Thứ Bảy Tuần 16 TN2, Năm Chẵn
Viết bởi LM. Anthony Đinh Minh
Tiên, OP
Bài đọc: Jer 7:1-11; Mt
13:24-30.
1/ Bài đọc I: 1 Đây là
lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giê-rê-mi-a:
2 Ngươi hãy đứng ở cửa Đền
Thờ ĐỨC CHÚA và tuyên bố những lời sau đây: Tất cả những người Giu-đa qua cửa
này vào thờ phượng ĐỨC CHÚA, hãy nghe lời ĐỨC CHÚA.
3 ĐỨC CHÚA các đạo binh là
Thiên Chúa của Ít-ra-en phán: Hãy cải thiện lối sống và hành động của các
ngươi, Ta sẽ cho các ngươi lưu lại nơi này.
4 Đừng ỷ vào lời giả dối
sau đây: "Đền Thờ của ĐỨC CHÚA! Đền Thờ của ĐỨC CHÚA! Đã có Đền Thờ của ĐỨC
CHÚA! "
5 Nếu các ngươi thật sự cải
thiện lối sống và hành động của các ngươi, nếu các ngươi thật sự đối xử công
bình với nhau,
6 không ức hiếp ngoại kiều
hay cô nhi quả phụ, nếu các ngươi không đổ máu người vô tội nơi đây, không đi
theo các thần ngoại mà chuốc hoạ vào thân,
7 thì Ta sẽ cho các ngươi
lưu lại nơi này, trong phần đất Ta đã ban cho cha ông các ngươi đến muôn đời.
8 Nhưng các ngươi lại ỷ vào
những lời dối trá vô giá trị.
9 Trộm cắp, giết người, ngoại
tình, thề gian, đốt hương tế thần Ba-an và đi theo các thần lạ các ngươi không
biết,
10 rồi lại vào nhà này, nơi
danh Ta được kêu khấn, đến trước mặt Ta mà nói: "Chúng ta được an toàn!
", sau đó cứ tiếp tục làm những điều ghê tởm ấy. Thế nghĩa là gì?
11 Phải chăng các ngươi coi
nhà này, coi nơi danh Ta được kêu khấn là hang trộm cướp sao? Ta, Ta thấy rõ hết
- sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.
2/ Phúc Âm: 24 Đức
Giê-su trình bày cho dân chúng nghe một dụ ngôn khác: "Nước Trời ví như
chuyện người kia gieo giống tốt trong ruộng mình.
25 Khi mọi người đang ngủ,
thì kẻ thù của ông đến gieo thêm cỏ lùng vào giữa lúa, rồi đi mất.
26 Khi lúa mọc lên và trổ
bông, thì cỏ lùng cũng xuất hiện.
27 Đầy tớ mới đến thưa chủ
nhà rằng: "Thưa ông, không phải ông đã gieo giống tốt trong ruộng ông sao?
Thế thì cỏ lùng ở đâu mà ra vậy?"
Ông đáp: "Kẻ thù đã làm
đó!"
28 Đầy tớ nói: "Vậy
ông có muốn chúng tôi ra đi gom lại không?"
29 Ông đáp: "Đừng, sợ
rằng khi gom cỏ lùng, các anh làm bật luôn rễ lúa.
30 Cứ để cả hai cùng lớn
lên cho tới mùa gặt. Đến ngày mùa, tôi sẽ bảo thợ gặt: hãy gom cỏ lùng lại, bó
thành bó mà đốt đi, còn lúa, thì hãy thu vào kho lẫm cho tôi."
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Thiên Chúa
kiên nhẫn với con người
Cuộc đời con người được ví như một
bãi chiến trường giữa sự thiện và sự ác; trong con người có cả những điều tốt
lành và tội lỗi. Quan niệm này có thể tìm thấy nơi những tác phẩm được khám phá
tại các hang động của Biển Chết (The Dead Sea Scrolls). Trong cuốn Luật Cộng Đồng
có ghi chép: Thiên Chúa để cho con cái của sự sáng giao chiến với con cái của
bóng tối bao lâu còn sống ở đời này. Khi tới Ngày Phán Xét, con cái của sự sáng
sẽ tồn tại mãi mãi; trong khi con cái của bóng tối sẽ bị tận diệt muôn đời. Vì
thế, bao lâu Thiên Chúa để cho con người sống trên thế gian, họ phải cố gắng tập
luyện nhân đức và diệt trừ mọi tội lỗi.
Các bài đọc hôm nay muốn nêu bật
những nguy hiểm của tội lỗi và sự kiên nhẫn của Thiên Chúa trong khi chờ đợi
con người thay đổi. Trong bài đọc I, ngôn sứ Jeremiah được Thiên Chúa cử đi để
vạch ra sự tin tưởng sai lầm của con cái Israel. Họ nghĩ nếu họ cứ lên Đền Thờ
cầu nguyện và dâng những lễ vật béo tốt là mọi chuyện sẽ êm đẹp, mà không cần
phải sửa đổi lối sống vô luân và bất công với tha nhân của họ. Trong Phúc Âm,
Chúa Giêsu đưa ra một dụ ngôn để nói lên lòng kiên nhẫn của Thiên Chúa trong việc
sửa dạy con người. Kẻ thù của Thiên Chúa sẽ gieo cỏ lùng vào lòng con người;
nhưng các tín hữu phải cố gắng để nhận ra và khử trừ cỏ lùng, đừng để chúng bóp
nghẹt sự thật và tiêu diệt những điều tốt lành trong con người.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Làm sao để ở lại
trong phần đất Thiên Chúa hứa?
1.1/ Theo sự hoang tưởng của con
người: Một số người bị đầu độc và tin tưởng: Thiên Chúa sẽ không bao giờ hủy
diệt Đền Thờ vì đó là Ngai Tòa của Thiên Chúa, là nơi Ngài ngự. Trong trình thuật
hôm nay, cụm từ “Đền Thờ của Đức Chúa” được nhấn mạnh bằng việc lặp lại ba lần,
như để muốn nói cho con cái Israel biết Đền Thờ không đủ để bảo đảm Thiên Chúa ở
với họ. Nếu họ không thay đổi lối sống, Thiên Chúa sẽ để quân thù san phẳng Đền
Thờ Jerusalem và dân chúng sẽ bị biệt xứ. Lịch sử chứng minh Đền Thờ bị phá hủy
bình địa hai lần: Đền Thờ thứ nhất do vua Solomon xây bị phá hủy năm 587 BC; Đền
Thờ thứ hai do Nehemiah và Ezra xây bị phá hủy năm 70 AD.
Ngôn sứ Jeremiah vạch ra sự giả
dối của con cái Israel, khi họ lợi dụng Đền Thờ để che đậy lối sống vô luân của
họ. Nhiều người nghĩ họ cứ tha hồ trộm cắp, giết người, ngoại tình, thề gian, đốt
hương tế thần Baal và đi theo các thần lạ; rồi cứ việc lên Đền Thờ kêu khấn,
dâng lễ vật béo tốt, là Thiên Chúa sẽ bỏ qua tất cả tội lỗi và họ được an toàn!
Nếu Thiên Chúa để họ hành động như thế và cứ tiếp tục che chở họ, có khác gì
Ngài để cho họ biến Đền Thờ thành nơi trú ẩn của quân trộm cướp!
1.2/ Theo sự thật của Thiên
Chúa: Nếu họ muốn Thiên Chúa ở lại trong Đền Thờ để Ngài tiếp tục bảo vệ,
họ phải thật sự cải thiện lối sống và hành động của họ. Ngôn sứ Jeremiah liệt
kê hai điều chính con cái Israel phải thi hành:
(1) Họ phải thật sự đối xử công
bình với nhau: không được ức hiếp ngoại kiều hay cô nhi quả phụ, không được đổ
máu người vô tội.
(2) Họ không được chạy theo các
thần ngoại mà bỏ quên Thiên Chúa.
Thiên Chúa là Đấng trung thành
giữ lời hứa, Ngài sẽ thực thi tất cả những gì Ngài đã hứa với các tổ phụ là ban
cho họ một giòng dõi và họ sẽ được ở trong Đất Hứa đến muôn đời.
2/ Phúc Âm: Sợ rằng khi gom cỏ
lùng, các anh làm bật luôn rễ lúa.
2.1/ Dụ ngôn cỏ lùng: Qua dụ
ngôn này, Chúa Giêsu muốn dạy các môn đệ: Thiên Chúa luôn gieo những điều thiện
hảo; nhưng kẻ thù của Ngài là ma quỉ luôn chờ cơ hội (lúc ngủ, lúc mỏi mệt, lúc
không đề phòng) để gieo điều xấu vào lòng con người. Nhiều người không kiên nhẫn
muốn Thiên Chúa phải nhổ cỏ lùng ngay; nhưng Ngài bảo phải chờ đợi cho đến mùa
gặt. Lý do: nếu họ nhổ ngay, họ sẽ nhổ cả lúa chung với cỏ lùng.
Điều khó cho các nhà chú giải ở
đây là cách giải thích của Chúa Giêsu: Ngài giải thích thửa ruộng là thế giới,
lúa tốt là con cái sự sáng, và cỏ lùng là con cái ma quỉ. Điều này đúng trong
Ngày Phán Xét khi mọi sự đã rõ ràng; nhưng không giải thích được tại sao phải
chờ cho tới mùa gặt; một khi đã biết cỏ lùng muôn đời sẽ là cỏ lùng, không bao
giờ có thể trở thành lúa.
Giải thích hợp lý hơn có lẽ một
người phải hiểu dụ ngôn không bao giờ chủ trương áp dụng mọi điều; nó chỉ muốn
nói lên một điều chính. Điều chính ở đây là thời gian chờ đợi để lúa có thể
phân biệt với cỏ lùng; chứ không phải nguy hiểm của cỏ lùng cần phải nhổ ngay.
Trong cuộc sống, con người luôn phải đương đầu với điều tốt và điều xấu bao lâu
còn sống trên trần gian. Những điều tốt và điều xấu không xác định được người tốt
hay người xấu cho đến Ngày Phán Xét. Trong này đó, Chúa sẽ phân định cho chúng
ta thấy ai là người tốt và ai là người xấu. Trong khi chờ đợi ngày đó đến,
chúng ta hãy cố gắng làm tốt tránh xấu. Không ai có thể hãnh diện xác nhận mình
là tốt vì không biết điều xấu nó mọc lên lúc nào. Nếu có làm xấu cũng đừng nản
lòng, nhưng biết ăn năn trở lại và cậy trông vào lòng nhân từ Chúa. Chúng ta
cũng đừng kết tội ai là cỏ lùng khi nhìn thấy việc xấu của họ.
2.2/ Thiên Chúa kiên nhẫn chờ đợi:
Kết quả tốt, đòi thời gian. Để hạt giống thành lúa phải đợi 3 tháng, để cây cho
trái đòi 3 năm, để một con người thành tài đòi 25 năm, thành nhân đòi 100 năm
hay cả cuộc đời! Thời gian chờ đợi đòi kiên nhẫn. Kẻ thù của con người là thiếu
kiên nhẫn mặc dù họ đã biết “dục tốc bất đạt; có công mài sắt có ngày nên kim.”
Con người hôm nay dường như không có kiên nhẫn để đợi chờ; làm điều gì họ cũng
muốn có kết quả ngay. Chính sự mất kiên nhẫn làm con người đau khổ và thất bại.
Tuy nhiên, kiên nhẫn có giới hạn.
Mọi việc đều có thời gian của nó; nếu quá thời gian sẽ phải chặt đi để dành cơ
hội cho người khác như dụ ngôn cây vả không sinh trái. Nếu cành nho không sinh
trái sẽ bị chặt đi và quăng vào lửa!
Công bằng của Thiên Chúa sẽ tỏ rạng
trong Ngày Phán Xét. Khi mùa gặt tới: cỏ lùng sẽ bị cắt và quăng vào lửa, lúa sẽ
được gặt và trữ vào kho lẫm. Khi những điều này xảy ra, không ai có quyền than
trách Chúa không nhân từ hay không công bằng; vì mọi người đều có cơ hội đồng đều
mà Ngài dành cho họ.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Điều gì sẽ xảy ra cho chúng ta
nếu Thiên Chúa để cho các thiên thần nhổ cỏ lùng ngay sau một tư tưởng hay một
việc làm xấu? Nhiều người đã ăn năn trở lại khi cảm thấy Chúa quá nhân từ đối với
các tội lỗi của họ. Ngài không muốn kẻ tội lỗi phải chết, nhưng muốn họ ăn năn
thống hối và được sống.
- Chúng ta cần phải kiên nhẫn với
chúng ta và với tha nhân trong tiến trình trở nên tốt. Đừng kết án ai khi thời
gian chưa tới. Hy vọng của chúng ta: Còn thời gian là còn cơ hội để trở lại.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét