Viết bởi LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP
Thứ Hai Tuần 16 TN1, Năm lẻ
Bài đọc: Exo 14:5-18; Mt 10:38-42.
1/ Bài đọc I: 5 Có tin báo cho vua Ai-cập là dân
đã chạy trốn rồi. Pha-ra-ô và bề tôi liền thay lòng đổi dạ với dân. Chúng nói:
"Ta đã làm gì vậy? Ta đã thả cho Ít-ra-en đi, thành ra bọn chúng hết làm
nô lệ cho ta!" 6 Nhà vua cho thắng chiến xa và đem quân đi theo.
7 Vua lấy sáu trăm chiến xa tốt nhất, và tất cả các chiến
xa của Ai-cập, chiếc nào cũng có chiến binh.
8 ĐỨC CHÚA làm cho lòng Pha-ra-ô vua Ai-cập ra chai đá,
và vua ấy đuổi theo con cái Ít-ra-en, trong khi con cái Ít-ra-en đi ra, giơ tay
đắc thắng.
9 Quân Ai-cập, gồm toàn thể chiến mã, chiến xa của
Pha-ra-ô, kỵ binh và quân lực của vua ấy, đuổi theo và bắt kịp họ, khi họ đóng
trại bên bờ biển, gần Pi Ha-khi-rốt, đối diện với Ba-an Xơ-phôn.
10 Khi Pha-ra-ô tới gần, con cái Ít-ra-en ngước mắt lên
thì thấy người Ai-cập tiến đến sau lưng họ. Con cái Ít-ra-en kinh hãi, liền lớn
tiếng kêu cầu ĐỨC CHÚA.
11 Họ nói với ông Mô-sê: "Bên Ai-cập không có đủ mồ
chôn hay sao, mà ông lại đưa chúng tôi vào chết trong sa mạc? Ông làm gì chúng
tôi vậy, khi ông đưa chúng tôi ra khỏi Ai-cập?
12 Đó chẳng phải là điều chúng tôi từng nói với ông bên
Ai-cập sao? Chúng tôi đã bảo: Cứ để mặc chúng tôi làm nô lệ Ai-cập! Thà làm nô
lệ Ai-cập còn hơn chết trong sa mạc! "
13 Ông Mô-sê nói với dân: "Đừng sợ! Cứ đứng vững,
rồi anh em sẽ thấy việc ĐỨC CHÚA làm hôm nay để cứu thoát anh em: những người
Ai-cập anh em thấy hôm nay, không bao giờ anh em thấy lại nữa.
14 ĐỨC CHÚA sẽ chiến đấu cho anh em. Anh em chỉ có việc
ngồi yên."
15 ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê: "Có gì mà phải kêu
cứu Ta? Hãy bảo con cái Ít-ra-en cứ nhổ trại.
16 Phần ngươi, cầm gậy lên, giơ tay trên mặt biển, rẽ
nước ra cho có lối đi khô ráo ngay giữa lòng biển, để con cái Ít-ra-en đi vào.
17 Còn Ta, Ta sẽ làm cho lòng người Ai-cập ra chai đá.
Chúng sẽ tiến vào theo sau các ngươi. Bấy giờ Ta sẽ được vẻ vang hiển hách khi
đánh bại Pha-ra-ô cùng toàn thể quân lực, chiến xa và kỵ binh của vua ấy.
18 Người Ai-cập sẽ biết rằng chính Ta là ĐỨC CHÚA, khi
Ta được vẻ vang hiển hách vì đã đánh bại Pha-ra-ô cùng chiến xa và kỵ binh của
vua ấy."
2/ Phúc Âm: 38 Bấy giờ có mấy kinh sư và mấy người
Pha-ri-sêu nói với Đức Giê-su rằng: "Thưa Thầy, chúng tôi muốn thấy Thầy
làm một dấu lạ."
39 Người đáp: "Thế hệ gian ác và ngoại tình này
đòi dấu lạ. Nhưng chúng sẽ không được dấu lạ nào, ngoài dấu lạ ngôn sứ Giô-na. 40 Quả
thật, ông Giô-na đã ở trong bụng kình ngư ba ngày ba đêm thế nào, thì Con Người
cũng sẽ ở trong lòng đất ba ngày ba đêm như vậy.
41 Trong cuộc phán xét, dân thành Ni-ni-vê sẽ trỗi dậy
cùng với thế hệ này và sẽ kết án họ, vì xưa dân ấy đã sám hối khi nghe ông
Giô-na rao giảng; mà đây thì còn hơn ông Giô-na nữa.
42 Trong cuộc phán xét, nữ hoàng Phương Nam sẽ đứng lên
cùng với thế hệ này, và bà sẽ kết án họ, vì xưa bà đã từ tận cùng trái đất đến
nghe lời khôn ngoan của vua Sa-lô-môn; mà đây thì còn hơn vua Sa-lô-môn nữa.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Đừng thử thách Thiên Chúa.
Thiên Chúa không mắc nợ gì con người; trái lại, con người mắc
nợ tất cả với Thiên Chúa. Để khơi niềm tin, Thiên Chúa sẽ cho con người cơ hội
để nghe những lời khôn ngoan và chứng kiến các phép lạ. Con người phải biết nắm
lấy những cơ hội này để phát triển niềm tin. Con người không thể tiếp tục đòi
những dấu lạ xảy ra theo ý mình muốn, và càng không thể thử thách sự kiên nhẫn
của Thiên Chúa trước khi đặt niềm tin vào Thiên Chúa.
Các Bài Đọc hôm nay dẫn chứng những trường hợp con người thử
thách Thiên Chúa. Trong Bài Đọc I, vua Pharao và người Ai-cập tiếp tục thử
thách Thiên Chúa, mặc dù đã được nghe lời yêu cầu của Moses phóng thích dân
Israel khỏi Ai-cập và đã chứng kiến những thiên tai khủng khiếp của Thiên Chúa
đổ xuống trên nước ông. Nhà vua tiếc vì khối nô lệ khổng lồ dân Israel cung cấp
cho Ai-cập; nên đã huy động toàn thể quân đội đuổi theo dân Israel để bắt họ về.
Ngay cả dân Israel, dù đã được dạy dỗ và chứng kiến bao quyền năng của Thiên
Chúa; vẫn run sợ và ta thán khi thấy quân đội của vua Pharao đuổi theo mình.
Trong Phúc Âm, khi một số kinh-sư và luật sĩ đòi Chúa Giêsu làm phép lạ trước mặt
họ để họ có thể tin nơi Ngài; Chúa Giêsu từ chối lời yêu cầu của họ, nhưng hứa
sẽ cho họ thấy phép lạ Con Người sống lại sau ba ngày trong huyệt mộ.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Đức Chúa sẽ chiến đấu cho anh em. Anh em chỉ
có việc ngồi yên.
1.1/ Phản ứng của người Ai-cập: Sau thiên tai cuối cùng, các
thiên thần đi khắp xứ để giết các con đầu lòng của người Ai-cập; vua Pharao đã
đồng ý để Moses đưa dân ra khỏi Ai-cập, vì nhà vua không thể chịu nổi hậu quả của
thiên tai.
(1) Sợ không còn người làm nô lệ: Nhưng khi dân Israel xuất
hành khỏi Ai-cập, "vua Pharao và bề tôi liền thay lòng đổi dạ với dân.
Chúng nói: "Ta đã làm gì vậy? Ta đã thả cho Israel đi, thành ra bọn chúng
hết làm nô lệ cho ta! Nhà vua cho thắng chiến xa và đem quân đi theo.
Vua lấy sáu trăm chiến xa tốt nhất, và tất cả các chiến xa của
Ai-cập, chiếc nào cũng có chiến binh." Lý do nhà vua và người Ai-cập đuổi
theo là họ sợ mất mối lợi nô lệ mà dân Israel phục vụ họ. Điều này cho ta thấy
lý do chính đáng Thiên Chúa muốn giải phóng dân. Con người không có quyền đối xử
với người khác như những nô lệ.
(2) Đức Chúa làm cho lòng Pharao vua Ai-cập ra chai đá? Có
nhiều người thắc mắc về tình thương của Thiên Chúa trong câu này: "Đức
Chúa làm cho lòng Pharao vua Ai-cập ra chai đá, và vua ấy đuổi theo con cái
Israel, trong khi con cái Israel đi ra, giơ tay đắc thắng." Tại sao Thiên
Chúa thương dân Israel và trừng trị người Ai-cập? Tại sao Thiên Chúa không làm
cho nhà vua nhận ra lẽ ngay để đừng chai đá mà tiếp tục lãnh hình phạt?
Chúng ta biết đây chỉ là lối diễn tả của người Do-thái, vì họ
tin mọi việc xảy ra đều là do thánh ý của Thiên Chúa, chứ họ không quan tâm đến
việc giải thích hợp lý cách thần học như thời đại chúng ta. Theo quan điểm thần
học, Thiên Chúa ban cho con người có trí tuệ để nhận ra điều phải hay trái, và
có tự do để thi hành. Thiên Chúa đã bảo Moses và các kỳ-mục vào xin phép nhà
vua để phóng thích dân Israel. Khi vua không chịu, Thiên Chúa mới gởi các thiên
tai tới, không chỉ một vài lần, mà tới bảy lần. Vì thế, lỗi không phải là ở
Thiên Chúa, mà tại sự cứng lòng và lối cư xử bất công của nhà vua và dân Ai-cập
với đồng loại của mình.
1.2/ Phản ứng của con cái Israel:
(1) Yếu lòng tin dù đã thấy những việc Thiên Chúa làm qua 7
thiên tai: Khi con cái Israel nhìn thấy quân đội Ai-cập tiến đến sau lưng họ,
con cái Israel kinh hãi, liền lớn tiếng kêu cầu Đức Chúa. Họ nói với ông Moses:
"Bên Ai-cập không có đủ mồ chôn hay sao, mà ông lại đưa chúng tôi vào chết
trong sa mạc? Ông làm gì chúng tôi vậy, khi ông đưa chúng tôi ra khỏi Ai-cập?
Đó chẳng phải là điều chúng tôi từng nói với ông bên Ai-cập sao? Chúng tôi đã bảo:
Cứ để mặc chúng tôi làm nô lệ Ai-cập! Thà làm nô lệ Ai-cập còn hơn chết trong
sa mạc!"
Người anh hùng thà chết vinh hơn sống nhục; con cái Israel
thà sống nhục hơn chết vinh. Hai tội của con cái Israel chúng ta có thể nhận ra
ở đây: (1) Họ không có niềm tin vững vàng vào Thiên Chúa dù đã thấy quá nhiều
các uy quyền của Ngài qua việc chọn Moses và 7 thiên tai. (2) Họ chọn làm nô lệ
cho người Ai-cập để có của ăn dư thừa, hơn là tự do mà phải sống thiếu thốn!
Khi đức tin bị thử thách, con người phải chứng minh cho Thiên Chúa biết niềm
tin của họ.
(2) Đức tin của nhà lãnh đạo Moses: Ông Moses nói với dân:
"Đừng sợ! Cứ đứng vững, rồi anh em sẽ thấy việc Đức Chúa làm hôm nay để cứu
thoát anh em: những người Ai-cập anh em thấy hôm nay, không bao giờ anh em thấy
lại nữa. Đức Chúa sẽ chiến đấu cho anh em. Anh em chỉ có việc ngồi yên."
Những gì Thiên Chúa hứa, Ngài sẽ thực thi. Ông Moses bày tỏ đức tin vững vàng của
ông vào Thiên Chúa cho dân Israel thấy, ông làm tất cả những gì Ngài truyền.
2/ Phúc Âm: Chúng sẽ không được dấu lạ nào, ngoài dấu lạ
ngôn sứ Jonah.
2.1/ Niềm tin cần thiết để có dấu lạ: Trong hầu như tất cả
phép lạ Chúa Giêsu làm, Ngài đòi con người phải chứng tỏ niềm tin của mình trước.
Khi không có dấu chỉ của niềm tin, Chúa không làm phép lạ như trình thuật Chúa
về quê hương Nazareth trong Tin Mừng của Chủ Nhật vừa qua.
(1) Đòi hỏi của các luật sĩ và kinh sư: "Bấy giờ có mấy
luật sĩ kinh sư và mấy người kinh-sư nói với Đức Giêsu rằng: "Thưa Thầy,
chúng tôi muốn thấy Thầy làm một dấu lạ."" Họ đã từng được nghe hay
chứng kiến những phép lạ Chúa làm. Điều họ yêu cầu hôm nay chỉ là một thử
thách. Chúa biết đối với những người cứng lòng như họ, có làm bao nhiêu phép lạ
nữa cũng không lay chuyển được sự ngoan cố của họ.
(2) Câu trả lời của Chúa Giêsu: Người đáp: "Thế hệ gian
ác và ngoại tình này đòi dấu lạ. Nhưng chúng sẽ không được dấu lạ nào, ngoài dấu
lạ ngôn sứ Jonah. Quả thật, ông Jonah đã ở trong bụng kình ngư ba ngày ba đêm
thế nào, thì Con Người cũng sẽ ở trong lòng đất ba ngày ba đêm như vậy."
Tuy Chúa không thỏa mãn lời yêu cầu của họ, nhưng Chúa hứa sẽ cho họ thấy sự kiện
Chúa chết ba ngày trong phần mộ và sẽ phục sinh khải hoàn.
2.2/ Kẻ có cơ hội đến nhiều, sẽ bị phán xét nặng hơn:
(1) Dân thành Nineveh: Tiên tri Jonah sau khi đã nhận ra uy
quyền của Thiên Chúa qua biến cố sống trong bụng cá 3 ngày, đã vâng lời đi rao
giảng tại Nineveh. Khi ông mới chỉ rao giảng có một ngày, toàn thể dân thành, từ
nhà vua đến dân chúng, từ con người đến thú vật, đều ăn năn xám hối, xức tro
trên đầu, và mặc áo nhặm đền tội. Vì thế, Chúa nói: "Trong cuộc phán xét,
dân thành Nineveh sẽ trỗi dậy cùng với thế hệ này và sẽ kết án họ, vì xưa dân ấy
đã sám hối khi nghe ông Jonah rao giảng; mà đây thì còn hơn ông Jonah nữa."
Những luật sĩ và kinh sư sẽ bị kết án nặng nề hơn dân thành Nineveh, vì họ đã
được nghe chính Chúa dạy dỗ và tỏ uy quyền.
(2) Nữ hoàng Phương Nam: là người đã từ phương xa mang theo
bao lễ vật lặn lội tới để được nghe những lời khôn ngoan của vua Solomon. Vì thế,
"trong cuộc phán xét, nữ hoàng Phương Nam sẽ đứng lên cùng với thế hệ này,
và bà sẽ kết án họ, vì xưa bà đã từ tận cùng trái đất đến nghe lời khôn ngoan của
vua Solomon; mà đây thì còn hơn vua Solomon nữa."
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Chúng ta không bao giờ được quyền đòi Thiên Chúa phải tỏ
khôn ngoan và uy quyền. Chúng ta phải khiêm nhường học hỏi và nhìn ra những điều
này trong trời đất.
- Chúng ta phải chứng minh niềm tin của chúng ta vào Thiên
Chúa, khi đức tin của chúng ta bị thử thách. Đừng bao giờ chọn những lợi lộc vật
chất thay vì chọn Thiên Chúa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét