Viết bởi LM. Anthony Đinh Minh
Tiên, OP
Thứ Tư Tuần 22 TN2
Bài đọc: 1 Cor 3:1-9; Lk
4:38-44.
1/ Bài đọc I: 1 Thưa
anh em, về phần tôi, tôi đã không thể nói với anh em như với những con người sống
theo Thần Khí, nhưng như với những con người sống theo tính xác thịt, như với
những trẻ nhỏ trong Đức Ki-tô.
2 Tôi đã cho anh em uống sữa
chứ không cho dùng thức ăn, vì anh em chưa chịu nổi. Nhưng bây giờ anh em cũng
vẫn còn không chịu nổi,
3 vì anh em còn là những
con người sống theo tính xác thịt. Bao lâu giữa anh em có sự ghen tương và cãi
cọ, thì anh em chẳng phải là những con người sống theo tính xác thịt và theo
thói người phàm sao?
4 Khi người này nói:
"Tôi, tôi thuộc về ông Phao-lô", và người khác: "Tôi, tôi thuộc
về ông A-pô-lô", thì anh em chẳng là người phàm tục sao?
5 Vậy A-pô-lô là gì?
Phao-lô là gì? Đó là những tôi tớ đã giúp cho anh em có đức tin, mỗi người đã
làm theo khả năng Chúa ban.
6 Tôi trồng, anh A-pô-lô tưới,
nhưng Thiên Chúa mới làm cho lớn lên.
7 Vì thế, kẻ trồng hay người
tưới chẳng là gì cả, nhưng Thiên Chúa, Đấng làm cho lớn lên, mới đáng kể.
8 Kẻ trồng người tưới đều
như nhau, nhưng ai nấy sẽ được thù lao theo công khó của mình.
9 Thật vậy, chúng tôi là cộng
sự viên của Thiên Chúa. Anh em là cánh đồng của Thiên Chúa, là ngôi nhà Thiên
Chúa xây lên.
2/ Phúc Âm: 38 Đức
Giê-su rời khỏi hội đường, đi vào nhà ông Si-môn. Lúc ấy, bà mẹ vợ ông Si-môn
đang bị sốt nặng. Họ xin Người chữa bà.
39 Đức Giê-su cúi xuống gần
bà, ra lệnh cho cơn sốt, và cơn sốt biến mất: tức khắc bà trỗi dậy phục vụ các
ngài.
40 Lúc mặt trời lặn, tất cả
những ai có người đau yếu mắc đủ thứ bệnh hoạn, đều đưa tới Người. Người đặt
tay trên từng bệnh nhân và chữa họ.
41 Quỷ cũng xuất khỏi nhiều
người, và la lên rằng: "Ông là Con Thiên Chúa! " Người quát mắng,
không cho phép chúng nói, vì chúng biết Người là Đấng Ki-tô.
42 Sáng ngày, Người đi ra một
nơi hoang vắng. Đám đông tìm Người, đến tận nơi Người đã đến, và muốn giữ Người
lại, kẻo Người bỏ họ mà đi.
43 Nhưng Người nói với họ:
"Tôi còn phải loan báo Tin Mừng Nước Thiên Chúa cho các thành khác nữa, vì
tôi được sai đi cốt để làm việc đó."
44 Và Người rao giảng trong
các hội đường miền Giu-đê.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Lối sống theo
Thánh Thần và lối sống theo xác thịt.
Kinh Thánh không chỉ dạy những
gì cao siêu khó hiểu nhưng còn liên quan đến những sinh họat bình thường hằng
ngày, không chỉ dạy những gì thuộc lãnh vực tinh thần mà còn cả những gì thuộc
lãnh vực thể xác. Nói tóm, không có một vấn nạn nào liên quan tới con người mà
không được đề cập đến. Bài đọc I nói về những tật xấu; trong khi Phúc Âm đề cao
những tính tốt của con người.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Lối sống theo
Thánh Thần và lối sống theo xác thịt.
Thánh Phaolô trong thư gởi
Corintô phân biệt rõ ràng hai lối sống: lối sống theo Thánh Thần và lối sống
theo xác thịt. Lối sống thứ nhất đẹp lòng Thiên Chúa, lối sống thứ hai cần phải
sửa đổi để con người có thể ngày càng kiện toàn hơn. Bài đọc hôm nay đề cập nhiều
đến lối sống theo xác thịt, ít nhất là 2 điểm chính:
(1) Ghen tương cãi cọ: Khi thấy
người khác hơn mình hay khi người ta có được những cái mình không có, con người
thường nói xấu để hạ bệ nhau hay tranh cãi để tố cáo nhau. Khi làm những điều
này là con người đang để cho tính xác thịt chi phối làm chia rẽ gia đình và cộng
đoàn. Bao lâu còn sống theo tính xác thịt, con người không thể tiếp thu những
bài học để sống theo Thánh Thần. Thánh Phaolô chỉ cho thấy những điều này đang
xảy ra giữa các tín hữu của ngài: “Thưa anh em, về phần tôi, tôi đã không thể
nói với anh em như với những con người sống theo Thánh Thần, nhưng như với những
con người sống theo tính xác thịt, như với những trẻ nhỏ trong Đức Kitô. Tôi đã
cho anh em uống sữa chứ không cho dùng thức ăn, vì anh em chưa chịu nổi. Nhưng
bây giờ anh em cũng vẫn còn không chịu nổi, vì anh em còn là những con người sống
theo tính xác thịt. Bao lâu giữa anh em có sự ghen tương và cãi cọ, thì anh em
chẳng phải là những con người sống theo tính xác thịt và theo thói người phàm
sao?”
(2) Vây cánh kéo bè: Một khi
không đạt được những ham muốn xác thịt trên bằng cố gắng cá nhân, con người có
khuynh hướng chọn những người cùng ham muốn những điều đó về phe của mình, rồi
cùng tìm cách làm sao để có thể đạt được những ham muốn thấp hèn đó. Một trong những
thủ đọan là dồn phiếu bầu cho một người và người này sau khi đắc cử phải tìm
cách để thỏa mãn những đòi hỏi của họ. Thánh Phaolô khiển trách: “Khi người này
nói: "Tôi, tôi thuộc về ông Phaolô," và người khác: "Tôi, tôi
thuộc về ông Apollo," thì anh em chẳng là người phàm tục sao?” Nếu một cộng
đòan bị tính xác thịt chi phối như thế, làm sao có thể tồn tại và làm những gì
Thánh Thần muốn?
Thánh Phaolô chỉ cho họ một lối
sống cao hơn theo Thánh Thần: Điều quan trọng nhất phải làm trong cuộc đời là
làm sao cho mọi người có được niềm tin vào Thiên Chúa, và làm cho đức tin này
ngày càng phát triển mạnh; chứ không phải sống để vơ vét cho mình những danh vọng,
uy quyền, và các mối lợi vật chất. Mỗi người lãnh đạo hay rao giảng chỉ là khí
cụ của Chúa dùng trong một thời gian hay một hòan cảnh nhất định để góp phần
trong công cuộc rao giảng Tin Mừng. Người cần thiết nhất làm cho đức tin lớn mạnh
là chính Thiên Chúa. Thay vì tập họp thành bè đảng để chọn người lãnh đạo làm
theo ý riêng mình, họ phải để Thánh Thần hướng dẫn để lựa chọn những người có
khả năng để hướng dẫn cộng đoàn, rồi chính họ cũng phải tích cực cộng tác với
người lãnh đạo, trong sứ vụ rao truyền và củng cố đức tin cho Dân Chúa.
2/ Phúc Âm: Mọi người đều góp phần
trong việc chữa lành những tật bệnh trong cuộc sống.
(1) Gương sáng của Chúa Giêsu:
Ngài vất vả từ sáng đến tối để chữa lành cả phần hồn lẫn phần xác của mọi người.
Vừa hoàn tất việc giảng dạy để mở mang kiến thức cần thiết cho cuộc sống phần hồn
trong hội đường, Ngài về nhà Simon với mục đích để kiếm gì ăn và nghỉ ngơi phần
xác; nhưng của ăn không thấy mà trước mắt bà nhạc của Simon và bao nhiêu người
bệnh đang chờ để quấy rầy Ngài. Thay vì nổi nóng trước những điều trái ý, Ngài chữa
bệnh cho Bà nhạc và tất cả mọi người. Và khi đám đông tìm Ngài và muốn giữ Ngài
lại kẻo Ngài bỏ họ mà đi, Ngài nói với họ: "Tôi còn phải loan báo Tin Mừng
Nước Thiên Chúa cho các thành khác nữa, vì tôi được sai đi cốt để làm việc
đó."
(2) Gương sáng của Bà nhạc mẫu của
Simon: Chỉ với hai câu tường thuật ngắn ngủi đã dạy cho chúng ta bài học phải
làm khi đã thọ ơn: “Lúc ấy, bà mẹ vợ ông Simon đang bị sốt nặng. Họ xin Người
chữa bà. Đức Giêsu cúi xuống gần bà, ra lệnh cho cơn sốt, và cơn sốt biến mất. Tức
khắc bà trỗi dậy phục vụ các ngài.” Bà không nấu ăn cho Chúa, cho con và các
môn đệ được là vì Bà đang bị sốt. Nhưng sau khi đã được Chúa chữa lành, Bà đã
không nại lý do mới lành bệnh cần được nghỉ ngơi cho lại sức; nhưng lập tức chỗi
dậy để phục vụ Chúa và các môn đệ. Bà là gương sáng cho mọi người noi theo vì tất
cả mọi người đều có bổn phận phải đóng góp thì cuộc sống gia đình và cộng đoàn
mới bình an ổn định được. Cuộc sống sẽ xáo trộn và thiệt thòi nếu Chúa Giêsu vừa
lo giảng dạy, vừa chữa lành, vừa nấu ăn, vừa phục vụ!
(3) Gương sáng của mọi người: Một
con ngựa đau cả tàu không ăn cỏ. Dân chúng xin Ngài chữa bệnh cho Bà nhạc
Simon, và lúc mặt trời lặn, tất cả những ai có người đau yếu mắc đủ thứ bệnh hoạn,
đều đưa tới Người. Tuy không chữa bệnh được nhưng đám đông có công tìm thầy và
mang những người bệnh tới cho Chúa để được chữa lành. Trong cuộc sống hằng
ngày, con người cần có thái độ đoàn kết này để giúp nhau vượt qua những trở ngại.
Đừng ích kỷ quay đi trước những đau khổ của tha nhân, vì “nay người mai ta.” Nếu
mình quay đi trước những khổ đau của đồng loại, ai là người sẽ giúp mình trong
những lúc mình phải đương đầu với đau khổ?
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Chúng ta không những cần biết
chế ngự các tật xấu mà còn phải phát huy những tính tốt trong đời sống hằng
ngày.
- Nếu đã thọ ơn Chúa và thánh
Phaolô trong việc nhận ra những giá trị tinh thần và được chữa lành, đừng ích kỷ
quay đi, nhưng phải tiếp tục làm ơn cho người mình đã thọ ơn hay cho người
khác.
- Đức tin phải là điều quan trọng
nhất của chúng ta khi còn sống ở đời này. Đừng hy sinh đức tin cho những lợi lộc
thấp hèn như danh vọng, uy quyền, những lợi lộc vật chất để kéo bè làm chết ngạt
sự phát triển đức tin của mình cũng như của tha nhân.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét