Viết bởi LM. Anthony Đinh Minh
Tiên, OP
Thứ Tư Tuần Thánh
Bài đọc: Isa 50:4-9; Mt
26:14-25.
1/ Bài đọc I: 4 ĐỨC
CHÚA là Chúa Thượng đã cho tôi nói năng như một người môn đệ,
để tôi biết lựa lời nâng đỡ ai rã rời kiệt sức. Sáng sáng Người đánh thức, Người đánh thức tôi
để tôi lắng tai nghe như một người môn đệ.
để tôi biết lựa lời nâng đỡ ai rã rời kiệt sức. Sáng sáng Người đánh thức, Người đánh thức tôi
để tôi lắng tai nghe như một người môn đệ.
5 ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng
đã mở tai tôi, còn tôi, tôi không cưỡng lại, cũng chẳng tháo lui.
6 Tôi đã đưa lưng cho người
ta đánh đòn, giơ má cho người ta giật râu.
Tôi đã không che mặt khi bị mắng nhiếc phỉ nhổ.
Tôi đã không che mặt khi bị mắng nhiếc phỉ nhổ.
7 Có ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng
phù trợ tôi, vì thế, tôi đã không hổ thẹn,
vì thế, tôi trơ mặt ra như đá. Tôi biết mình sẽ không phải thẹn thùng.
vì thế, tôi trơ mặt ra như đá. Tôi biết mình sẽ không phải thẹn thùng.
8 Đấng tuyên bố rằng tôi
công chính, Người ở kề bên.
Ai tranh tụng với tôi? Cùng nhau ta hầu toà! Ai muốn kiện cáo tôi? Cứ thử đến đây coi!
Ai tranh tụng với tôi? Cùng nhau ta hầu toà! Ai muốn kiện cáo tôi? Cứ thử đến đây coi!
9 Này, có ĐỨC CHÚA là Chúa
Thượng phù trợ tôi, ai còn dám kết tội?
Này, tất cả chúng sẽ mục đi như chiếc áo, và sẽ bị mối ăn.
Này, tất cả chúng sẽ mục đi như chiếc áo, và sẽ bị mối ăn.
2/ Phúc Âm: 14 Bấy giờ,
một người trong Nhóm Mười Hai tên là Giu-đa Ít-ca-ri-ốt, đi gặp các thượng tế
15 mà nói: "Tôi nộp
ông ấy cho quý vị, thì quý vị muốn cho tôi bao nhiêu." Họ quyết định cho hắn
ba mươi đồng bạc.
16 Từ lúc đó, hắn cố tìm dịp
thuận tiện để nộp Đức Giê-su.
17 Ngày thứ nhất trong tuần
bánh không men, các môn đệ đến thưa với Đức Giê-su: "Thầy muốn chúng con dọn
cho Thầy ăn lễ Vượt Qua ở đâu?"
18 Người bảo: "Các anh
đi vào thành, đến nhà một người kia và nói với ông ấy: "Thầy nhắn: thời của
Thầy đã gần tới, Thầy sẽ đến nhà ông để ăn mừng lễ Vượt Qua với các môn đệ của
Thầy."
19 Các môn đệ làm y như Đức
Giê-su đã truyền, và dọn tiệc Vượt Qua.
20 Chiều đến, Đức Giê-su
vào bàn tiệc với mười hai môn đệ.
21 Đang bữa ăn, Người nói:
"Thầy bảo thật anh em, một người trong anh em sẽ nộp Thầy."
22 Các môn đệ buồn rầu quá
sức, lần lượt hỏi Người: "Thưa Ngài, chẳng lẽ con sao?"
23 Người đáp: "Kẻ giơ
tay chấm chung một đĩa với Thầy, đó là kẻ nộp Thầy.
24 Đã hẳn Con Người ra đi
theo như lời đã chép về Người, nhưng khốn cho kẻ nào nộp Con Người: thà nó đừng
sinh ra thì hơn!"
25 Giu-đa, kẻ nộp Người
cũng hỏi: "Ráp-bi, chẳng lẽ con sao?" Người trả lời: "Chính anh
nói đó!"
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Đương đầu với
phản bội!
Con người phải đương đầu với phản
bội và rất đau khổ khi bị phản bội, nhất là từ các người thân tín nghĩa thiết
như: cha mẹ, vợ chồng, con cái, thầy trò, anh chị em, bạn hữu. Chúng ta phải làm
gì khi phải đương đầu với phản bội? Một điều lợi ích: phản bội giúp chúng ta
tìm ra đâu là tình yêu đích thực để trông cậy vào. Tiên tri Isaiah giúp chúng
ta nhìn thấy ánh sáng: cho dù cha mẹ có bỏ chúng ta đi nữa, Thiên Chúa không
bao giờ bỏ con cái của Ngài. Vì vậy, chúng ta cần chạy đến với Thiên Chúa để lấy
sức mạnh và tình yêu mỗi khi đương đầu với phản bội.
Các Bài Đọc hôm nay giúp chúng
ta biết khôn ngoan đương đầu với phản bội. Trong Bài Đọc I, tiên tri Isaiah cho
chúng ta thấy đâu là nguồn sức mạnh của Người Tôi Trung của Thiên Chúa: một khi
có Thiên Chúa nâng đỡ và bảo vệ, Người Tôi Trung có thể đương đầu với bất cứ
nghịch cảnh nào, và tin chắc sẽ thắng vượt tất cả. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu phải
đương đầu với sự phản bội vì sự ham tiền của Judah; nhưng Ngài bình tĩnh loan
báo tin buồn cho tất cả các tông đồ, ngay cả Judah; và can đảm tiến tới để lãnh
nhận các đau khổ từ sự phản bội này. Ngài biết Thiên Chúa sẽ cho Ngài toàn thắng.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Ai tranh tụng với
tôi? Cùng nhau ta hầu toà! Ai muốn kiện cáo tôi? Cứ thử đến đây coi!
1.1/ Sống làm chứng cho Thiên
Chúa: Trước khi có thể chu tòan sứ vụ làm chứng cho Thiên Chúa, Người Tôi Trung
phải biết dành thời giờ để cầu nguyện và lắng tai nghe như một người môn đệ: “Đức
Chúa là Chúa Thượng đã cho tôi nói năng như một người môn đệ, để tôi biết lựa lời
nâng đỡ ai rã rời kiệt sức. Sáng sáng Người đánh thức, Người đánh thức tôi để
tôi lắng tai nghe như một người môn đệ.” Một khi đã hiểu biết kế họach khôn
ngoan của Thiên Chúa, Người Tôi Trung sẽ không lùi bước trước những khó khăn
trước mặt: “Đức Chúa là Chúa Thượng đã mở tai tôi, còn tôi, tôi không cưỡng lại,
cũng chẳng tháo lui.”
Người Tôi Trung sẵn sàng chịu mọi
cực hình để làm chứng cho Thiên Chúa: “Tôi đã đưa lưng cho người ta đánh đòn,
giơ má cho người ta giật râu. Tôi đã không che mặt khi bị mắng nhiếc phỉ nhổ.”
Khi phải chịu cực hình, Người Tôi Trung chịu đựng với một niềm tin: “Có Đức
Chúa là Chúa Thượng phù trợ tôi, vì thế, tôi đã không hổ thẹn, vì thế, tôi trơ
mặt ra như đá. Tôi biết mình sẽ không phải thẹn thùng.” Tất cả những điều này
trở nên rõ ràng khi chúng ta chứng kiến Chúa Giêsu chịu mọi cực hình trong Cuộc
Thương Khó của Ngài.
1.2/ Ai có thể thắng nổi Thiên
Chúa? Nguồn sức mạnh của Người Tôi Trung là ở nơi Thiên Chúa, Đấng tạo dựng,
quan phòng, xét xử, và yêu thương con cái Ngài. Ông hãnh diện tuyên xưng Thiên
Chúa và thách thức mọi kẻ thù: “Đấng tuyên bố rằng tôi công chính, Người ở kề
bên. Ai tranh tụng với tôi? Cùng nhau ta hầu toà! Ai muốn kiện cáo tôi? Cứ thử
đến đây coi!
Này, có Đức Chúa là Chúa Thượng
phù trợ tôi, ai còn dám kết tội? Này, tất cả chúng sẽ mục đi như chiếc áo, và sẽ
bị mối ăn.” Sức mạnh và uy quyền của thế gian, nếu so sánh với quyền năng và sức
mạnh của Thiên Chúa, chỉ như lấy trứng chọi vào đá.
2/ Phúc Âm: Judah Iscariot phản
bội và bán Chúa.
2.1/ Lòng tham tiền thúc đẩy
Judah Iscariot bán Chúa: “Bấy giờ, một người trong Nhóm Mười Hai tên là Judah
Iscariot, đi gặp các thượng tế mà nói: "Nếu tôi nộp ông ấy cho quý vị, thì
quý vị muốn cho tôi bao nhiêu." Họ quyết định cho hắn ba mươi đồng bạc. Từ
lúc đó, hắn cố tìm dịp thuận tiện để nộp Đức Giêsu.” Judah biết rõ các thượng tế
muốn giết Chúa Giêsu, và muốn lợi dụng cơ hội để làm tiền. Qua trình thuật này,
chúng ta phải học được bài học về sức mạnh của đồng tiền: Nó có thể làm cho
Judah bán Chúa, bán Thầy, và bán chính mình (Judah tự kết liễu đời mình). Tiền
bạc chỉ là phương tiện giúp con người sinh sống, con người phải điều khiển nó,
chứ không để nó điều khiển con người. Nếu con người để tiền bạc điều khiển
mình, con người đã trở thành nô lệ cho tiền bạc, và sẽ phải lãnh mọi hậu quả
như Judah. Con người cần sống đơn giản.
2.2/ Chúa Giêsu tuyên báo sự phản
bội của Judah Iscariot.
(1) Ăn Lễ Vượt Qua: Ngày thứ nhất
trong tuần bánh không men, các môn đệ đến thưa với Đức Giêsu: "Thầy muốn
chúng con dọn cho Thầy ăn lễ Vượt Qua ở đâu?" Người bảo: "Các anh đi
vào thành, đến nhà một người kia và nói với ông ấy: "Thầy nhắn: thời của
Thầy đã gần tới, Thầy sẽ đến nhà ông để ăn mừng lễ Vượt Qua với các môn đệ của
Thầy." Các môn đệ làm y như Đức Giêsu đã truyền, và dọn tiệc Vượt Qua. Chiều
đến, Đức Giêsu vào bàn tiệc với mười hai môn đệ. Lễ Vượt Qua là một trong 3 Lễ
vô cùng quan trọng của người Do-thái, vì họ kỷ niệm biến cố Thiên Chúa dẫn đưa
họ ra khỏi đất nô lệ của Ai-cập, và tiến vào Đất Hứa. Chúa Giêsu đã sắp đặt mọi
sự sẵn sàng. Ngài chuẩn bị sẵn phòng ăn và tất cả những gì cần trối trăn cho
các môn đệ trong Lễ Vượt Qua cuối cùng của Ngài với các ông.
(2) Tuyên báo sự phản bội: Đang
bữa ăn, Chúa Giêsu nói: "Thầy bảo thật anh em, một người trong anh em sẽ nộp
Thầy." Đây là một hung tin, thường thì người ta sẽ tránh loan tin buồn
trong khi ăn, vì “trời đánh còn tránh miếng ăn;” nhưng đây là cơ hội cuối cùng
của Chúa Giêsu với các đầy đủ các môn đệ, Chúa phải cho các ông biết trước khi
sự việc xảy ra.
- Phản ứng của các tông đồ: Các
môn đệ buồn rầu quá sức, lần lượt hỏi Người: "Thưa Ngài, chẳng lẽ con
sao?" Tuy các ông không nộp Chúa như Judah; nhưng đã bỏ Chúa chạy hết, để
Ngài phải đương đầu với Cuộc Thương Khó một mình.
- Phản bội bởi thân hữu gây đau
khổ hơn của người dưng nước lã: Chúa Giêsu đáp: "Kẻ giơ tay chấm chung một
đĩa với Thầy, đó là kẻ nộp Thầy. Đã hẳn Con Người ra đi theo như lời đã chép về
Người, nhưng khốn cho kẻ nào nộp Con Người: thà nó đừng sinh ra thì hơn!"
Câu tuyên bố của Chúa đầu tiên không chỉ đích danh ai phản bội, vì cả Nhóm Mười
Hai đều chấm chung một đĩa với Chúa. Dĩ nhiên, phải có Judah thì Kế Hoạch Cứu Độ
của Thiên Chúa mới thành tựu; tuy nhiên, không phải Thiên Chúa tiền định cho
Judah Iscariot phải phản bội Chúa, vì không khó để kiếm một Judah khác trong thế
giới này.
- Phản ứng của Judah, kẻ nộp Người:
Hắn cũng hỏi: "Rabbi, chẳng lẽ con sao?" Người trả lời: "Chính
anh nói đó!" Đã phản bội còn có can đảm để đóng kịch, Chúa Giêsu không muốn
tố cáo Judah, nhưng Ngài phải nói cho Judah biết sự thật. Điều ngạc nhiên ở đây
là không thấy các tông đồ khác phản ứng. Có lẽ Chúa nói nhỏ đủ để cho mình
Judah nghe mà thôi.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Phản bội xảy ra thường xuyên
trong cuộc đời con người. Chúng ta cần bình tĩnh cầu nguyện để đối phó. Sức mạnh
và tình yêu của Thiên Chúa sẽ giúp chúng ta vượt qua những cơn khủng hoảng này.
- Chúng ta có thể đương đầu với
mọi phản bội bao lâu chúng ta còn Chúa. Judah Iscariot không thể đương đầu vì
ông không còn sức mạnh và niềm tin nơi Thiên Chúa.
- Cần tập luyện để có một niềm
tin sắt đá vào Thiên Chúa. Khi phải đối diện với phản bội, chúng ta đã có sẵn
khí cụ để dùng. Không thể chờ đến lúc đó mới đi tìm niềm tin và sức mạnh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét