Nếu cuộc đời là một bữa tiệc, hẳn có nhiều thực khách đã chọn chỗ nhất
mà ngồi. Tôi chọn ngồi chỗ nhất vì tôi thấy mình quan trọng, tôi xứng
đáng được hưởng vinh dự đó...
Tiếc thay, không có nhiều chỗ nhất trong bữa tiệc cuộc đời, nên người
ta phải tranh giành nhau bằng mọi thủ đoạn để chiếm được và giữ được chỗ
nhất cho mình.
Những cuộc tranh giành như thế đâu phải là điều xa lạ. Chúng vẫn diễn
ra nơi gia đình, trong cộng đoàn, trong nhóm, trong giáo xứ, giữa các
quốc gia... Nơi nào có hai người ở với nhau là có thể có đụng chạm, vì
chỉ có một chỗ nhất.
Giữa một thế giới tự cao tự đại, rồi xâu xé nhau, Đức Giêsu mời gọi
chúng ta sống tự khiêm, tự hạ. Nhiều khi chúng ta hiểu sai về khiêm
nhường.
- Khiêm
nhường không phải là khinh rẻ bản thân, cũng không phải là thụ động,
không dám nhận trách nhiệm, trách nhiệm làm người ở đời và làm con Thiên
Chúa.
- Khiêm nhường lại càng không phải là một mặt nạ để lôi kéo sự chú ý của người khác: tôi hạ mình xuống để được tôn lên.
Abraham là một mẫu gương khiêm nhường. Ông ý thức mình chỉ là tro bụi
(Kn 18,27), nhưng ông đã dám mạnh dạn mặc cả với Đức Chúa về số người
công chính, đủ để cứu thành Sôđôma. Giêrêmia đã từ chối làm ngôn sứ,
lấy cớ mình còn trẻ người non dạ (Gr 1,6). Nhưng khi ông dám nhận trách
nhiệm Chúa trao, thì ông trở thành khiêm tốn và can đảm.
- Nhiều
người định nghĩa khiêm nhường là chấp nhận sự thật. Nhưng chấp nhận sự
thật là điều khó biết bao, vì sự thật đòi tôi xét lại cách sống.
- Khiêm nhường là nhận biết thân phận thụ tạo của mình: những gì tôi có và cả con người tôi, đều bởi Chúa.
- Khiêm nhường là đón nhận đời mình như quà tặng Chúa ban, và dâng lại đời mình cho Chúa như một quà tặng.
- Khiêm
nhường cũng là nhìn nhận sự thật về mình: tôi chưa hoàn hảo, tôi có
nhiều giới hạn, tôi cần được tha nhân nâng đỡ, góp ý... Tha nhân ấy
không phải chỉ là người trên tôi, mà còn có thể là người kém tôi hay
chẳng ưa tôi.
Nơi lời chỉ trích, tôi gặp được khá nhiều sự thật.
Nếu tôi khiêm hạ trước người khác, tôi sẽ thấy được nhiều ưu điểm bất
ngờ của họ. Những ưu điểm này không phải là mối đe dọa cho tôi nhưng là
quà tặng làm tôi thêm phong phú.
“Xin cho con biết con, xin cho con biết Chúa.”Càng biết, chúng ta càng
khiêm nhường thẳm sâu. Thánh Phanxicô Borgia viết: “Tôi thực tâm muốn đặt mình ở dưới Giuđa, vì tôi đã thấy Đức Giêsu ngồi dưới chân anh ấy.”
Nếu chúng ta chọn ngồi ở chỗ cuối, thì chỉ vì đó là chỗ ngồi quen thuộc của Đức Giêsu.
*****************************************
Giữa một thế giới đề cao quyền lực và lợi nhuận, xin dạy con biết phục vụ âm thầm.
Giữa một thế giới say mê thống trị và chiếm đoạt, xin dạy con biết yêu thương tự hiến.
Giữa một thế giới đầy phe phái chia rẽ, xin dạy con biết cộng tác và đồng trách nhiệm.
Giữa một thế giới đầy hàng rào kỳ thị, xin dạy con biết coi mọi người như anh em.
Lạy Chúa Ba Ngôi, Ngài là mẫu mực của tình yêu tinh ròng, xin cho các
Kitô hữu chúng con trở thành tình yêu cho trái tim khô cằn của thế
giới. Xin dạy chúng con biết yêu như Ngài, biết sống nhờ và sống cho
tha nhân, biết quảng đại cho đi và khiêm nhường nhận lãnh.
Lạy Ba Ngôi chí thánh, xin cho chúng con tin vào sự hiện diện của Chúa ở
sâu thẳm lòng chúng con, và trong lòng từng con người bé nhỏ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét