Viết bởi LM. Anthony Đinh Minh
Tiên, OP
Thứ Bảy Tuần 22 TN2, Năm Chẵn
Bài đọc: 1 Cor 4:9-15; Lk 6:1-5.
1/ Bài đọc I: 9 Thật vậy,
tôi thiết nghĩ: Thiên Chúa đã đặt chúng tôi làm Tông Đồ hạng chót như những kẻ
bị án tử hình, bởi vì chúng tôi đã nên trò cười cho thế gian, cho thiên thần và
loài người!
10 Chúng tôi điên dại vì Đức
Ki-tô, còn anh em thì khôn ngoan trong Đức Ki-tô; chúng tôi yếu đuối, còn anh
em thì mạnh mẽ; anh em được kính trọng, còn chúng tôi thì bị khinh khi.
11 Cho đến giờ này, chúng
tôi vẫn chịu đói khát, trần truồng, bị hành hạ và lang thang phiêu bạt;
12 chúng tôi phải vất vả tự
tay làm lụng. Bị nguyền rủa, chúng tôi chúc lành; bị bắt bớ, chúng tôi cam chịu;
13 bị vu khống, chúng tôi
đem lời an ủi. Cho đến bây giờ, chúng tôi đã nên như rác rưởi của thế gian, như
phế vật đối với mọi người.
14 Tôi viết những lời đó
không phải để làm anh em xấu hổ, nhưng là để sửa dạy anh em như những người con
yêu quý của tôi.
15 Thật thế, cho dầu anh em
có ngàn vạn giám thị trong Đức Ki-tô, anh em cũng không có nhiều cha đâu, bởi
vì trong Đức Ki-tô Giê-su, nhờ Tin Mừng, chính tôi đã sinh ra anh em.
2/ Phúc Âm: 1 Vào một
ngày sa-bát, Đức Giê-su đi băng qua một cánh đồng lúa; các môn đệ bứt lúa, vò
trong tay mà ăn.
2 Nhưng có mấy người
Pha-ri-sêu nói: "Tại sao các ông làm điều không được phép làm ngày
sa-bát?"
3 Đức Giê-su trả lời:
"Các ông chưa đọc chuyện này trong Sách sao? Ông Đa-vít đã làm gì khi ông
và thuộc hạ đói bụng?
4 Ông vào nhà Thiên Chúa lấy
bánh tiến mà ăn và cho thuộc hạ ăn. Thứ bánh này, chỉ có tư tế mới được ăn mà
thôi."
5 Rồi Người nói: "Con
Người làm chủ ngày sa-bát."
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Chịu đau khổ
vì Tin Mừng.
Người đời có thể hy sinh chịu
đau khổ, thời giờ, sức lực… với hy vọng họ sẽ lãnh nhận lại uy quyền, danh vọng,
và những lợi lộc vật chất; nhưng vì động lực nào các môn đệ của Chúa dám hy
sinh chịu đau khổ, thời giờ, sức lực, tiền của? Nhiều tín hữu bị khinh thường
là làm việc không công!
Các bài đọc hôm nay giúp chúng
ta nhận ra những động lực thúc đẩy Phaolô và các tín hữu làm việc. Trong bài đọc
I, thánh Phaolô thú nhận ngài đã trở nên điên dại vì Đức Kitô với một mục đích
duy nhất là làm cho mọi người nhận ra tình yêu của Đức Kitô đã dành cho họ và
tin tưởng nơi Ngài. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu bảo vệ các môn đệ bằng cách nhắc
nhở cho các Kinh-sư và Biệt-phái biết họ đừng vụ luật; nhưng phải biết giữ ngày
Sabbath cho lợi ích của linh hồn và thân xác họ.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Những động lực
thúc đẩy Phaolô chịu đau khổ.
(1) Chịu đau khổ vì Đức Kitô:
Cũng như các tiên tri của Cựu Ước, một khi đã chấp nhận làm tiên tri của Chúa
là phải chịu đau khổ; các Tông Đồ của Tân Ước cũng vậy, họ phải chịu mọi gian
nan thử thách vì Tin Mừng của Đức Kitô. Lý do là vì thế gian không luôn muốn
đón nhận Sự Thật và lối sống theo Tin Mừng. Thánh Phaolô cũng không ra ngoài
trường hợp này. Ngài phải chịu đau khổ trăm chiều vì Đức Kitô như lời ngài viết:
“Thật vậy, tôi thiết nghĩ: Thiên Chúa đã đặt chúng tôi làm Tông Đồ hạng chót
như những kẻ bị án tử hình, bởi vì chúng tôi đã nên trò cười cho thế gian, cho
thiên thần và loài người!”
Nhưng những gian khổ họ chịu
không vô nghĩa vì nếu chung phần đau khổ với Chúa Kitô họ sẽ cùng chung phần
vinh quang với Ngài trong vương quốc của Ngài đời sau.
(2) Chịu đau khổ cho người khác
được lợi ích: Ngoài hy vọng được chung hưởng vinh quang đời sau, đau khổ sẽ
giúp ích cho tha nhân ngay khi còn ở đời này. Những hy sinh cố gắng của các nhà
truyền giáo sẽ mang hạt giống đức tin đến cho những người chưa nhận biết Chúa.
Những giọt máu đào đổ ra sẽ giúp cho hạt giống đức tin sinh hoa kết quả nơi những
người đã lãnh nhận, gia đình của họ, và giáo hội địa phương. Thánh Phaolô liệt kê
một số các đau khổ ngài đã chịu, có lẽ để nhắc nhở các tín hữu biết quí trọng
những gì ngài đã hy sinh cho họ: “Chúng tôi điên dại vì Đức Kitô, còn anh em
thì khôn ngoan trong Đức Kitô; chúng tôi yếu đuối, còn anh em thì mạnh mẽ; anh
em được kính trọng, còn chúng tôi thì bị khinh khi. Cho đến giờ này, chúng tôi
vẫn chịu đói khát, trần truồng, bị hành hạ và lang thang phiêu bạt; chúng tôi
phải vất vả tự tay làm lụng. Bị nguyền rủa, chúng tôi chúc lành; bị bắt bớ,
chúng tôi cam chịu; bị vu khống, chúng tôi đem lời an ủi. Cho đến bây giờ,
chúng tôi đã nên như rác rưởi của thế gian, như phế vật đối với mọi người.”
Như cha mẹ phải vất vả lo lắng,
làm việc, và dạy dỗ con cái, thánh Phaolô cũng coi mình như một người cha tinh
thần của các tín hữu. Vì thế, ngài không ngại chấp nhận mọi hy sinh và đau khổ
với hy vọng cho những người con tinh thần của ngài được lớn lên trong đức tin
và được hưởng muôn vàn lợi ích thiêng liêng qua việc tin tưởng vào Đức Kitô.
Ngài tâm sự: “Tôi viết những lời đó không phải để làm anh em xấu hổ, nhưng là để
sửa dạy anh em như những người con yêu quý của tôi. Thật thế, cho dầu anh
em có ngàn vạn giám thị trong Đức Kitô, anh em cũng không có nhiều cha đâu, bởi
vì trong Đức Kitô Giêsu, nhờ Tin Mừng, chính tôi đã sinh ra anh em.”
2/ Phúc Âm: Biệt-phái xét đoán
các môn đệ Chúa.
Các Kinh-sư và Biệt-phái không tố
cáo các môn đệ của Chúa lỗi đức công bằng, vì luật cho phép có thể bứt bông lúa
ăn bằng tay, nhưng không được tra liềm cắt lúa (Dt 23:26). Họ tố cáo các môn đệ
vì dám vi phạm ngày Sabbath. Những việc cấm làm trong ngày Sabbath là gặt hái,
đập lúa, sàng xẩy, và chuẩn bị đồ ăn. Theo họ, các môn đệ vi phạm tất cả các điều
này khi bứt lúa, vò trong tay (coi như đập lúa), thổi vỏ trấu (sàng lúa), và
chuẩn bị đồ ăn trước khi cho vào miệng. Chúng ta có thể cười thầm vì lối nhìn của
họ, nhưng đối với họ, những người vi phạm ngày Sabbath như thế có thể bị tử
hình!
Đức Giêsu trả lời họ bằng việc
nhắc nhở họ biến cố được ghi chép lại trong I Sam 21:1-6. "Các ông chưa đọc
chuyện này trong Sách sao? Ông Đavid đã làm gì khi ông và thuộc hạ đói bụng?
Ông vào nhà Thiên Chúa lấy Bánh Tiến mà ăn và cho thuộc hạ ăn. Thứ bánh này, chỉ
có tư tế mới được ăn mà thôi." Ở đây Chúa Giêsu muốn nói: Luật nào cũng có
luật trừ. Luật ăn Bánh Tiến được vi phạm để bảo vệ sự sống cho Đavid và thuộc hạ
của ông.
Chính những Rabbi cũng công nhận
“Ngày Sabbath được làm ra cho con người, chứ không phải con người cho ngày
Sabbath.” Điều này chứng tỏ khi sự sống bị đe dọa, con người có thể vi phạm các
luật ngày Sabbath.
Và Chúa Giêsu kết luận: “Thiên
Chúa làm chủ ngày Sabbath.” Nếu ngày Sabbath được làm ra vì con người, luật lệ
ngày đó chỉ để áp dụng cho con người, chứ không cho Thiên Chúa. Chúa Giêsu chữa
bệnh trong ngày Sabbath vì (1) Ngài làm chủ ngày Sabbath, và (2) bệnh tật đe dọa
sự sống con người.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Chúng ta sẵn sàng chịu đau khổ
vì Đức Kitô vì biết chúng ta sẽ cùng được hưởng vinh quang đời sau với Ngài.
- Chúng ta sẵn sàng chịu đau khổ
cho tha nhân được sống. “Nếu hạt giống rơi xuống đất mà không thối đi, nó chỉ
trơ trọi một mình; nhưng nếu nó chịu thối đi, nó sẽ trổ sinh nhiều bông hạt
khác.”
- Đừng cố vạch lá tìm sâu bằng
cách bắt tha nhân giữ tỉ mỉ các lề luật, nhưng hãy lo cho sao có lòng nhân từ
và bảo vệ công lý.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét