- Viết bởi LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP
Bài đọc: Neh 2 :1-8 ; Mt 18 :1-5, 10
1/ Bài đọc 1: 1 Vào
tháng Ni-xan, năm thứ hai mươi đời vua Ác-tắc-sát-ta, vì nhiệm vụ chước
tửu, tôi lấy rượu hầu vua. Chưa bao giờ tôi buồn rầu trước mặt vua.
2 Vua
nói với tôi: "Sao mặt khanh buồn rầu thế? Khanh có đau ốm gì đâu! Hẳn
trong lòng phải có chuyện chi buồn lắm! " Tôi vô cùng sợ hãi,
3 bèn
tâu vua: "Đức vua vạn vạn tuế! Sắc mặt của thần không buồn sao được,
khi mà thành đô, nơi tổ tiên của thần an nghỉ, đã ra hoang tàn, và cửa
thành bị thiêu huỷ."
4 Vua bảo tôi: "Vậy khanh muốn gì? " Tôi cầu xin Thiên Chúa các tầng trời,
5 rồi
thưa với vua: "Nếu đẹp lòng đức vua và nếu bề tôi của ngài là người vừa
ý ngài, thì xin cử thần đi Giu-đa, đến thành có phần mộ của tổ tiên
thần để xây dựng lại."
6 Lúc
ấy có hoàng hậu ngồi bên vua; vua hỏi tôi: "Khanh đi bao lâu? Bao giờ
mới trở lại? " Vua bằng lòng cử tôi đi và tôi xin hẹn với vua một kỳ
hạn.
7 Tôi
thưa với vua: "Nếu đẹp lòng đức vua, thì xin hạ lệnh cấp chiếu thư cho
thần đem tới các trưởng Vùng bên kia sông Êu-phơ-rát, để họ cho phép
thần đi qua đó đến tận Giu-đa.
8 Cũng
xin một chiếu thư cho ông A-xáp, quản đốc ngự lâm, để ông cấp gỗ cho
thần làm khung cửa đồn luỹ ở sát Đền Thờ, làm tường thành và làm nhà cho
thần đến ở." Vua ban cho tôi như thế, vì bàn tay nhân lành của Thiên
Chúa tôi che chở tôi.
2/ Phúc Âm: 1 Lúc ấy, các môn đệ lại gần hỏi Đức Giê-su rằng: "Thưa Thầy, ai là người lớn nhất trong Nước Trời?"
2 Đức Giê-su liền gọi một em nhỏ đến, đặt vào giữa các ông
3 và bảo: "Thầy bảo thật anh em: nếu anh em không trở lại mà nên như trẻ nhỏ, thì sẽ chẳng được vào Nước Trời.
4 "Vậy ai tự hạ, coi mình như em nhỏ này, người ấy sẽ là người lớn nhất Nước Trời.
5 "Còn ai tiếp đón một em nhỏ như em này vì danh Thầy, là tiếp đón chính Thầy.
10 "Anh
em hãy coi chừng, chớ khinh một ai trong những kẻ bé mọn này; quả thật,
Thầy nói cho anh em biết: các thiên thần của họ ở trên trời không ngừng
chiêm ngưỡng nhan Cha Thầy, Đấng ngự trên trời.''
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Các thiên thần sẽ gìn giữ bạn trên khắp nẻo đường.
Nhìn lại sự quan phòng của Thiên Chúa, con người không thể kêu trách Ngài được điều gì; vì Ngài đã làm mọi sự để con người có thể sống bình an và hạnh phúc. Ngài đã ban hành Lề Luật để con người biết sống đúng mối liên hệ với Thiên Chúa và với tha nhân. Khi con người bất tuân Lề Luật, Ngài sai ngôn-sứ đến để khiển trách và kêu gọi con người quay về nẻo chính đường ngay; trước khi sửa phạt con người. Hơn nữa, Thiên Chúa còn ban cho mỗi tín hữu một thiên thần bản mệnh để cùng đồng hành, săn sóc, và bảo vệ con người.
Các Bài Đọc hôm nay chú trọng đặc biệt đến sự quan phòng của Thiên Chúa và sự cứng lòng trong tội lỗi của con người. Trong Bài Đọc I, Nehemiah quan tâm đến việc xây dựng tường thành cho đền thờ Thiên Chúa tại Jerusalem, chứ không bằng lòng với cuộc sống sung túc trong triều đình nước ngoài. Ông đã mạnh dạn xin vua Ba Tư cho xây dựng lại tường thành chung quanh Đền Thờ Jerusalem. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu dạy dỗ các môn đệ phải tránh khuynh hướng muốn được quyền cao chức trọng theo kiểu loài người, nhưng phải biết khiêm nhường như trẻ nhỏ và phục vụ những người cô thân cô thế. Hơn nữa, người môn đệ phải tuyệt đối tránh đối xử bất công với những hạng người này, vì thiên thần của họ hằng bảo vệ họ trước ngai của Thiên Chúa.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Thần vui sao được, khi mà thành đô, nơi tổ tiên của thần an nghỉ, đã ra hoang tàn, và cửa thành bị thiêu huỷ.
1.1/ Nỗi buồn của Nehemiah: Ông là người Do-thái tha hương, và là quan Ngự Tửu trong triều đình của vua Artasersex. Nhiệm vụ của quan Ngự Tửu là phải nếm trước mọi thứ ăn uống trước khi nhà vua dùng, để bảo đảm thức ăn ngon và an toàn cho nhà vua. Ông có đủ mọi phương
tiện và của cải vật chất để sống an toàn nơi xứ lạ quê người; nhưng ông đau buồn mỗi khi nghĩ về Thành Jerusalem hoang tàn đổ nát, nơi mà tổ tiên của ông đã tốn bao công lao để xây dựng lên, và giờ đang nằm trong đống gạch vụn đó.
Khi vua Artasersex nhận ra nỗi ưu tư của ông, nhà vua hỏi: "Sao mặt
khanh buồn rầu thế? Khanh có đau ốm gì đâu! Hẳn trong lòng phải có
chuyện chi buồn lắm!" Nehemiah vô cùng sợ hãi, bèn tâu vua: "Đức vua vạn
vạn tuế! Sắc mặt của thần không buồn sao được, khi mà thành đô, nơi tổ
tiên của thần an nghỉ, đã ra hoang tàn, và cửa thành bị thiêu huỷ." Vua
hỏi: "Vậy khanh muốn gì?" Sau khi Nehemiah cầu xin Thiên Chúa các tầng
trời, ông thưa với vua: "Nếu đẹp lòng đức vua và nếu bề tôi của ngài là
người vừa ý ngài, thì xin cử thần đi Judah,
đến thành có phần mộ của tổ tiên thần để xây dựng lại." Vua bằng lòng
cho ông đi, và ông xin hẹn với vua một kỳ hạn sẽ trở lại.
1.2/
Thiên Chúa đã lo liệu mọi việc cho Nehemiah: Ông mạnh dạn xin với vua:
"Nếu đẹp lòng đức vua, thì xin hạ lệnh cấp chiếu thư cho thần đem tới
các trưởng Vùng bên kia sông Euphrates, để họ cho phép thần đi qua đó
đến tận Judah. Cũng xin một chiếu thư cho ông Asaph, quản đốc ngự lâm,
để ông cấp gỗ cho thần làm khung cửa đồn luỹ ở sát Đền Thờ, làm tường
thành và làm nhà cho thần đến ở." Vua ban cho ông như sở nguyện, vì bàn
tay nhân lành của Thiên Chúa che chở ông. Nehemiah và tư tế Ezra đã xây
dựng tường Thành Jerusalem trong một thời gian kỷ lục.
Chúng tôi đã không vâng nghe tiếng Đức Chúa là Thiên Chúa chúng tôi.2/ Phúc Âm: Các thiên thần của họ ở trên trời không ngừng chiêm ngưỡng nhan Cha Thầy.
2.1/
Phục vụ trẻ nhỏ là điều kiện vào Nước Trời: Mong ước được nổi tiếng
nhất, được trở thành người quan trọng nhất, là ước mơ của nhiều người
trong thế gian. Mong ước này cũng xảy ra nơi các môn đệ của Chúa Giêsu,
khi các ông lại gần hỏi Ngài rằng: "Thưa Thầy, ai là người lớn nhất
trong Nước Trời?"
Đức Giêsu liền gọi một em nhỏ đến, đặt vào giữa các ông và bảo: "Thầy
bảo thật anh em: nếu anh em không trở lại mà nên như trẻ nhỏ, thì sẽ
chẳng được vào Nước Trời. Vậy ai tự hạ, coi mình như em nhỏ này, người
ấy sẽ là người lớn nhất Nước Trời. Còn ai tiếp đón một em nhỏ như em này
vì danh Thầy, là tiếp đón chính Thầy.'' Qua câu rả lời của Chúa Giêsu,
chúng ta nhận ra hai điều quan trọng:
(1) Phải khiêm nhường, tự hạ, mới được vào Nước Trời: Trẻ thơ không
mong được quyền cao chức trọng, chúng bằng lòng với sự yêu thương, chăm
sóc, và bảo vệ của cha mẹ chúng. Người môn đệ của Đức Kitô cũng thế, tại
sao cần phải có quyền cao chức trọng khi đã được Thiên Chúa yêu thương,
dạy dỗ, và quan phòng cho mọi sự! Mong ước được nổi tiếng chẳng những
không giúp gì cho người môn đệ, mà còn làm cho người môn đệ dần dần xa
Chúa. Mọi người chúng ta đã quá rõ lý do sự sa ngã của Lucifer và của
cặp vợ chồng đầu tiên rồi.
(2) Phải phục vụ trẻ nhỏ vì danh Chúa: Một tính xấu nữa nơi con người
là muốn được phục vụ, chứ không muốn phải phục vụ người khác. Chúa Giêsu
dạy các môn đệ của Ngài phải khử trừ thói xấu này bằng cách xả thân
phục vụ trẻ nhỏ, và những người cô thân cô thế vì danh Đức Kitô. Những
người này không có gì để trả lại cho các môn đệ; đó chính là động lực mà
Chúa Giêsu muốn các môn đệ phục vụ: để Thiên Chúa trả công cho anh em.
2.2/
Mỗi người tín hữu đều có một thiên thần bản mệnh: Niềm tin vào thiên
thần bản mệnh được Giáo Hội dựa trên những gì Chúa Giêsu tuyên bố hôm
nay: "Anh em hãy coi chừng, chớ khinh một ai trong những kẻ bé mọn này;
quả thật, Thầy nói cho anh em biết: các thiên thần của họ ở trên trời
không ngừng chiêm ngưỡng nhan Cha Thầy, Đấng ngự trên trời.''
(1) Mọi người đều được Thiên Chúa bảo vệ: Thiên Chúa dùng các thiên
thần để giúp Ngài trong việc điều khiển thế giới và con người. Mỗi tín
hữu, không cần biết nhỏ bé và tầm thường đến đâu, đều có một thiên thần
để bảo ban, dạy dỗ, và phù hộ trong cuộc đời. Mỗi tín hữu phải biết lắng
nghe tiếng thiên thần của mình, để có thể tránh hậu quả tai hại xảy ra
trong cuộc đời.
(2) Động đến họ là động đến Thiên Chúa: Nhiều người có khuynh hướng ức
hiếp kẻ cô thân cô thế, vì nghĩ họ không có đủ khôn ngoan và sức mạnh
chống lại mình. Những lời của Chúa Giêsu tuyên bố hôm nay là lời cảnh
cáo cho những ai suy nghĩ như thế. Cho dẫu họ có thể ức hiếp người cô
thân cô thế ở đời này, nhưng họ sẽ không thoát nổi lời tố cáo của thiên
thần bản mệnh trước tòa án của Thiên Chúa.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Chúng ta hãy vâng nghe những lời chỉ dạy của Thiên Chúa qua Thập Giới và hướng dẫn của Giáo Hội; để có thể tránh tội lỗi và hình phạt gây ra bởi tội.
- Chúng ta hãy luôn ý thức sự hiện diện và lắng nghe tiếng của thiên thần bản mệnh, để tránh được chước cám dỗ của ma quỉ và nhưng nguy hiểm của cuộc đời.
- Chúng ta hãy bằng lòng với sự yêu thương, dạy dỗ, và bảo vệ của Thiên Chúa. Mơ ước được quyền cao chức trọng chẳng sinh lợi ích gì cho phần rỗi linh hồn của chúng ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét