Thứ Bảy Tuần 32 TN2
Viết bởi LM. Anthony Đinh Minh
Tiên, OP
Bài đọc: 3 Jn 5-8; Lk 18:1-8.
1/ Bài đọc I: 5 Anh
thân mến, anh hành động theo đức tin trong mọi việc anh làm cho các người anh
em, dù họ là những người xa lạ.
6 Họ đã làm chứng về đức
bác ái của anh trước mặt Hội Thánh. Anh sẽ làm một việc nghĩa, nếu anh giúp đỡ
cho chuyến đi của họ cách xứng đáng trước mặt Thiên Chúa.
7 Quả thật, chính vì danh
Chúa, họ đã ra đi mà không nhận gì của người ngoại.
8 Vậy, chúng ta phải tiếp
đón những con người như thế, để cộng tác vào việc truyền bá sự thật.
2/ Phúc Âm: 1 Đức
Giê-su kể cho các môn đệ dụ ngôn sau đây, để dạy các ông phải cầu nguyện luôn,
không được nản chí.
2 Người nói: "Trong
thành kia, có một ông quan toà. Ông ta chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng
coi ai ra gì.
3 Trong thành đó, cũng có một
bà goá. Bà này đã nhiều lần đến thưa với ông: "Đối phương tôi hại tôi, xin
ngài minh xét cho.
4 Một thời gian khá lâu,
ông không chịu. Nhưng cuối cùng, ông ta nghĩ bụng: "Dầu rằng ta chẳng kính
sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì,
5 nhưng mụ goá này quấy rầy
mãi, thì ta xét xử cho rồi, kẻo mụ ấy cứ đến hoài, làm ta nhức đầu nhức
óc."
6 Rồi Chúa nói: "Anh
em nghe quan toà bất chính ấy nói đó!
7 Vậy chẳng lẽ Thiên Chúa lại
không minh xét cho những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người
sao? Lẽ nào Người bắt họ chờ đợi mãi?
8Thầy nói cho anh em biết, Người
sẽ mau chóng minh xét cho họ. Nhưng khi Con Người ngự đến, liệu Người còn thấy
lòng tin trên mặt đất nữa chăng? "
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Trung thành
trong việc cầu nguyện và làm việc bác ái
Con người thời nay làm việc gì
cũng mong có kết quả tức khắc: học nghành gì để có việc ngay và kiếm được nhiều
tiền dẫu mình không có khả năng về nghành đó, đầu tư vào những gì sẽ sinh lời
ngay dẫu có nhiều nguy hiểm mất cả vốn. Thái độ này cũng lan tràn vào các mối
liên hệ của con người với nhau và với Thiên Chúa. Con người không còn đủ kiên
nhẫn để sửa sai cho mình và cho người khác, họ quyết định ly dị nhanh chóng sau
vài ba lần khác biệt ý kiến. Tương tự như thế trong mối liên hệ giữa con người
với Thiên Chúa: sau vài lần cầu xin mà không được như ý hay qua một vài đau khổ
thử thách, họ mất niềm tin và chấm dứt mối liên hệ với Ngài. Nói tóm, họ không
có đủ kiên nhẫn chờ đợi để nhìn thấy kết quả trong tương lai. Nhưng họ quên đi
rằng việc gì cũng phải có thời gian của nó, và người thành công là người biết
kiên trì chờ đợi và biết vượt mọi khó khăn để đạt đích. Các Bài đọc hôm nay cho
chúng ta 2 lời khuyên về việc trung thành. Trong Bài đọc I, Thánh Gioan khuyên
các tín hữu phải trung thành trong việc giúp đỡ các nhà truyền giáo. Trong Phúc
Âm, Chúa Giêsu dạy các môn đệ phải trung thành trong việc cầu nguyện qua câu
truyện bà góa và ông quan tòa.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Trung thành làm việc
bác ái.
1.1/ Bổn phận phải giúp đỡ mọi
người: Yêu thương Thiên Chúa không chỉ bằng môi miệng, nhưng phải cụ thể hóa bằng
những việc bác ái làm cho tha nhân; vì điều gì con người làm cho tha nhân là họ
làm cho chính Thiên Chúa (Mt 25). Vì thế, các tín hữu có bổn phận phải giúp đỡ
tất cả mọi người, nhất là những người cô thế cô thân. Thánh Gioan khuyên Gaio,
cộng sự viên của ngài: “Anh thân mến, anh hành động theo đức tin trong mọi việc
anh làm cho các người anh em, dù họ là những người xa lạ.”
Việc bác ái còn giúp con người
nhận biết tình thương Thiên Chúa và tin vào Ngài, như Chúa Giêsu đã nói: “Sự
sáng của các con cũng phải tỏ hiện để họ nhìn thấy các việc chúng con làm và ngợi
khen Cha trên trời.” Mẹ Têrexa thành Calcutta đã đưa không biết bao nhiêu người
trở lại với Thiên Chúa qua các việc bác ái Mẹ làm cho các người nghèo khổ khắp
nơi trên thế giới, cách riêng tại Ấn-Độ. Thánh Gioan cũng thuật lại lời của một
nhân chứng đã nhận sự giúp đỡ từ Gaio: “Họ đã làm chứng về đức bác ái của anh
trước mặt Hội Thánh. Anh sẽ làm một việc nghĩa, nếu anh giúp đỡ cho chuyến đi của
họ cách xứng đáng trước mặt Thiên Chúa.”
1.2/ Bổn phận phải giúp đỡ các
nhà truyền giáo: Chính vì muốn cho mọi người nhận biết Chúa, các nhà truyền
gíao đã hy sinh lên đường đi rao giảng Tin Mừng. Làm thế nào để các nhà truyền
gíao đi lại và sinh sống nơi đất khách quê người? Họ không thể làm việc để kiếm
tiền sinh sống vì nếu muốn có tiền sinh sống, họ có thể ở nơi quê hương của họ
để làm việc kiếm tiền. Bổn phận truyền giáo không chỉ là bổn phận của họ, mà là
bổn phận của mọi tín hữu. Vì thế, kẻ góp công người góp của, Thánh Gioan khuyên
các tín hữu: “chúng ta phải tiếp đón những con người như thế, để cộng tác vào
việc truyền bá sự thật.”
2/ Phúc Âm: Trung thành trong việc
cầu nguyện
2.1/ Ông quan tòa vô đạo và bà
góa quấy rầy: Mục đích tại sao Chúa Giêsu kể cho các môn đệ dụ ngôn này là để dạy
các ông phải cầu nguyện luôn, không được nản chí.
(1) Ông quan toà: chẳng kính sợ
Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì, huống hồ một bà góa nghèo. Một thời
gian khá lâu, ông không chịu nghe lời kêu xin của bà góa; nhưng cuối cùng, ông
ta nghĩ bụng: "Dầu rằng ta chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai
ra gì, nhưng mụ goá này quấy rầy mãi, thì ta xét xử cho rồi, kẻo mụ ấy cứ đến
hoài, làm ta nhức đầu nhức óc."
(2) Bà góa: Bà là người cô thân
cô thế, chẳng có chồng để nương nhờ; vì thế, trở thành mồi ngon cho người khác
hãm hại. Bà này đã nhiều lần đến thưa với ông quan tòa: "Đối phương tôi hại
tôi, xin ngài minh xét cho.” Bị ông quan tòa từ chối nhiều lần, nhưng Bà không
nản chí và nhất định kiên trì xin cho tới khi được.
2.2/ Thiên Chúa yêu thương các
con của Ngài: Chúa Giêsu so sánh ông quan tòa vô đạo đó với Cha của Ngài, và bảo
đảm sự đáp trả: “Anh em nghe quan toà bất chính ấy nói đó! Vậy chẳng lẽ Thiên
Chúa lại không minh xét cho những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu
với Người sao? Lẽ nào Người bắt họ chờ đợi mãi? Thầy nói cho anh em biết, Người
sẽ mau chóng minh xét cho họ.”
Tuy nhiên, điều này không có
nghĩa là Thiên Chúa sẽ ban cho con người tất cả những gì họ xin, vì:
- con người có thể xin những gì
có hại cho mình: Con người không nhìn được trước tương lai nên không biết hậu
quả của những gì mình xin; ví dụ: việc xin cho trúng số có thể đưa tới tan nát
gia đình, hay xin cho được quyền hành có thể đưa con người đến chỗ thiệt mạng.
- con người có thể xin những gì
làm hại người khác: chẳng hạn, xin tiêu diệt kẻ thù. Họ quên đi kẻ thù cũng là
con của Chúa.
Cách xin tốt nhất là hãy để cho
Chúa chọn những gì có lợi cho mình và mọi người. Có một câu truyện kể về một vị
vua kia muốn để gia tài lại cho các con của mình. Để dạy cho các con một bài học,
Vua cho để những món quà quí giá trong những hộp xấu xí và để những món quà
xòang trong những hộp đẹp. Các hòang tử được nhà Vua cho tự ý chọn lựa, và hầu
hết chọn những hộp đẹp. Khi đến lượt chàng hòang tử út, anh tần ngần một lúc rồi
nói với Vua Cha: “Con không biết chọn, xin cha chọn cho con.” Vua Cha đã chọn
phần quà tốt nhất cho con, vì chỉ Vua biết đâu là món quà giá trị nhất.
Sau đó Chúa nói: "Nhưng khi
Con Người ngự đến, liệu Người còn thấy lòng tin trên mặt đất nữa chăng?" Đức
tin vào Thiên Chúa và vào Đức Kitô là món quà vô giá Thiên Chúa ban cho con người,
nhưng để bảo vệ đức tin và làm cho đức tin ngày một tăng trưởng là bổn phận của
con người. Để đức tin được tăng trưởng, đau khổ thử thách là điều không thể thiếu.
Nếu xin chưa được, con người không được nản chí thất vọng, nhưng càng phải kiên
trì xin cho tới khi được.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Chúng ta phải học kiên nhẫn chờ
đợi và vuợt mọi khó khăn thử thách thì mới có thể thành công trong cuộc đời.
- Chúng ta phải trung thành làm
việc lành cho tất cả mọi người, nhất là giúp đỡ các nhà truyền giáo trong việc
mở mang Nước Thiên Chúa.
- Chúng ta phải kiên trì trong
việc cầu nguyện và xin ơn. Thiên Chúa có thể thử thách không ban ngay để chúng
ta có thời giờ nhìn ra giá trị của điều đang xin, hay Ngài có thể ban cho chúng
ta điều khác tốt hơn nếu Ngài thấy điều chúng ta xin không có lợi sau
này.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét