CHÂN THIỆN MỸ MẾN CHÀO CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM

Thứ Hai, 30 tháng 9, 2013

Hãy biết quên mình để phục vụ tha nhân

Thứ Hai Tuần 26 TN1


Xin Nhấn vào đây để nghe Bài Giảng hoặc tải xuống

Thứ Hai Tuần 26 TN1

Bài đọc: Zec 8:1-8; Lk 9:46-50.

1/ Bài đọc I: 1 Có lời ĐỨC CHÚA các đạo binh phán như sau: 2 ĐỨC CHÚA các đạo binh phán thế này. Vì Xi-on, Ta phát ghen dữ dội, Ta nổi giận đến tột cùng vì nó.
3 ĐỨC CHÚA phán thế này: Ta đã trở lại Xi-on, Ta sẽ ngự lại ở Giê-ru-sa-lem. Giê-ru-sa-lem sẽ được gọi là Thành-trung-tín và núi của ĐỨC CHÚA các đạo binh là Núi Thánh.
4 ĐỨC CHÚA các đạo binh phán thế này: Trên những quảng trường Giê-ru-sa-lem
các cụ ông cụ bà ra ngồi nghỉ. Ai nấy tay chống gậy vì tuổi thọ đã cao.

5 Tại các quảng trường trong thành phố, đông đảo thiếu nhi nam nữ tới vui đùa.
6 ĐỨC CHÚA các đạo binh phán như sau: Nếu đó là điều không thể được
đối với số dân còn sót lại - trong những ngày ấy - thì cũng là điều không thể được với Ta chăng? Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA các đạo binh.

7 ĐỨC CHÚA các đạo binh phán thế này:
Ta sẽ đưa dân Ta ra khỏi miền đất phía mặt trời mọc và miền đất phía mặt trời lặn.

8 Ta sẽ dẫn chúng về, cho cư ngụ ở giữa Giê-ru-sa-lem. Chúng sẽ là dân của Ta;
còn Ta, Ta sẽ là Thiên Chúa của chúng, sẽ cai trị chúng theo lẽ công minh chính trực.


2/ Phúc Âm: 46 Một câu hỏi chợt đến với các ông: trong các ông, ai là người lớn nhất?
47 Đức Giê-su biết điều các ông đang tự hỏi trong lòng, liền đem một em nhỏ đặt bên cạnh mình
48 và nói với các ông: "Ai tiếp đón em nhỏ này vì danh Thầy, là tiếp đón chính Thầy; và ai tiếp đón Thầy, là tiếp đón Đấng đã sai Thầy. Thật vậy, ai là người nhỏ nhất trong tất cả anh em, thì kẻ ấy là người lớn nhất."
49 Ông Gio-an lên tiếng nói: "Thưa Thầy, chúng con thấy có người nhân danh Thầy mà trừ quỷ. Chúng con đã cố ngăn cản, vì người ấy không cùng với chúng con đi theo Thầy."
50 Đức Giê-su bảo ông: "Đừng ngăn cản người ta. Quả thật, ai không chống lại chúng ta là ủng hộ chúng ta!"



GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Hãy biết quên mình để phục vụ tha nhân

Các Bài Đọc hôm nay chú trọng đến việc quên mình để phục vụ tha nhân. Trong Bài Đọc I, tiên-tri Zechariah khuyên con cái Israel tin tưởng nơi tình yêu Thiên Chúa, để vững tâm xây dựng một Jerusalem thái bình. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu chỉ cho các môn đệ biết con đường để trở thành người lớn nhất trong Nước Trời: Hãy trở nên nhỏ nhất và phục vụ các trẻ thơ.

KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Thị kiến về tương lai an bình của Jerusalem.

1.1/ Thành Trung Tín sẽ được thiết lập trên Núi Thánh của Thiên Chúa: Bản dịch của Nhóm PVCGK lẫn lộn hai thời quá khứ và tương lai trong câu hai và câu ba; nên không lột tả được ý nghĩa của lời sấm của tiên tri Zechariah. Hai câu này cần được dịch và phân tích như sau:
(1) Câu hai là những gì đã xảy ra trong quá khứ: "Vì Sion, Ta đã phát ghen dữ dội, Ta đã nổi giận đến tột cùng vì nó.'' Bản LXX dùng hai động từ ở thời quá khứ (aorist); bản MT dùng động từ ở thời quá khứ (piel). Câu này gợi lại cho dân chúng biết lý do của việc phải đi lưu đày, họ đã làm cho Đức Chúa tức giận tột độ vì lối sống không cần Thiên Chúa và bất công với tha nhân.
(2) Câu ba là những gì sẽ xảy đến trong tương lai: Đức Chúa phán thế này: ''Ta sẽ trở lại Sion, Ta sẽ ngự lại ở Jerusalem. Jerusalem sẽ được gọi là Thành Trung Tín, và núi của Đức Chúa các đạo binh là Núi Thánh.'' Cả hai, Bản LXX và MT đều dùng ba động từ ở thời tương lai. Câu này muốn nhắn nhủ dân chúng: một khi họ đã nhận ra lỗi lầm và ăn năn trở lại với Thiên Chúa, Ngài sẽ nối lại tình xưa nghĩa cũ với họ. Thành Jerusalem và Núi Sion là hai biểu tượng cho mối liên hệ tốt đẹp này: Jerusalem sẽ được gọi là Thành Trung Tín, và Núi Sion sẽ được gọi là Núi Thánh, nơi cư ngụ của Đức Chúa các đạo binh.

1.2/ Thành Jerusalem sẽ là nơi cư ngụ của Dân Chúa trong cảnh thái bình.
(1) Dấu chỉ của thời thanh bình: Đức Chúa các đạo binh phán thế này: "Trên những đường phố của Jerusalem, các cụ ông cụ bà ra ngồi nghỉ; ai nấy tay chống gậy vì tuổi thọ đã cao. Tại các đường phố trong thành, đông đảo thiếu nhi nam nữ tới vui đùa.''
Trong thời chiến tranh, ít có người đạt tới tuổi thọ, vì bị chết trong khi thi hành nghĩa vụ quân sự; nhưng sẽ có nhiều các cụ ông, cụ bà xuất hiện trong thời thái bình trên các đường phố của Jerusalem, hay ngồi chơi cờ và nói chuyện trong các công viên. Một dấu chỉ nữa của thời hòa bình là sự xuất hiện của nhi đồng chơi giỡn trên các đường phố. Trong thời chiến, cha mẹ không có con được, vì chồng phải lên đường bảo vệ giang sơn; nhưng khi chiến tranh chấm dứt, nhiều trẻ thơ sẽ xuất hiện và chơi giỡn trên các nẻo đường.
(2) Ước mơ hòa bình có thể thực hiện: Trong thời gian đầu khi mới hồi hương từ nơi lưu đày, ít người nghĩ đến cảnh thái bình thịnh trị của Jerusalem, vì chung quanh toàn là những hoang tàn, đổ nát, và đe dọa. Tiên-tri Zechariah phải trấn an dân bằng lời sấm của Đức Chúa các đạo binh: "Nếu đó là điều không thể đối với số dân còn sót lại trong những ngày này; thì cũng là điều không thể được với Ta chăng?'' Những gì được coi là không thể đối với sức con người; nhưng luôn là có thể đối với uy quyền của Thiên Chúa. Ngài sẽ thúc đẩy tâm hồn con cái Israel đang cư ngụ rải rác khắp nơi, để họ kéo về cư ngụ tại Jerusalem, để nối lại mối liên hệ với Thiên Chúa trong chân lý và công chính: ''Ta sẽ cứu dân Ta ra khỏi miền đất phía Đông và miền khỏi miền đất phía Tây. Ta sẽ dẫn chúng về và cho cư ngụ giữa Jerusalem. Chúng sẽ là dân của Ta; Ta sẽ là Thiên Chúa của chúng trong sự thật và chính trực.''

2/ Phúc Âm: Ai nhỏ nhất trong tất cả anh em, kẻ ấy là người lớn nhất.

2.1/ Tính yêu chuộng danh vọng, quyền bính, và lợi lộc vật chất: Trình thuật hôm nay xảy ra ngay sau lời tiên báo thứ hai của Chúa Giêsu về Cuộc Thương Khó sắp đến, các tông-đồ tranh luận với nhau để tìm ra, ''trong các ông, ai là người lớn nhất?''
Vấn nạn này không chỉ xảy ra trong hàng ngũ các tông-đồ, nhưng xảy ra ở mọi nơi và mọi thời. Theo bản ngã, con người muốn được:
+ Danh vọng: được nổi tiếng hay được mọi người biết tới. Chúng ta không bàn tới những người "hữu xạ tự nhiên hương," họ xứng đáng được biết tới và khen ngợi vì việc làm của họ. Có những người đã bất tài còn vô đức, nhưng lại muốn được nổi tiếng bằng cách: chỉ làm những việc quan trọng, chỉ làm khi có sự hiện diện của người khác, hay khi làm thì đánh chống khua chiêng để mọi người chú ý. Đó là chưa kể đến việc tìm cách dìm người khác xuống để mình được nổi bật hơn, hay xuyên tạc những ý hướng ngay lành của tha nhân.
+ Quyền bính: thích được truyền lệnh, nhưng không muốn vâng lời hay làm theo ý của người khác. Chúng ta không bàn tới những người phải dùng quyền hành để cai trị dân chúng trong công bằng và yêu thương. Có những người muốn dùng quyền hành để bắt người khác phục vụ họ, để ức chế người khác, hay để mưu cầu lợi nhuận cho bản thân hay cho gia đình.
+ Lợi lộc: Ẩn giấu đàng sau hai bản ngã trên là lòng ham muốn lợi nhuận vật chất. Chúng ta không bàn tới những người cố gắng làm việc, phần thưởng vật chất đến với họ là điều tự nhiên. Có những người muốn ăn trên ngồi chốc hay vơ vét lợi nhuận vật chất cách bất công như: ăn hối lộ, đút lót để có cơ hội ăn hối lộ, lạm dụng quyền để tước đoạt tài sản của người khác...

2.2/ Cách chân thật và khôn ngoan để trở thành lớn nhất: Đức Giêsu biết điều các ông đang tự hỏi trong lòng, liền đem một em nhỏ đặt bên cạnh mình và nói với các ông: "Ai tiếp đón em nhỏ này vì danh Thầy, là tiếp đón chính Thầy; và ai tiếp đón Thầy, là tiếp đón Đấng đã sai Thầy. Thật vậy, ai nhỏ nhất trong tất cả anh em, kẻ ấy là người lớn nhất."
Trẻ em không có gì để trả lại cho người lớn: Các em chưa có danh vọng, quyền bính, và của cải để ban cho người lớn; ngược lại, các em hầu như hoàn toàn trông cậy vào sự chăm sóc và dạy dỗ của cha mẹ, anh chị em, thầy cô, và những người có trách nhiệm. Một số lý do thúc đẩy chúng ta phục vụ các em:
(1) Thiên Chúa sẽ trả thay cho các em: Chúa Giêsu rất rõ ràng trong việc đồng nhất việc phục vụ trẻ nhỏ hay những người cô thân cô thế là phục vụ chính Ngài và Thiên Chúa; ngược lại, khi ai từ chối phục vụ những người này là từ chối phục vụ chính Ngài và Cha của Ngài. Nếu con người phục vụ để mong người khác trả công, khi người khác trả rồi, Thiên Chúa sẽ không cần trả lại nữa. Nhưng nếu con người phục vụ những người không có cơ hội trả lại, Thiên Chúa sẽ trả thay cho họ. Khi Thiên Chúa trả, phần thưởng chắc chắn sẽ xứng đáng và cao quí hơn những gì lòng người dám ước mong. Nếu muốn Thiên Chúa trả, hãy làm cho những người không có gì để trả.
(2) Đã nhận nhưng không, hãy cho cách nhưng không: Con người khi vào cuộc trần này chẳng mang theo được gì vào; nhưng hoàn toàn là do công ơn Thiên Chúa, cha mẹ, và những người đi trước. Vì không trả lại được gì cho Thiên Chúa (Ngài chẳng cần gì nơi con người), ít người có cơ hội trả lại cho cha mẹ và những người đi trước; điều con người có thể làm được là giúp cho thế hệ tương lai để các em lớn lên mạnh khỏe, biết yêu thương Thiên Chúa, và giúp ích mọi người.

ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Chúng ta phải sống đúng mối liên hệ với Thiên Chúa và với tha nhân để có bình an và hạnh phúc thực sự; nếu không, chiến tranh, lưu đày, và đau khổ chắc chắn sẽ xảy ra.
- Vì đã lãnh nhận tình yêu và yêu thương chăm sóc từ Thiên Chúa, cha mẹ, và các thế hệ đi trước, chúng ta cũng phải biết hy sinh và phục vụ cho thế hệ tương lai.

Không có nhận xét nào: