ông di chuyển lều và đến ở cụm sồi Mam-rê, tại
Khép-rôn. Tại đây, ông dựng một bàn thờ để kính ĐỨC CHÚA.
2/ Phúc Âm: 6 "Của thánh, đừng quăng cho chó;
ngọc trai, chớ liệng cho heo, kẻo chúng giày đạp dưới chân, rồi còn quay lại cắn
xé anh em.
12 "Vậy tất cả những gì anh em muốn người ta làm
cho mình, thì chính anh em cũng hãy làm cho người ta, vì Luật Mô-sê và lời các
ngôn sứ là thế đó.
13 "Hãy qua cửa hẹp mà vào, vì cửa rộng và đường
thênh thang thì đưa đến diệt vong, mà nhiều người lại đi qua đó.
14 Còn cửa hẹp và đường chật thì đưa đến sự sống, nhưng
ít người tìm được lối ấy.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Chọn đường khó khăn và hẹp để đi.
Phần đông con người thích chọn lựa đường bằng phẳng và ngắn
nhất để đi, cách nào ít đòi cố gắng nhất để làm, việc nào dễ dàng nhất nhưng có
tiền nhiều nhất. Thực tế chứng minh, người thành công là người phải chọn lựa
ngược lại, như chí sĩ Nguyễn Thái Học đã nói: "Nếu đường đời bằng phẳng cả;
anh hùng hào kiệt có hơn ai?" Vài ví dụ cho chúng ta thấy điều này: Các lực
sĩ trước khi đoạt huy chương vàng, họ phải hy sinh luyện tập nhiều giờ và kiêng
khem ăn uống. Binh lính phải luyện tập nhiều giờ, vì họ tin: ''thao trường đổ mồ
hôi, chiến trường bớt đổ máu.''
Các Bài Đọc hôm nay cho chúng ta lời dạy quí giá của Chúa
Giêsu và gương chọn lựa con đường khó đi của tổ phụ Abraham. Trong Bài Đọc I,
vì muốn bảo vệ tình nghĩa gia đình, tổ-phụ Abraham đề nghị với cháu là ông Lot,
phải sống xa nhau; và cho cháu quyền ưu tiên chọn đất trước. Trong Phúc Âm,
Chúa Giêsu dạy các môn đệ: "Hãy qua cửa hẹp mà vào, vì cửa rộng và đường
thênh thang thì đưa đến diệt vong, mà nhiều người lại đi qua đó. Còn cửa hẹp và
đường chật thì đưa đến sự sống, nhưng ít người tìm được lối ấy."
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Chúng ta đừng tranh chấp, vì chúng ta là anh
em họ hàng với nhau!
1.1/ Sự giàu có dễ làm con người tranh chấp với nhau: Giàu
có dễ làm thay đổi tâm tính con người. Khi nghèo đói, con người dễ sống đùm bọc
với nhau; nhưng khi trở nên giàu có, con người bắt đầu thay đổi cách sống, và dễ
dàng tranh chấp để dành thắng lợi. Thuở còn hàn vi, đôi bạn kết nghĩa uống máu
để thề sẽ coi nhau như anh em suốt đời; nhưng khi một hay cả hai trở nên giàu có,
tình bạn bắt đầu đổi khác. Tục ngữ Việt-nam có câu: giàu đổi vợ, sang đổi bạn
là thế.
Hai cậu cháu Abram và Lot cũng thế: Khi họ còn nghèo, hai cậu
cháu luôn sống gắn bó với nhau; nhưng khi tài sản lớn dần, họ bắt đầu sự tranh
cấp từ những người đầy tớ, như trình thuật hôm nay kể: ''Ông Lót, người cùng đi
với ông Abram, cũng có chiên bò và những chiếc lều. Đất ấy không đủ chỗ cho họ ở
chung: họ có quá nhiều tài sản nên không thể ở chung với nhau được. Một cuộc
tranh chấp xảy ra giữa những người chăn súc vật của ông Abram và những người
chăn súc vật của ông Lót.''
1.2/ Cách giải quyết bằng tình nghĩa của Abram: Nhận ra mối
nguy hiểm của việc tranh chấp, Abram biết đã đến lúc hai cậu cháu phải sống xa
nhau để bảo toàn tình nghĩa, nên ông Abram bảo ông Lót: "Sao cho đừng có
chuyện tranh chấp giữa bác và cháu, giữa người chăn súc vật của bác và người
chăn súc vật của cháu. Vì chúng ta là anh em họ hàng với nhau!''
Không dùng uy quyền của kẻ cả, ông Abram rộng lượng, để cho
cháu chọn trước: ''Tất cả xứ chẳng ở trước mặt cháu đó sao? Cháu hãy xa bác đi.
Nếu cháu đi về bên trái thì bác sẽ đi về bên phải; nếu cháu đi về bên phải thì
bác sẽ đi về bên trái." Con người tranh chấp vì ai cũng muốn cho mình được
phần hơn; nhưng người kính sợ Thiên Chúa sẽ không cần tranh chấp, vì ông biết
Thiên Chúa sẽ luôn luôn chúc lành cho ông: Có phúc mặc sức mà ăn là thế.
(1) Lựa chọn của ông Lót: ''Ông Lót ngước mắt lên và nhìn cả
vùng sông Jordan: chỗ nào cũng có nước. Trước khi Đức Chúa tiêu diệt thành
Sodom và thành Gomorrah, thì vùng đó, cho đến tận Zoar, giống như vườn của Đức
Chúa, giống như đất Ai-cập. Ông Lót chọn cho mình cả vùng sông Jordan và đi về
hướng đông. Thế là họ xa nhau.'' Ông Lót rất khôn khi chọn chỗ có nước; vì làm
nghề chăn nuôi nên ông cần cỏ: không có nước làm sao có cỏ! Còn ông Abram ở đất
Canaan, vùng đất chảy sữa và mật.
(2) Thiên Chúa ban Đất Hứa Canaan và chúc lành cho Abram và
giòng dõi của ông: Đức Chúa phán với ông Abram sau khi ông Lót xa ông:
"Ngước mắt lên, từ chỗ ngươi đang đứng, hãy nhìn về phía bắc, phía nam,
phía đông, phía tây, vì tất cả miền đất ngươi đang thấy đó, Ta sẽ ban cho ngươi
và cho dòng dõi ngươi mãi mãi. Ta sẽ làm cho dòng dõi ngươi nhiều như bụi trên
mặt đất; nếu người ta đếm được bụi trên mặt đất, thì mới đếm được dòng dõi
ngươi! Đứng lên! Hãy đi ngang dọc khắp miền đất này, vì Ta sẽ ban nó cho
ngươi."
2/ Phúc Âm: Cửa rộng và đường thênh thang thì đưa đến diệt
vong.
2.1/ Phải hiểu thì mới biết quí trọng Lời Chúa: Để dẫn chứng
sự cao quí của Lời Chúa, Chúa Giêsu đưa ra 2 hình ảnh cho các môn đệ suy nghĩ:
"Của thánh, đừng quăng cho chó; ngọc trai, chớ liệng cho heo, kẻo chúng
giày đạp dưới chân, rồi còn quay lại cắn xé anh em.'' Có nhiều cách phiên dịch
và áp dụng câu này trong lịch sử:
(1) Các tín hữu Do-thái quá khích dùng câu này để loại trừ
Dân Ngoại. Họ nghĩ chỉ có họ mới xứng đáng được hưởng những của thánh, và Dân
Ngoại bị so sánh với chó và heo.
(2) Giáo Hội sơ khai dùng câu này để bảo vệ Mình Thánh Chúa.
Khẩu hiệu "của thánh dành cho người thánh" được dùng để ngăn cản những
người không cùng niềm tin đến lãnh nhận Mình Thánh Chúa.
(3) Giáo Hội sơ khai cũng dùng lời này để bảo vệ Lời Chúa và
đức tin Công Giáo, vì luôn có những lạc thuyết nổi lên đe dọa đức tin hay muốn
thích ứng với những trào lưu hiện hành. Nói tóm, các tín hữu cần phải học hỏi để
hiểu, thì mới biết quí trọng Lời Chúa.
2.2/ Hai ví dụ của việc sống Lời Chúa
(1) Luật Vàng của nhân loại còn kém xa Lời Chúa: Luật Vàng dạy:
"Điều gì mình không muốn người khác làm cho mình, mình đừng làm cho người
khác." Luật này chỉ tiêu cực, vì nó ngăn cản không cho tội xảy ra; nhưng
không giúp con người phát triển vác mối liên hệ với tha nhân. Chúa Giêsu đẩy
các môn đệ đến một bước tiến xa hơn: "Vậy tất cả những gì anh em muốn người
ta làm cho mình, thì chính anh em cũng hãy làm cho người ta, vì Luật Moses và lời
các ngôn sứ là thế đó.'' Đây là luật tích cực, vì nó giúp xây dựng và phát triển
các mối liên hệ.
(2) Con người thích đường rộng rãi thênh thang, Chúa Giêsu dạy:
"Hãy qua cửa hẹp mà vào, vì cửa rộng và đường thênh thang thì đưa đến diệt
vong, mà nhiều người lại đi qua đó. Còn cửa hẹp và đường chật thì đưa đến sự sống,
nhưng ít người tìm được lối ấy.''
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Sống xứng đáng như những con cái Thiên Chúa không dễ dàng.
Ngài đòi chúng ta phải yêu mến Ngài hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn, và
trên hết mọi sự. Đồng thời, chúng ta cũng phải yêu thương tha nhân như yêu
chính mình nữa.
- Con đường trở nên người môn đệ thực sự của Đức Kitô không
phải là con đường dễ dàng như nhiều người lầm tưởng. Ngài đòi chúng ta phải biết
từ bỏ ý riêng mình, vác thập giá của mình hằng ngày và theo Ngài.
- Để đáp ứng ơn gọi làm con cái Thiên Chúa và môn đệ của Đức
Kitô, chúng ta phải hy sinh để sống theo các giới răn; nhưng chúng ta sẽ làm chủ
cuộc đời và sẽ đạt được đích mà chúng ta mong muốn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét