VRNs (27.05.2014) –
Sài Gòn - Năm nay, Tỉnh DCCT Việt Nam tổ chức mừng 50 năm hình thành và
phát triển tại Việt Nam, Năm 1924, Giáo Hội Việt Nam thỉnh cầu cùng Tòa
Thánh gởi đến Việt Nam một Dòng Tu chuyên lo các cuộc Đại Phúc và giảng Tĩnh
Tâm cho hàng Giáo Sĩ nhằm củng cố lòng tin của các tín hữu, Thánh Bộ Truyền
Giáo đã ngỏ lời với DCCT, lập tức Tỉnh Dòng Thánh Anna ( Sainte Anne de Beaupré
) bên Canada, đã đáp lại lời gọi này từ Trung Ương của Hội Dòng, năm 1925, nhóm
thừa sai đầu tiên gồm ba người: hai Linh Mục và một thầy Trợ Sĩ đã đến Huế (Ảnh
chụp cha Eugène Larouche, một trong ba vị thừa sai tiên khởi của DCCT Canada đến
Việt Nam).
Qua sử
liệu, khi khởi sự công cuộc đến Việt Nam, Tỉnh Dòng Thánh Anna tách ra từ Tỉnh
Dòng Bỉ, và mới chỉ được 14 năm đã được nâng lên hàng Tỉnh Dòng, số Tu Sĩ còn
khiêm tốn, đặc biệt Tỉnh Dòng Thánh Anna đang lâm vào cơn lận đận về cơ sở và
kinh tế, cuộc hỏa hoạn ở Québec đã thiêu rụi gần như toàn bộ tài sản của Tỉnh
Dòng.
Trong
vòng 40 năm đầu tiên của sứ vụ tại Việt Nam, Tỉnh Dòng Thánh Anna đã gởi tổng cộng
67 thừa sai ( hiện nay chỉ còn một mình cha già Jacques Huberdeau đang sống tại
Québec ), nhưng thực tế cho thầy Tỉnh Dòng Thánh Anna đã gởi những vị xuất sắc
nhất của Tỉnh Dòng cho sứ vụ tại Việt Nam. Sự đầu tư mạnh mẽ và quảng đại không
chỉ nằm ở con số nhưng còn ở phẩm chất, nhờ những vị xuất sắc này mà sự phát
triển nhiều mặt của Tỉnh Dòng Việt Nam được khởi sắc.
Khi đến
Việt Nam, công việc đầu tiên là đáp lại sự mong mỏi của Giáo Hội Việt, các thừa
sai đã khởi sự các cuộc Đại Phúc và giảng Tĩnh Tâm cho các Tu Sĩ, Giáo Sĩ. Cùng
với công việc mục vụ, các thừa sai bắt đầu ngay việc tuyển mộ ơn gọi và thiết lập
các cấp đào tạo tại Việt Nam (Ảnh chụp cộng đoàn DCCT Huế năm 1934). Vị thừa
sai quan tâm và dồn hết nỗ lực cho việc đào tạo là cha già Eugène Larouche, người
đươc coi là “ông nội” của các cựu Đệ Tử người Việt Nam (dù còn là Tu Sĩ trong
Dòng hay không). Thừa kế truyền thống từ Tỉnh Dòng Bỉ khi thiết lập Tỉnh Dòng
Thánh Anna ở Québec, các thừa sai Canada khi xây dựng hệ thống đào tạo tại Việt
Nam đã không gặp sự trở ngại nào đáng kể.
Ngoại
trừ các thừa sai ban đầu là Linh Mục và Trợ Sĩ, hầu hết các thừa sai sau này đều
là sinh viên Thần Học của Tỉnh Dòng Mẹ bên Canada, họ được gởi đến Việt Nam khi
còn rất non trẻ, học tiếng Việt ngay tại Việt Nam và ngồi cùng ghế với các sinh
viên Việt Nam, cả hai lớp sinh viên thuộc hai dân tộc khác nhau đều ngồi chung
một bàn, ăn chung một mâm, học chung một thầy, sống chung một nhà, cử hành
chung các buổi Phụng Vụ, không hề có sự phân biệt hay đặc quyền đặc lợi dành
cho riêng ai, không hề có châm chước du di cho bất cứ tiêu chuẩn nào của chương
trình đào tạo.
Điều
quan trọng là các thừa sai đã xây dựng một chương trình đào tạo chung cho tất cả
các sinh viên kể cả một số sinh viên từ các Giáo Phận gởi vào ( Đức Hồng Y
Giuse Trịnh Văn Căn, Đức Giám Mục Đa Minh Nguyễn Văn Lãng… ). Các sinh viên Việt
Nam học chung với các sinh viên Canada mà không hề thua kém, không hề mang mặc
cảm nhược tiểu, cho dù phần đông trong số họ, những anh em trẻ Canada rất xuất
sắc, ngược lại tình huynh đệ, sự hiệp nhất và đoàn kết theo tinh thần “gia thất”
được định hướng và thực hiện như một triết lý về đào tạo trong toàn bộ hệ thống
đào tạo của Tỉnh Dòng.
Theo
thống kê vào cuối năm 2013, Tỉnh Dòng Việt Nam có 321 Tu Sĩ đang hiện diện tại
Việt Nam, trong số đó có 199 Linh Mục, 11 Phó Tế chuyển tiếp. 166 vị đã qua đời.
24 cộng đoàn lớn nhỏ, và trên 100 Giáo Điểm. Một con số thống kê không phải là
nhỏ.
Kỷ
niệm 50 năm được nâng lên hàng Tỉnh Dòng, Tỉnh Dòng Việt Nam mới chỉ có vỏn vẹn
1 Linh Mục, 1 Tập Sinh, 15 Dự Tu và DựTập sinh người anh em sắc tộc thiểu số, một
con số quá khiêm tốn cho một định hướng rất rõ nét: “Loan báo Tin Mừng
cho những người nghèo, những người bị bỏ rơi hơn cả, đăc biệt người sắc tộc thiểu
số” ( ưu tiên số một của DCCT Việt Nam ). Không phủ nhận những hy sinh gian khổ
của vùng truyền giáo, 60 năm Fyan, 45 năm cho người J’rai, 7 năm cho người
Bahnar, ngoài ra còn có hơn 50 năm cho vùng Châu Ổ, Cần Giờ… và các vùng khác nữa
), nhưng sự quan tâm và tiến hành tuyển mộ, đào tạo người sắc tộc quá khiêm tốn.
Chúng tôi mắc nợ tiền nhân, mắc nợ Hội Thánh và mắc nợ anh em người sắc tộc thiểu
số một món nợ quá lớn !
Một
cuộc hội thảo kéo dài 3 ngày trên Tây Nguyên trong tuần lễ vừa qua, về đề tài
tuyển chọn và đào tạo Giáo Sĩ người sắc tộc, được phối hợp giữa Tỉnh Dòng và
Giáo Phận Kon Tum vẫn còn cho thấy loay hoay trong đường hướng, chương trình
đào tạo, phương pháp đào tạo và triết lý đào tạo. Một giai đoạn đất nước xã hội
đã qua đi, nhưng với kinh nghiệm của Tỉnh Dòng Thánh Anna có soi sáng gì cho những
suy nghĩ và trăn trở của chúng ta hôm nay không ?
Công
trình Phúc Âm Hóa cần phải đổi mới, canh tân và đem lại hiệu quả để xứng đáng gọi
là Tân Phúc Âm Hóa. Nguyện xin Chúa Thánh Thần mà Hội Thánh đang kêu cầu đến để
soi sáng chúng ta.
Lm.
VĨNH SANG, DCCT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét