Thứ Sáu Tuần 15 TN2, Năm Chẵn
Viết bởi LM. Anthony Đinh Minh
Tiên, OP
Bài đọc: Is 38:1-6, 21-22, 7-8; Mt 12:1-8
Bài đọc I: 1 Trong những
ngày ấy, vua Khít-ki-gia lâm bệnh nguy tử. Ngôn sứ I-sai-a con ông A-mốc đến gặp
vua và nói: "ĐỨC CHÚA phán thế này: Hãy lo thu xếp việc nhà, vì ngươi chết
chứ không sống nổi đâu."
2 Vua Khít-ki-gia quay mặt
vào tường và cầu nguyện với ĐỨC CHÚA như sau:
3 "Ôi lạy ĐỨC CHÚA,
xin Ngài nhớ cho, con đã trung tín và thành tâm bước đi trước nhan Ngài, đã thi
hành điều đẹp mắt Ngài." Rồi vua Khít-ki-gia khóc, khóc thật to.
4 Bấy giờ có lời ĐỨC CHÚA
phán với ông I-sai-a rằng:
5 "Hãy đi nói với
Khít-ki-gia: ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Đa-vít tổ tiên ngươi, phán thế này: Ta đã
nghe lời ngươi cầu nguyện, Ta đã thấy nước mắt của ngươi. Này, Ta sẽ cho ngươi
sống thêm mười lăm năm nữa.
6 Ta sẽ giải thoát ngươi
cùng với thành này khỏi tay vua Át-sua, sẽ che chở thành này."
21 Ông I-sai-a nói: "Lấy
một cái bánh vả cà vào chỗ ung nhọt thì vua sẽ sống."
22 Vua Khít-ki-gia nói:
"Cứ dấu nào mà biết tôi sẽ lên được nhà ĐỨC CHÚA? " 7 Ông I-sai-a trả
lời: "Đây là dấu ĐỨC CHÚA ban cho ngài, chứng tỏ ĐỨC CHÚA sẽ thực hiện điều
Người đã phán: 8 Này, bóng mặt trời đã ngả trên các bậc thang vua A-khát đã
xây, Ta sẽ cho lui lại mười bậc." Quả vậy, bóng mặt trời đã lui lại mười bậc
trong số các bậc thang nó đã chiếu xuống.
2/ Phúc Âm: 1 Hôm ấy,
vào ngày sa-bát, Đức Giê-su đi băng qua một cánh đồng lúa; các môn đệ thấy đói
và bắt đầu bứt lúa ăn.
2 Người Pha-ri-sêu thấy vậy,
mới nói với Đức Giê-su: "Ông coi, các môn đệ ông làm điều không được phép
làm ngày sa-bát!"
3 Người đáp: "Các ông
chưa đọc trong Sách sao? Ông Đa-vít đã làm gì, khi ông và thuộc hạ đói bụng?
4 Ông vào nhà Thiên Chúa,
và đã cùng thuộc hạ ăn bánh tiến. Thứ bánh này, họ không được phép ăn, chỉ có
tư tế mới được ăn mà thôi.
5 Hay các ông chưa đọc
trong sách Luật rằng ngày sa-bát, các tư tế trong Đền Thờ vi phạm luật sa-bát
mà không mắc tội đó sao?
6 Tôi nói cho các ông hay: ở
đây còn lớn hơn Đền Thờ nữa.
7 Nếu các ông hiểu được ý
nghĩa của câu này: Ta muốn lòng nhân chứ đâu cần lễ tế, ắt các ông đã chẳng lên
án kẻ vô tội.
8 Quả thế, Con Người làm chủ
ngày sa-bát."
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Thiên Chúa
làm chủ mọi ngày.
Thiên Chúa không những dựng nên
mọi sự, Ngài còn quan phòng mọi sự theo một trật tự Ngài mong muốn. Một trong
những trật tự là sự thay đổi của thời gian dựa trên sự xoay vần của mặt trời và
mặt trăng mà con người phân biệt giữa ngày và đêm. Ngài có quyền thay đổi sự
xoay vần của mặt trời và mặt trăng và cũng có quyền đếm ngày sống của mỗi người.
Con người không có quyền thay đổi, họ chỉ có thể chấp nhận và tuân hành những
trật tự Ngài đã thiết lập.
Các bài đọc hôm nay muốn chú trọng
đặc biệt đến uy quyền của Thiên Chúa trong việc quan phòng vũ trụ. Trong bài đọc
I, khi ngôn sứ Isaiah cho vua Hezekiah biết nhà vua phải sửa soạn để chết vì bệnh,
vua Hezekiah kêu khóc lớn tiếng lên Thiên Chúa để xin Ngài đổi số phận của
mình. Thiên Chúa nhận lời cầu xin của nhà vua, Ngài cho vua sống lại thêm 15
năm và bảo vệ Jerusalem khỏi sự xâm lăng của Assyria. Trong Phúc Âm, khi các
Pharisees tố cáo các môn đệ của Chúa vi phạm luật ngày Sabbath vì bứt bông lúa
ăn cho đỡ đói, Chúa Giêsu trả lời họ: Ngài làm chủ cả ngày Sabbath. Luật ngày
Sabbath chỉ áp dụng cho con người.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: “Này, bóng mặt trời
đã ngả trên các bậc thang vua Ahaz đã xây, Ta sẽ cho lui lại mười bậc.”
1.1/ Hezekiah ăn năn và tin tưởng
nơi quyền năng Đức Chúa: Vua Sennacherib của Assyria sai sứ giả đến với
vua Hezekiah để khuyên nhà vua nên ra đầu hàng với hai lý do như sau: (1) Cầu
viện sức mạnh quân sự với Ai-cập không đủ sức để cứu Judah vì quân đội của
Assyria mạnh hơn nhiều. (2) Vua Hezekiah đã xa rời Đức Chúa của Israel để chạy
theo các thần ngoại, vì thế Ngài sẽ không bảo vệ nhà vua đâu. Hơn nữa, Ngài còn
chỉ thị cho vua Sennacherib tiến đánh Judah nữa.
Bên cạnh những lời đe dọa này,
vua Hezekiah còn được nghe những lời ngôn sứ Isaiah loan báo: "Đức Chúa phán
thế này: Hãy lo thu xếp việc nhà, vì ngươi chết chứ không sống nổi đâu."
Vua Hezekiah, phần đang lâm bệnh
nguy tử, phần bị bao vây bởi những lời đe dọa của vua Sennacherib và những lời
tiên báo của ngôn sứ Isaiah, chọn để ăn năn và đặt niềm tin nơi Đức Chúa. Ông
quay mặt vào tường và cầu nguyện với Đức Chúa như sau: "Ôi lạy Đức Chúa,
xin Ngài nhớ cho, con đã trung tín và thành tâm bước đi trước nhan Ngài, đã thi
hành điều đẹp mắt Ngài." Rồi vua Hezekiah khóc, khóc thật to.
1.2/ Thiên Chúa nhận lời cầu xin
của vua Hezekiah để chữa bệnh cho vua và bảo vệ Jerusalem.
+ Phê bình văn bản: Hai câu
21-22 ở cuối chương không có liên hệ gì với những câu xảy ra trước đó; và theo
Sách 2 Kings 20:1-9, hai câu này nên đem vào giữa Isa 38:6 và 7, thì mới làm
sáng tỏ trình thuật hôm nay Isa 38:1-9 hơn.
+ Đức Chúa cho Hezekiah sống
thêm 15 năm nữa và Ngài cũng hứa sẽ bảo vệ Judah khỏi tay quân thù Assyria. Có
lẽ đây là trường hợp duy nhất Đức Chúa nới rộng cuộc sống của một người mà nói
rõ cách cố định là sẽ cho sống thêm 15 năm nữa. Nhiều trường hợp Thiên Chúa cho
sống, như trường hợp của vua David, nhưng không cho biết là sẽ sống thêm bao
lâu.
+ Khi vua Hezekiah xin một dấu để
bảo đảm những gì Đức Chúa hứa, Ngài đã ban cho nhà vua một dấu: "Đây là dấu
Đức Chúa ban cho ngài, chứng tỏ Đức Chúa sẽ thực hiện điều Người đã phán: Này,
bóng mặt trời đã ngả trên các bậc thang vua Ahaz đã xây, Ta sẽ cho lui lại mười
bậc." Quả vậy, bóng mặt trời đã lui lại mười bậc trong số các bậc thang nó
đã chiếu xuống.
+ Chúng ta không hiểu câu “bóng
mặt trời lui lại 10 bậc...” có nghĩa làm sao; nhưng điều này nằm trong quyền
năng của Ngài. Trong Sách Jos 10:12-23 cũng thuật lại một trường hợp tương tự:
mặt trời đứng lại, không chuyển vận trong suốt một ngày.
2/ Phúc Âm: “Quả thế, Con
Người làm chủ ngày Sabbath."
2.1/ Ý nghĩa của ngày Sabbath:
Tranh cãi về ngày Sabbath là một trong những xung đột chính giữa Chúa Giêsu và
những người Pharisees .
Luật Lêvi nói rõ: “Trong sáu
ngày, người ta sẽ làm công việc của mình; còn ngày thứ bảy là ngày Sabbath, một
ngày nghỉ, có cuộc họp để thờ phượng, các ngươi không được làm công việc nào.
Đó là ngày Sabbath kính Đức Chúa, tại khắp nơi các ngươi ở” (Lv 23:3). Luật
Maisen thứ ba trong Thập Giới cũng nêu rõ “Giữ ngày Chủ Nhật.” Như thế, hai lý
do có ngày Sabbath là để con người nghỉ ngơi và thờ phượng Thiên Chúa.
Sức khỏe con người đòi hỏi sự
nghỉ ngơi, và Thiên Chúa, Đấng dựng nên con người ra lệnh con người không được
làm việc trong ngày Sabbath. Ngoài ra, kinh nghiệm cũng chứng minh cho thấy sự
cần thiết của việc trau dồi đời sống tinh thần trong ngày này. Nếu không có nó,
con người sẽ mệt mỏi và không đủ nghị lực để đương đầu với những khó khăn của
cuộc sống.
Thiên Chúa chỉ đưa ra nguyên tắc:
“Ngày Sabbath là một ngày nghỉ, không được làm việc.” Ngài không đưa ra những
luật lệ tỉ mỉ; những luật lệ tỉ mỉ là do con người xác định. Làm những việc gì
và nặng bao nhiêu thì bị kể là vi phạm. Một số người còn cho rằng ngay cả việc
tiêu hóa cũng không được làm trong ngày Sabbath!
Có được đánh nhau trong ngày
Sabbath không? Kẻ thù của người Do Thái biết luật này nên đem quân giao chiến
trong ngày Sabbath và giết được nhiều người Do Thái. Sau biến cố này, luật cho
phép được tự vệ trong ngày Sabbath.
2.2/ Những người được miễn trừ
trong ngày Sabbath
(1) Các tư tế phục vụ trong Đền
Thờ: Nếu các tư tế kiêng việc xác trong ngày Sabbath, lấy ai cử hành các lễ
nghi trong Đền Thờ? Như thế, Chúa vạch ra cho thấy có những người được miễn trừ;
họ có thể nghỉ ngơi những ngày khác.
(2) Bảo vệ sự sống: Các môn đệ của
Chúa bứt bông lúa ăn vì các ông đói. Chúa nhắc lại việc David và đoàn tùy tùng
của ông, khi chạy trốn vua Saul, đã ăn ngay cả Bánh Chưng Hiến vì đói, thứ bánh
mà chỉ có các tư tế mới được phép ăn (1 Sam 21:1-6). Khi đói khát nguy hiểm đến
tính mạng, con người phải ăn tất cả những gì tìm thấy để bảo toàn mạng sống.
(3) Con Người làm chủ ngày
Sabbath: Luật lệ ngày Sabbath áp dụng cho con người; không áp dụng cho Thiên
Chúa. Đấng ra luật và không lệ thuộc vào luật lệ của con người.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Nguyên tắc hướng dẫn luật lệ.
Nguyên tắc tại sao con người cần phải nghỉ ngày Sabbath là để con người có thể
phục hồi sức khoẻ, nhất là để phục hồi nghị lực tinh thần trong mối tương quan
với Chúa; chứ không phải để ràng buộc con người.
- Luật làm ra để bảo vệ con người.
Khi có nguy hiểm đến mạng sống (đói khát, bệnh tật, chiến tranh), con người được
quyền bảo vệ mạng sống mà không vi phạm luật.
- Thiên Chúa là người điều khiển
ngày Sabbath và mọi ngày trong cuộc đời. Trật tự thế giới này sẽ ra sao nếu
Ngài ngưng không điều khiển trong ngày Sabbath!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét