Thứ Hai Tuần 10 TN2
Chi tiết
Viết bởi LM. Anthony Đinh Minh
Tiên, OP
Bài đọc: 1 Kgs 17:1-6; Mt
5:1-12.
1/ Bài đọc I: 1 Ông Ê-li-a, người
Tishbite, trong số dân cư ngụ tại Gilead, nói với vua A-kháp rằng: "Có Đức
Chúa, Thiên Chúa hằng sống của Ít-ra-en, Đấng tôi phục vụ: trong những năm sắp
tới, sẽ chẳng có mưa, có sương, nếu tôi không ra lệnh."
Tại suối Cơ-rít
Tại suối Cơ-rít
2 Có lời Đức Chúa phán với ông
như sau:
3 "Ngươi hãy bỏ đây đi về
phía đông, và ẩn mình trong thung lũng Cơ-rít, phía đông sông Gio-đan.
4 Ngươi sẽ uống nước suối. Ta đã
truyền cho quạ nuôi ngươi ở đấy."
5 Ông ra đi và làm như Đức Chúa
truyền: là đến ở thung lũng Cơ-rít, phía đông sông Gio-đan.
6 Buổi sáng, quạ mang bánh và thịt
cho ông; rồi buổi chiều, cũng mang bánh và thịt cho ông. Ông uống nước suối.
2/ Phúc Âm: 1 Thấy đám đông, Đức
Giê-su lên núi. Người ngồi xuống, các môn đệ đến gần bên.
2 Người mở miệng dạy họ rằng:
3 "Phúc thay ai có tâm hồn
nghèo khó, vì Nước Trời là của họ.
4 Phúc thay ai hiền lành, vì họ
sẽ được Đất Hứa làm gia nghiệp.
5 Phúc thay ai sầu khổ, vì họ sẽ
được Thiên Chúa ủi an.
6 Phúc thay ai khát khao nên người
công chính, vì họ sẽ được Thiên Chúa cho thoả lòng.
7 Phúc thay ai xót thương người,
vì họ sẽ được Thiên Chúa xót thương.
8 Phúc thay ai có tâm hồn trong
sạch, vì họ sẽ được nhìn thấy Thiên Chúa.
9 Phúc thay ai xây dựng hoà
bình, vì họ sẽ được gọi là con Thiên Chúa.
10 Phúc thay ai bị bách hại vì sống
công chính, vì Nước Trời là của họ.
11 Phúc thay anh em khi vì Thầy
mà bị người ta sỉ vả, bách hại và vu khống đủ điều xấu xa.
12 Anh em hãy vui mừng hớn hở,
vì phần thưởng dành cho anh em ở trên trời thật lớn lao.
Quả vậy, các ngôn sứ là những người đi trước anh em cũng bị người ta bách hại như thế.
Quả vậy, các ngôn sứ là những người đi trước anh em cũng bị người ta bách hại như thế.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Tin tưởng nơi
tình yêu của Thiên Chúa quan phòng.
Mọi sự trong thế giới là của
Thiên Chúa vì Ngại dựng nên tất cả cho con người hưởng dùng trong những ngày họ
sống trong thế gian; nhưng rất nhiều người, thay vì biết cám ơn Thiên Chúa đã
ban cho, lại coi những gì mình có là do sức lực và tài khéo của mình, thay vì
thờ phượng Người đã dựng nên tất cả lại quay sang thờ phượng những thứ Người đó
tạo nên. Tiên tri Isaiah so sánh những người như thế còn thua cả loài vật, vì:
“Con bò còn biết chủ, con lừa còn biết cái máng cỏ nhà chủ nó. Nhưng Israel thì
không biết, dân Ta chẳng hiểu gì” (Isa 1:3).
Các bài đọc hôm nay muốn nhắc nhở
cho con người biết hạnh phúc thật không phải là ở sự hưởng thụ vật chất; nhưng
là ở chỗ tin tưởng vào tình yêu của Thiên Chúa quan phòng. Trong bài đọc I,
ngôn sứ Elijah truyền lệnh đóng cửa trời. Mục đích là để cho dân nhận ra sự cần
thiết của Thiên Chúa và quay trở về với Ngài. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu tóm tắt
đạo lý của Người trong Bát Phúc; những gì con người phải làm để được Thiên Chúa
chúc phúc.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Trong những năm sắp
tới, sẽ chẳng có mưa, có sương, nếu tôi không ra lệnh.
1.1/ Lệnh truyền của tiên tri
Elijah: Tiên tri tức giận vì nhà vua và dân chúng đã rời xa Thiên Chúa, vì muốn
cho họ mở mắt nhìn thấy đâu là Thiên Chúa thật, ông nói với vua Ahab của Israel
rằng: "Có Đức Chúa, Thiên Chúa hằng sống của Israel, Đấng tôi phục vụ:
trong những năm sắp tới, sẽ chẳng có mưa, có sương, nếu tôi không ra lệnh."
Thiên Chúa không những dựng nên
cây cối và hạt giống làm thức ăn cho muôn loài, Người còn quan phòng cho mưa nắng,
sương gió giúp hạt giống nẩy mầm và tăng trưởng. Nếu thiếu những yếu tố này, hạt
giống sẽ không thể mang lại cho con người lương thực. Để giúp nhà vua và con
cái Israel nhận ra sự quan phòng của Thiên Chúa, tiên tri được Thiên Chúa cho
quyền năng “đóng cửa trời,” để không có mưa hay sương rơi xuống trên mặt đất
cho tới khi tiên tri truyền lệnh lại.
Không có mưa hay sương, con người
và thú vật sẽ chết vì khát, cây cỏ sẽ khô héo và không sinh lương thực, con người
và thú vật sẽ chết vì đói. Tiên tri hy vọng khi con người phải đối diện với
nguy hiểm chết vì đói khát, họ sẽ nhận ra sự cần thiết của Thiên Chúa và tin tưởng
nơi Ngài.
1.2/ Thiên Chúa quan phòng cho
Elijah: Khi không có mưa sương rơi xuống, cả tiên tri Elijah cũng bị ảnh hưởng,
nhưng ông tin tưởng nơi sự quan phòng của Thiên Chúa. Thiên Chúa biết chỗ nào
có nước để tiên tri có nước uống: “Ngươi hãy bỏ đây đi về phía đông, và ẩn mình
trong thung lũng Cherith, phía đông sông Jordan. Ngươi sẽ uống nước suối.” Về
thức ăn: “Ta đã truyền cho quạ nuôi ngươi ở đấy." Ông ra đi và làm như Đức
Chúa truyền: là đến ở thung lũng Cherith, phía đông sông Jordan. Buổi sáng, quạ
mang bánh và thịt cho ông; rồi buổi chiều, cũng mang bánh và thịt cho ông. Ông
uống nước suối.
Trình thuật trong Sách Các Vua dạy chúng ta bài học: Nếu con người không biết nhận ra và cám ơn những ân huệ Thiên Chúa đã làm, Ngài sẽ cất đi và con người sẽ chết; nhưng nếu con người nhận ra và tin tưởng nơi Thiên Chúa, Ngài sẽ có cách nuôi dưỡng con người ngay cả trong khi hạn hán, đói khát.
Trình thuật trong Sách Các Vua dạy chúng ta bài học: Nếu con người không biết nhận ra và cám ơn những ân huệ Thiên Chúa đã làm, Ngài sẽ cất đi và con người sẽ chết; nhưng nếu con người nhận ra và tin tưởng nơi Thiên Chúa, Ngài sẽ có cách nuôi dưỡng con người ngay cả trong khi hạn hán, đói khát.
2/ Phúc Âm: Người có phúc là người
biết trông cậy hoàn toàn nơi Thiên Chúa.
Có thể nói Bát Phúc là tóm tắt tất
cả những gì Chúa Giêsu dạy dỗ con người trong những ngày Ngài rao giảng ở trần
gian. Có thể tóm tắt Bát Phúc vào ba điều chính theo chủ đề hôm nay. Con người
cần phải tin tưởng hoàn toàn vào sự quan phòng của Thiên Chúa.
2.1/ Trong khi thiếu thốn vật chất:
“Phúc thay ai có tâm hồn nghèo khó, vì Nước Trời là của họ.” Có nhiều cách giải
thích về cụm từ “tâm hồn nghèo khó.” Trước tiên, chúng ta không thể giản lược
vào thiếu thốn vật chất; nhưng rất nhiều lần Chúa Giêsu tuyên bố người giầu có
rất khó vào Nước Trời. Lý do đơn giản khi con người có đầy đủ mọi thứ, họ có
khuynh hướng không cần Thiên Chúa; tối ngày chỉ lo kiếm nhiều tiền, và khi có
nhiều tiền lại tìm kiếm hưởng thụ. Dĩ nhiên Chúa không cổ động lối sống nghèo đến
độ không có của ăn nhà ở, con người cần có những thứ căn bản ổn định trước khi
có thể phát triển tinh thần. Thứ hai, có người giầu nhưng biết dùng của cải
Chúa ban để phân phát cho người nghèo, ủng hộ vào các chương trình phát triển
hay nuôi dưỡng ơn gọi, hay mở rộng nhà cửa để tiếp đón những nhà truyền giáo.
Có lẽ điều Chúa Giêsu muốn nhấn mạnh đến ở đây là có lòng trông cậy vào sự quan
phòng của Thiên Chúa trong mọi sự, chứ không thuần nhất chỉ của cải vật chất mà
thôi.
2.2/ Trong khi thiếu thốn tinh
thần: Hiền lành không có nghĩa khờ khạo để cho người khác muốn làm gì thì làm;
nhưng phải biết khi nào và cách thức phản ứng để đạt được kết quả tốt đẹp như ý
Thiên Chúa muốn. Trên đường nhân đức, người khao khát được trở nên người công
chính là người dễ đạt tới đỉnh trọn lành, vì nếu coi thường hay xem nó không
quan trọng, làm sao người đó chịu bỏ công sức để tập luyện! Xót thương tha nhân
là điều kiện Chúa đòi để được Chúa xót thương. Ai không có lòng thương xót anh
em mình, làm sao dám cầu xin lòng thương xót của Thiên Chúa. Ơn Phúc Kiến, nhìn
thấy Thiên Chúa tỏ tường là mục đích của cuộc đời. Điều kiện Thiên Chúa đòi là
tâm hồn trong sạch. Chữ trong sạch ở đây hiểu là “nguyên chất,” không pha trộn
với điều gì khác. Nếu hiểu như thế, trong sạch không chỉ giản lược vào phạm vi
tình dục; nhưng bao gồm tất cả các mong ước bất chính. Bình an là quà tặng
Thiên Chúa ban cho những ai đặt trọn vẹn niềm tin tưởng vào Thiên Chúa trong mọi
hoàn cảnh của cuộc đời. Xây dựng bình an là giúp cho con người hoàn toàn tin
nơi Thiên Chúa.
2.3/ Trong khi chịu đau khổ: Khi
con người chịu đau khổ, họ có thể rơi vào một trong hay trạng thái: (1) than
thân trách Thiên Chúa và mất niềm tin tưởng nơi Ngài; (2) nâng tâm hồn lên
Thiên Chúa để xin Ngài ghé mắt nhìn tới. Con người dễ hướng lòng lên Thiên Chúa
khi thiếu thốn đau khổ hơn là khi sung sướng hạnh phúc. Nhiều thánh mong ước được
chịu đau khổ để họ được cảm thấy sự ủi an của Thiên Chúa. Đau khổ vì chính đạo
là cơ hội cho con người chứng tỏ niềm tin yêu của họ nơi Thiên Chúa. Khi có dịp
để chịu đau khổ vì Chúa, các tín hữu phải hãnh diện vì được thông phần vào Cuộc
Thương Khó của Chúa Giêsu, và cũng sẽ được thông phần vào vinh quang của Ngài.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Vật chất chỉ là những phương
tiện của cuộc sống không phải là đích điểm của cuộc đời. Chúng ta đừng vì vật
chất mà sống xa Thiên Chúa.
- Chỉ một mình Thiên Chúa mới
làm đầy những khao khát hạnh phúc của con người. Để chiếm hữu Thiên Chúa, con
người cần khao khát tập luyện các nhân đức.
- Đau khổ vì chính đạo là cơ hội
cho chúng ta biểu tỏ đức tin vào Thiên Chúa. Nếu chúng ta ao ước được chịu đau
khổ với Đức Kitô, Ngài sẽ cho chúng ta cùng hưởng vinh quang với Ngài.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét