Viết bởi LM. Anthony Đinh Minh
Tiên, OP
Thứ Hai Tuần 18 TN2, Năm Chẵn
Bài đọc: Jer 28:1-17; Mt
14:22-36
1/ Bài đọc I: 1 Cũng
năm ấy, vào đầu triều Xít-ki-gia-hu, vua Giu-đa, hồi tháng năm, năm thứ tư,
ngôn sứ Kha-nan-gia, con ông Át-dua, người Ghíp-ôn, nói với tôi trong Nhà Đức
Chúa, trước mặt các tư tế và toàn dân rằng: 2 "Đức Chúa các đạo
binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán như sau: Ta sẽ bẻ gãy ách của vua Ba-by-lon. 3 Còn
hai năm nữa, Ta sẽ đem về nơi này mọi đồ dùng trong Nhà Đức Chúa, mà
Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, đã lấy ra khỏi nơi này đưa sang Ba-by-lon. 4 Cả
Giơ-khon-gia, con của Giơ-hô-gia-kim, vua Giu-đa và tất cả những người Giu-đa bị
lưu đày sang Ba-by-lon, chính Ta sẽ dẫn chúng về nơi đây, - sấm ngôn của Đức
Chúa -, vì Ta bẻ gãy ách của vua Ba-by-lon!" 5 Bấy giờ ngôn sứ
Giê-rê-mi-a trả lời ngôn sứ Kha-nan-gia trước mặt các tư tế và toàn dân đang đứng
trong Nhà Đức Chúa. 6 Ngôn sứ Giê-rê-mi-a nói: "A-men! Ước gì Đức
Chúa làm như thế! Ước gì Người thực hiện các điều ông vừa tuyên sấm, và đưa các
đồ dùng trong Nhà Đức Chúa cũng như tất cả những người lưu đày từ Ba-by-lon trở
lại nơi này. 7 Nhưng xin ông lưu ý đến lời tôi sắp nói cho ông và cho
toàn dân nghe đây: 8 Các ngôn sứ có trước tôi và ông từ ngàn xưa đã
tuyên sấm về nhiều xứ sở và vương quốc hùng mạnh, là sẽ có chiến tranh, tai
ương và ôn dịch; 9 còn ngôn sứ nào tuyên sấm có bình an, thì chỉ khi
nào lời ngôn sứ ấy ứng nghiệm, ông mới được nhìn nhận là ngôn sứ Đức Chúa sai đến
thật sự!" 10Bấy giờ ngôn sứ Kha-nan-gia tháo cái gông ra khỏi cổ ngôn
sứ Giê-rê-mi-a và bẻ gãy. 11 Rồi ông Kha-nan-gia nói trước mặt toàn
dân rằng: "Đức Chúa phán như sau: Cũng giống như thế, hai năm nữa, Ta sẽ bẻ
gãy cái ách của Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, không còn để nó đè trên cổ mọi
dân tộc." Sau đó ngôn sứ Giê-rê-mi-a bỏ đi. 12 Nhưng, sau khi
ngôn sứ Kha-nan-gia bẻ gãy cái gông mà ông đã tháo ra khỏi cổ ngôn sứ
Giê-rê-mi-a, có lời Đức Chúa phán với ông Giê-rê-mi-a rằng: 13 "Hãy
đi nói với Kha-nan-gia: Đức Chúa phán như sau: Ngươi đã bẻ gãy những cái gông bằng
gỗ, thì hãy làm những cái gông bằng sắt thế vào! 14 Quả thật, Đức
Chúa các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán như sau: Ta sẽ quàng một cái ách bằng
sắt vào cổ tất cả các dân tộc này, khiến chúng phải làm tôi Na-bu-cô-đô-nô-xo,
vua Ba-by-lon, và chúng sẽ làm tôi nó. Ngay cả những giống vật ngoài đồng, Ta
cũng trao cho nó." 15Khi ấy, ngôn sứ Giê-rê-mi-a nói với ngôn sứ
Kha-nan-gia: "Ông Kha-nan-gia, hãy nghe đây, Đức Chúa chẳng hề sai ông, thế
mà ông lại làm cho dân này tin vào điều dối trá. 16 Bởi thế, Đức Chúa
phán như sau: Này, Ta sẽ bứng ngươi ra khỏi mặt đất: Ngay năm nay, ngươi sẽ phải
chết vì ngươi đã hô hào nổi loạn chống Đức Chúa." 17Ngôn sứ
Kha-nan-gia đã chết vào tháng bảy năm ấy.
2/ Phúc Âm: 13 Nghe
tin ấy, Đức Giê-su lánh khỏi nơi đó, đi thuyền đến một chỗ hoang vắng riêng biệt.
Nghe biết vậy, đông đảo dân chúng từ các thành đi bộ mà theo Người.
14 Ra khỏi thuyền, Đức
Giê-su trông thấy một đoàn người đông đảo thì chạnh lòng thương, và chữa lành
các bệnh nhân của họ. 15 Chiều đến, các môn đệ lại gần thưa với Người:
"Nơi đây hoang vắng, và đã muộn rồi, vậy xin Thầy cho dân chúng về, để họ
vào các làng mạc mua lấy thức ăn." 16 Đức Giê-su bảo: "Họ
không cần phải đi đâu cả, chính anh em hãy cho họ ăn."
17 Các ông đáp: "Ở
đây, chúng con chỉ có vỏn vẹn năm cái bánh và hai con cá!"
18 Người bảo: "Đem lại
đây cho Thầy!"
19 Rồi sau đó, Người truyền
cho dân chúng ngồi xuống cỏ. Người cầm lấy năm cái bánh và hai con cá, ngước mắt
lên trời, dâng lời chúc tụng, và bẻ ra, trao cho môn đệ. Và môn đệ trao cho dân
chúng. 20 Ai nấy đều ăn và được no nê. Những mẩu bánh còn thừa, người
ta thu lại được mười hai giỏ đầy. 21 Số người ăn có tới năm ngàn đàn
ông, không kể đàn bà và trẻ con.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Nhà lãnh đạo
phải có bản lĩnh.
Trong cuộc đời chúng ta thấy có
nhiều nhà lãnh đạo; nhưng không phải ai cũng là những nhà lãnh đạo có bản lĩnh.
Có những nhà lãnh đạo thành công khi gặp cơ hội thuận tiện; nhưng khi phải
đương đầu với những khó khăn và nguy hiểm trên đường, họ không có bản lĩnh đủ để
vượt qua các trở ngại để bảo vệ dân chúng.
Các bài đọc hôm nay cho chúng ta
thấy những ví dụ của hai nhà lãnh đạo có bản lĩnh. Trong bài đọc I, ngôn sứ
Jeremiah phải đương đầu với ngôn sứ giả Hananiah. Dân chúng có khuynh hướng chạy
theo Hananiah, vì ông có những lời mà dân chúng muốn nghe: bình an sẽ trở lại
mau chóng, các vật dụng trong Đền Thờ sẽ được trả về, và vua Judah là Jeconiah
sẽ được hồi hương trở về để lãnh đạo quốc gia. Đứng trước khó khăn này,
Jeremiah chọn thái độ kiên nhẫn và tìm dịp cho dân chúng nhận ra sự thật đến từ
Đức Chúa. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu bị các tông đồ tạo áp lực thiếu của ăn để
Ngài phải giải tán dân chúng; nhưng Chúa Giêsu đòi chính các ông phải cho dân
chúng ăn. Ngài đã dùng năm chiếc bánh và hai con cá để nuôi năm ngàn người đàn
ông, chưa kể đàn bà và trẻ thơ. Chúa Giêsu có ý muốn dạy các tông đồ phải có
lòng quan tâm đến dân chúng cả phần hồn cũng như phần xác, cho dù có phải đương
đầu với những khó khăn.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Cuộc tranh chấp giữa
tiên tri thật Jeremiah và tiên tri giả Hananiah.
1.1/ Ngôn sứ thật và ngôn sứ giả: Bối
cảnh lịch sử của cuộc tranh chấp trong trình thuật hôm nay là thời gian đầu khi
Jerusalem bị thất thủ và một số vua quan và dân Do Thái đã bị lưu đày bên
Babylon; nhưng Đền Thờ chưa bị phá hủy. Sống trong tình cảnh như thế, ngôn sứ
giả biết rõ lòng dân đang mong đợi những gì, và ông biết lợi dụng nước đục để
thả câu.
Có tiên tri Hananiah, con của
Azzur người Gibeon, tuyên sấm nhân danh Thiên Chúa như sau: “Còn hai năm nữa,
Ta sẽ đem về nơi này (Jerusalem) mọi đồ dùng trong Nhà Đức Chúa mà
Nebuchadnezzar, vua Babylon, đã lấy ra khỏi nơi này đưa sang Babylon. Cả
Jeconiah, con của Jehoiakim, vua Giuđa và tất cả những người Giuđa bị lưu đày
sang Babylon, chính Ta sẽ dẫn chúng về nơi đây, sấm ngôn của Đức Chúa, vì Ta bẻ
gãy ách của vua Babylon!”
Đương đầu với lời tiên tri sai sự
thật này, tiên tri Jeremiah nói với tiên tri Hananiah như sau: "A-men! Ước
gì Đức Chúa làm như thế! Ước gì Người thực hiện các điều ông vừa tuyên sấm, và
đưa các đồ dùng trong Nhà Đức Chúa cũng như tất cả những người lưu đày từ Babylon trở
lại nơi này. Nhưng xin ông lưu ý đến lời tôi sắp nói cho ông và cho toàn dân
nghe đây.” Tiên tri Jeremiah rất khôn ngoan để cắt nghĩa cho toàn dân biết: nói
tiên tri ai cũng nói được; nhưng để biết lời tiên tri đó có ứng nghiệm không,
phải mất thời gian để kiểm chứng hậu quả của nó. Jeremiah nói với Hananiah:
“Các ngôn sứ có trước tôi và ông từ ngàn xưa đã tuyên sấm về nhiều xứ sở và
vương quốc hùng mạnh, là sẽ có chiến tranh, tai ương và ôn dịch; còn ngôn sứ
nào tuyên sấm có bình an, thì chỉ khi nào lời ngôn sứ ấy ứng nghiệm, ông mới được
nhìn nhận là ngôn sứ Đức Chúa sai đến thật sự!"
1.2/ Hậu quả chứng minh ai là
ngôn sứ thật: Thùng rỗng kêu to, khi nghe những lời ấy, Hananiah tức giận
tháo cái gông Jeremiah đang đeo trên cổ ra và bẻ gãy. Rồi ông Hananiah nói trước
mặt toàn dân rằng: “Đức Chúa phán như sau: “Cũng giống như thế, hai năm nữa, Ta
sẽ bẻ gãy cái ách của Nebuchadnezzar, vua Babylon, không còn để nó đè trên cổ mọi
dân tộc."
Jeremiah vẫn kiên nhẫn và rút
lui cầu nguyện với Thiên Chúa. Sau đó, ông nghe lời Đức Chúa phán và đi nói với
Hananiah như sau: "Ngươi đã bẻ gãy những cái gông bằng gỗ, thì hãy làm những
cái gông bằng sắt thế vào! Quả thật, Đức Chúa các đạo binh, Thiên Chúa Israel,
phán như sau: Ta sẽ quàng một cái ách bằng sắt vào cổ tất cả các dân tộc này,
khiến chúng phải làm tôi Nebuchadnezzar, vua Babylon, và chúng sẽ làm tôi nó.
Ngay cả những giống vật ngoài đồng, Ta cũng trao cho nó."
Và tiên tri Jeremiah tuyên án
Hananiah: "Ông Hananiah, hãy nghe đây, Đức Chúa chẳng hề sai ông, thế mà
ông lại làm cho dân này tin vào điều dối trá. Bởi thế, Đức Chúa phán như sau:
Này, Ta sẽ bứng ngươi ra khỏi mặt đất: Ngay năm nay, ngươi sẽ phải chết vì
ngươi đã hô hào nổi loạn chống Đức Chúa." Tiên tri Hananiah đã chết vào
tháng bảy năm ấy. Điều này là bằng chứng hùng hồn cho thấy ông là tiên tri giả,
và Jeremiah là tiên tri thật. Jeremiah đã vững tin nơi Đức Chúa, không sợ nói sự
thật, và kiên nhẫn dạy bảo dân chúng.
2/ Phúc Âm: "Họ không cần
phải đi đâu cả, chính anh em hãy cho họ ăn."
1.1/ Phản ứng sợ sệt của các môn
đệ: Phép lạ "Bánh hóa nhiều để nuôi 5,000 người ăn" là một trong những
phép lạ được tường thuật bởi cả 4 thánh-ký. Chúng ta có thể trưng dẫn một số lý
do các môn đệ xin Chúa Giêsu giải tán dân chúng để họ đi kiếm của ăn trong các
làng mạc:
- Sợ tốn tiền: Philip thưa với
Chúa: "Hai trăm bạc cũng không đủ cho mỗi mỗi người một mẩu bánh nhỏ!"
(Jn 6:7).
- Sợ phải san sẻ những gì mình
có: Ông Andrew thưa với Chúa: "Ở đây, chúng con chỉ có vỏn vẹn năm cái
bánh và hai con cá. Làm sao đủ để chia cho mọi người!" (Jn 6:9).
- Sợ phải vất vả đi kiếm của ăn
cho dân chúng. Các môn đệ có thể nghĩ: Chúa Giêsu và các ông chỉ có trách nhiệm
phần hồn như dạy dỗ và chữa lành; phần xác dân chúng có bổn phận phải lo lấy.
Làm sao Chúa Giêsu và các ông có thể đáp ứng hết mọi nhu cầu của dân chúng?
1.2/ Phản ứng thương xót của Đức
Kitô: Chúa Giêsu chạnh lòng thương dân chúng về phần hồn, vì họ không biết sự
thật để sống. Ngài cũng chạnh lòng thương dân chúng về phần xác, vì sợ họ sẽ ngất
xỉu vì đói trên đường về nhà. Vì thế, Đức Giêsu bảo các môn đệ: "Họ không
cần phải đi đâu cả, chính anh em hãy cho họ ăn."
Người lãnh đạo có bản lĩnh không
chỉ quan tâm đến một hay hai khía cạnh trong đời sống của dân chúng; nhưng phải
mở rộng đến mọi khía cạnh phần hồn cũng như phần xác. Như một Mục Tử Tốt Lành,
Chúa Giêsu đã làm gương cho chúng ta những điều sau: Người dạy dỗ, chữa lành,
và nuôi dưỡng dân chúng. Người không những lo lắng hiện tại, mà còn chuẩn bị để
có người lo tương lai cho dân chúng, bằng cách huấn luyện các môn đệ để tiếp tục
sứ vụ rao giảng Tin Mừng và loan truyền tình thương. Người còn lập bí-tích
Thánh Thể để ở lại an ủi và nuôi dưỡng dân chúng: Người truyền cho dân chúng ngồi
xuống cỏ. Người cầm lấy năm cái bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời, dâng lời
chúc tụng, và bẻ ra, trao cho môn đệ, và môn đệ trao cho dân chúng. Ai nấy đều
ăn và được no nê.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Nhà lãnh đạo phải có can đảm
đương đầu với sự dối trá bằng cách nói thật, sống thật, và làm chứng cho sự thật.
- Nhà lãnh đạo có bản lĩnh phải
quan tâm đến mọi nhu cầu của dân chúng, phần hồn cũng như phần xác; chứ không
được nhường bước trước khó khăn và để dân chúng muốn ra sao thì ra.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét