Thứ Bảy Tuần 17 TN2
Viết bởi LM. Anthony Đinh Minh
Tiên, OP
Bài đọc: Jer 26:11-16, 24; Mt
14:1-12
1/ Bài đọc I: 11 Bấy
giờ, các tư tế và ngôn sứ nói với các thủ lãnh và toàn dân rằng: "Con người
này đáng lãnh án tử, vì ông ta đã tuyên sấm chống lại thành này, như chính tai
các ông đã nghe!"
12 Nhưng ông Giê-rê-mi-a đã
trả lời tất cả các thủ lãnh và toàn dân như sau: "Chính ĐỨC CHÚA đã sai
tôi tuyên sấm mọi lời liên quan đến Nhà này cũng như thành này mà các người đã
nghe.
13 Vậy giờ đây, các người
hãy cải thiện đường lối và hành vi của các người và hãy nghe tiếng ĐỨC CHÚA,
Thiên Chúa của các người; bấy giờ ĐỨC CHÚA sẽ hối tiếc về tai hoạ Người đã quyết
định để lên án các người.
14 Còn tôi, này tôi ở trong
tay các người, các người cứ xử với tôi thế nào như các người coi là tốt đẹp và
chính đáng.
15 Có điều xin các người biết
rõ cho rằng: Nếu các người giết tôi, thì chính các người sẽ phải chuốc lấy máu
vô tội cho mình, cho thành này và dân cư trong thành. Vì quả thật là ĐỨC CHÚA
đã sai tôi đến với các người để công bố cho các người nghe tất cả những điều
trên đây."
16 Bấy giờ, các thủ lãnh và
toàn dân nói với các tư tế và ngôn sứ: "Con người này không đáng lãnh án tử,
vì ông ta đã nói với chúng ta nhân danh ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng ta."
24 Còn ông Giê-rê-mi-a thì
được ông A-khi-cam con ông Sa-phan ra tay che chở cho khỏi rơi vào tay dân mà bị
giết.
2/ Phúc Âm: 1 Thời ấy,
tiểu vương Hê-rô-đê nghe danh tiếng Đức Giê-su,
2 thì nói với những kẻ hầu
cận rằng: "Đó chính là ông Gio-an Tẩy Giả; ông đã từ cõi chết trỗi dậy,
nên mới có quyền năng làm phép lạ."
3 Số là vua Hê-rô-đê đã bắt
trói ông Gio-an và tống ngục vì bà Hê-rô-đi-a, vợ ông Phi-líp-phê, anh của nhà
vua.
4 Ông Gio-an có nói với
vua: "Ngài không được phép lấy bà ấy."
5 Vua muốn giết ông Gio-an,
nhưng lại sợ dân chúng, vì họ coi ông là ngôn sứ.
6 Vậy, nhân ngày sinh nhật
của vua Hê-rô-đê, con gái bà Hê-rô-đi-a đã biểu diễn một điệu vũ trước mặt quan
khách, làm cho nhà vua vui thích.
7 Bởi đó, vua thề là hễ cô
xin gì, vua cũng ban cho.
8 Nghe lời mẹ xui bảo, cô
thưa rằng: "Xin ngài ban cho con, ngay tại chỗ, cái đầu ông Gio-an Tẩy Giả
đặt trên mâm."
9 Nhà vua lấy làm buồn,
nhưng vì đã trót thề, lại thề trước khách dự tiệc, nên truyền lệnh ban cho cô.
10 Vua sai người vào ngục
chặt đầu ông Gio-an.
11 Người ta đặt đầu ông
trên mâm, mang về trao cho cô, và cô ta đem đến cho mẹ.
12 Môn đệ ông đến lấy thi
hài ông đem đi mai táng, rồi đi báo cho Đức Giê-su.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Những thái độ
của con người khi phải đương đầu với sự thật
Đứng trước sự thật, con người có
thể có hai thái độ chính: (1) Họ chấp nhận sự thật và tìm cách sửa đổi sai lầm
họ gây ra để cuộc đời của họ sẽ tốt đẹp hơn. (2) Họ từ chối sự thật vì nhiều lý
do: tự ái, kiêu ngạo, sợ mất lợi nhuận... Vì thế, họ sẽ phớt lờ, bóp méo, và
tìm cách tiêu diệt sự thật.
Hai bài đọc hôm nay thuật lại
hai thái độ chính khi con người phải đương đầu với sự thật.
Bài đọc I thuật lại phiên xử của
Jeremiah và kết quả là ông đã trắng án. Các nhà lãnh đạo và dân chúng nhận ra
ngôn sứ Jeremiah chỉ lặp lại những gì Thiên Chúa tuyên sấm. Vì thế, truy tố
Jeremiah không làm cho những lời tuyên sấm của Thiên Chúa ra vô hiệu, mà còn
làm cơn giận của Thiên Chúa mau đến, vì họ dám làm đổ máu người vô tội. Trong
Phúc Âm, thánh Matthew thuật lại việc tiểu vương Herode đã bắt bỏ tù và chém đầu
ông Gioan Tẩy Giả, vì ông đã ngăn cản việc tiểu vương muốn lấy bà Herodia, vợ của
Philip, anh của tiểu vương, làm vợ.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Sự Thật giải thoát
Có ba thành phần chính trong
phiên xử của Jeremiah:
1.1/ Tuyên cáo là các tư tế và
các tiên tri giả: Họ cáo buộc Jeremiah: "Con người này đáng lãnh án tử,
vì ông ta đã tuyên sấm chống lại thành này, như chính tai các ông đã
nghe!" Hôm qua chúng ta đã nói, họ không đá động gì đến vế trước của lời
tuyên sấm, mà chỉ chú trọng đến vế sau tức là hậu quả sẽ xảy ra nếu không chịu
thi hành những đòi hỏi của vế đầu. Ngay cả khi chưng dẫn vế sau, họ cũng không
chưng dẫn đúng; nhưng chỉ giữ lại những gì có lợi cho việc họ buộc tội
Jeremiah. Họ cũng không thèm chú ý đến ai là tác giả của lời tuyên sấm, nhưng
đã gán những lời này cho Jeremiah.
Các tư tế buộc tội Jeremiah vì
ông nói đến sự sụp đổ của Đền Thờ; nếu Đền Thờ bị sụp đổ, họ sẽ thất nghiệp, vì
đâu còn Đền Thờ nữa để họ phục vụ. Các tiên tri giả buộc tội Jeremiah vì ông
nói ngược lại những gì họ nói. Họ không nói những lời Thiên Chúa truyền, mà chỉ
nói những gì vua chúa và toàn dân thích nghe.
1.2/ Bị cáo là tiên tri
Jeremiah. Ông kháng cáo hai điểm:
(1) Ông nhắc lại toàn bộ lời
tuyên sấm và tác giả của nó. Ông nói với tất cả các thủ lãnh và toàn dân như
sau: "Chính Đức Chúa đã sai tôi tuyên sấm mọi lời liên quan đến Nhà này
cũng như thành này mà các ngươi đã nghe. Vậy giờ đây, các ngươi hãy cải thiện
đường lối và hành vi của các ngươi và hãy nghe tiếng Đức Chúa, Thiên Chúa của
các ngươi; bấy giờ Đức Chúa sẽ đình chỉ những tai hoạ Người đã quyết định để
lên án các ngươi.” Ông muốn nói: Đức Chúa là Người tuyên sấm, ông chỉ là người
lặp lại lời tuyên sấm. Khi Đức Chúa tuyên sấm, Người chắc chắn sẽ giữ lời.
(2) Họ phải chịu trách nhiệm về
việc đổ máu người vô tội. Ông nói: “Còn tôi, tôi ở trong tay các ngươi, các
ngươi cứ xử với tôi thế nào như các ngươi coi là tốt đẹp và chính đáng. Có điều
xin các ngươi biết rõ cho rằng: Nếu các người giết tôi, thì chính các ngươi sẽ
phải chuốc lấy máu vô tội cho mình, cho thành này và dân cư trong thành. Vì quả
thật là Đức Chúa đã sai tôi đến với các ngươi để công bố cho các ngươi nghe tất
cả những điều trên đây.” Truy tố Jeremiah chẳng những không làm cho lời tuyên sấm
ra vô hiệu, mà còn đổ thêm dầu vào cơn thịnh nộ của Thiên Chúa; vì họ đã làm đổ
máu người vô tội; và nhất là người đó lại là ngôn sứ của Thiên Chúa.
1.3/ Quan tòa là các thủ lãnh và
toàn dân: Sau khi đã nghe những lời tuyên cáo của các tư tế và các ngôn sứ
giả, đồng thời cũng được nghe những lời kháng cáo của Jeremiah, các thủ lãnh và
toàn dân phải dùng trí khôn ngoan suy xét để nhận ra đâu là sự thật. Sau cùng,
họ nói với các tư tế và các ngôn sứ giả: "Con người này không đáng lãnh án
tử, vì ông ta đã nói với chúng ta nhân danh Đức Chúa, Thiên Chúa chúng
ta." Kết quả là Jeremiah được trắng án, tiên tri được ông Akhicam, con ông
Saphan ra tay che chở cho khỏi rơi vào tay dân mà bị giết.
2/ Phúc Âm: Vua Herode dùng uy
quyền giết chết Gioan Tẩy Giả mà không thèm xử án.
Khi tiểu vương Herode nghe danh
tiếng Đức Giêsu, thì nói với những kẻ hầu cận rằng: "Đó chính là ông Gioan
Tẩy Giả; ông đã từ cõi chết trỗi dậy, nên mới có quyền năng làm phép lạ."
Tiểu vương biết rành rẽ về Gioan Tẩy Giả vì chính ngài đã giết chết ông.
2.1/ Lý do tại sao Gioan Tẩy Giả
bị tù: Khi vua Herode Cả băng hà, ông phân chia lãnh thổ cho ba con trai:
Herode Antipas cai trị vùng tả ngạn của Galilee, Philip cai trị vùng bên kia
sông Jordan, và Herode thứ cai trị vùng Jerusalem và Judah. Tiểu vương Herode
Antipas muốn lấy bà Herodia, vợ ông Philíp, anh của nhà vua. Ông Gioan Tẩy Giả
đã phản đối tiểu vương: "Ngài không được phép lấy bà ấy!" Luật pháp
quốc gia ngăn cản không cho một người lấy vợ của anh em mình khi người anh em ấy
còn sống. Luật Do-thái chỉ cho phép lấy vợ của anh em khi anh em mình đã chết
mà không có con nối dòng. Herode Antipas đã phạm hai tội: (1) tội rẫy người vợ
trước của mình là con vua Nabatean Arabs; và (2), tội loạn luân, lấy chị dâu của
anh mình là Philip.
2.2/ Lý do tại sao ông không dám
giết Gioan Tẩy Giả: Trình thuật Matthew nêu lý do “vì ông sợ người
Do-thái.” Họ coi Gioan như tiên tri của Chúa và tiểu vương sợ dân chúng sẽ nổi
loạn nếu ông bị giết. Tiểu vương Herode cho giam Gioan Tẩy Giả trong ngục để chờ
thời cơ.
Sử gia Josephus cho lý do chính
để Herode giết Gioan Tẩy Giả, vì ông sợ ảnh hưởng của Gioan Tẩy Giả trên dân
chúng (Ant 18, 5, 2). Là tiểu vương của Galilee, ông không muốn có bất kỳ sự đối
nghịch nào.
2.3/ Lý do tại sao sau cùng
Gioan Tẩy Giả bị chém đầu: Nhân ngày sinh nhật của vua Herode, con gái bà Herodia
đã biểu diễn một điệu vũ trước mặt quan khách, làm cho nhà vua vui thích. Bởi
đó, vua thề là hễ cô xin gì, vua cũng ban cho. Nghe lời mẹ xui bảo, cô thưa rằng:
"Xin ngài ban cho con, ngay tại chỗ, cái đầu ông Gioan Tẩy Giả đặt trên
mâm." Nhà vua lấy làm buồn, nhưng vì đã trót thề, lại thề trước khách dự
tiệc, nên truyền lệnh ban cho cô. Vua sai người vào ngục chặt đầu ông Gioan.
Người ta đặt đầu ông trên mâm, mang về trao cho cô, và cô ta đem đến cho mẹ.
Tất cả những sự kiện này chứng
minh Herode không phải là một vua công chính: Ông ly dị vợ, lấy vợ của anh, thề
hứa vô lối, giữ lời thề cách không công bằng, và vi phạm đến sự sống của người
công chính.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Chúng ta phải tôn trọng sự thật
bằng cách lắng nghe cẩn thận khi người khác trình bày ý kiến của họ, và hãy biết
xét xem điều đó có đúng hay không; chứ đừng bao giờ dùng uy quyền để bóp chết sự
thật.
- Nếu xét thấy điều đó là đúng,
chúng ta hãy có can đảm để sửa sai để cuộc đời chúng ta mỗi ngày mỗi tốt đẹp
hơn. Chúng ta cũng phải sẵn sàng nói và làm chứng cho sự thật.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét