CHÂN THIỆN MỸ MẾN CHÀO CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM

Thứ Tư, 1 tháng 5, 2013

Tầm thường và phi thường

Nguồn: http://tgpsaigon.net/suy-niem/20130501/21254

Thứ Năm Tuần V Mùa Phục Sinh Năm C - Ngày 1/5: Thánh Giuse Thợ
Lời Chúa: 
Mt 13, 54-58
54 Khi ấy, Chúa Giêsu trở về quê nhà, giảng dạy dân chúng trong hội đường, họ bỡ ngỡ và nói rằng: "Bởi đâu ông này khôn ngoan và tài giỏi như thế? 55 Ông không phải là con bác thợ mộc ư? Mẹ ông không phải là bà Maria? và Giacôbê, Giuse, Simon và Giuđa không phải là anh em của ông sao? 56 Và tất cả chị em của ông không phải ở nơi chúng ta đó sao? Vậy bởi đâu ông được mọi điều ấy như thế?" 57 Và họ lấy làm gai chướng về Người. Nhưng Chúa Giêsu nói với họ: "Không có tiên tri nào được vinh dự nơi quê hương và nơi nhà mình". 58 Và Người không làm nhiều phép lạ tại đó, vì họ cứng lòng tin.

“Chúa Giêsu trở về quê nhà, họ bỡ ngỡ và nói rằng: Ông không phải là con bác thợ mộc ư?” (Mt 13,54-55)
Suy niệm: 
A. Phân tích (Hạt giống...)
Sau một thời gian hoạt động ở những nơi khác, Chúa Giêsu trở về quê hương Nadarét và vào giảng dạy trong hội đường. “Sự khôn ngoan và quyền làm phép lạ” của Ngài đã khiến cho những người đồng hương phải ngạc nhiên. Nhưng sự ngạc nhiên này không dẫn họ đến đức tin, bởi còn một chướng ngại ngăn cản, đó là xuất thân của Ngài: vì người ta biết quá rõ cha mẹ anh em Ngài đều là những người nghèo hèn quê mùa cho nên người ta không tin Ngài là Messia. Do người ta không tin, nên Chúa Giêsu không làm nhiều phép lạ.
B. Suy gẫm (... nẩy mầm)
1. Những người Nadarét đã ngạc nhiên và thán phục Chúa Giêsu. Họ đã tiến đến gần tới đức tin. Nhưng rất tiếc, hành trình ấy đã bị chận lại vì thành kiến. Họ nghĩ: một con người có cha mẹ và anh em là những kẻ nghèo nàn và tầm thường như thế không thể nào là Đấng Messia được.
Có những thành kiến thật vô lý, thế nhưng người ta vẫn để cho những thành kiến vô lý ấy ảnh hưởng đến mình.
Phải chăng nhiều lần tôi cũng đánh giá người khác theo những thành kiến: Anh ấy, chị ấy không thể nào khá được! Con người như thế đó mà làm được cái gì!
2. Ngày xưa các phụ nữ quý phái Trung Hoa bó chân để chứng tỏ mình không phải lạo động. Thời đó, lao động là việc làm của những kẻ hèn hạ. Chúa Giêsu đã bỏ ra 30 trong số 33 năm ở trần thế để lao động; và việc Giáo Hội mừng kính Thánh Giuse Thợ là những lời nhắc nhở chúng ta tôn trọng giá trị của lao động, đặc biệt là lao động tay chân.
3. “Ông không phải là con bác thợ mộc ư?”: Trong số các thành kiến của chúng ta, có thứ thành kiến quái dị này là “cha nào con nấy”, cha mẹ dở thì con không thể giỏi, cha mẹ xấu thì con không thể tốt. Đành rằng, di truyền cũng có ảnh hưởng phần náo đó, nhưng không phải là tất cả. Có biết bao tấm gương về những đứa con tài giỏi thánh thiện xuất thân từ cha mẹ tầm thường và tội lỗi.
4. Một du khách mới đi Trung Hoa về báo cáo rằng giới trí thức Trung hoa tuyên bố: “Không, việc truyền giáo của quí vị không bám rễ vào đất nước chúng tôi được đâu, vì các nhà truyền giáo của quí vị mới đến chưa hiểu gì đã tuyên bố là đạo của chúng tôi là sai lạc.” Và một người Á Đông khác cũng nói: “Các ông muốn chúng tôi bỏ những gì mà chúng tôi tin và chấp nhận những gì mà các ông tin” Đi truyền giáo mà có định kiến thì thà ở nhà còn hơn. (Góp nhặt)
5. “Người không làm nhiều phép lạ tại đó, vì họ cứng lòng tin”: Phép lạ chỉ diễn ra vì lòng tin và với lòng tin của con người. “Nếu chúng con có đức tin chỉ bằng hạt cát, chúng con có thể bảo quả núi này dời xuống biển…”.
Xin ban thêm đức tin cho con.
6. “Chúa Giêsu trở về quê nhà, giảng dạy dân chúng trong hội đường, họ bỡ ngỡ và nói rằng: Ông không phải là con bác thợ mộc ư?” (Mt 13,54-55)
Nghe Chúa Giêsu giảng dạy, người ta giật mình kinh ngạc, vì cái chiều sâu thăm thẳm của cuộc sống đã được Chúa Giêsu cảm nhận cách sống động, tinh tế. Ngài như thưởng thức được nét tinh khiết của bông huệ ngoài đồng, nét lung linh của giọt sương. Ngài thán phục trước những cánh chim tự do trên bầu trời, cái ngọt ngào mượt mà của đồi nho, đồng lúa. Ngài nhìn thấy nét hùng mạnh trong lao tác của người đàn ông, cái âm thầm tế nhị, quảng đại nơi người nữ và ánh mắt trong sáng của trẻ thơ… Và trên hết là tâm tình ngợi ca Tình Yêu của con người trước Thiên Chúa.
Tôi hình dung ra bác thợ mộc Giuse với cưa, đục… trên vai, cùng bé Giêsu hồn nhiên tung tăng trên con đường làng…
Và trong xưởng thợ, ánh mắt âm thầm trìu mến của bác thợ dừng lại bên mái đầu vô tư của bé Giêsu, ở đó, họ cùng mở ra những trang Phúc Âm của cuộc sống.
Lạy Chúa, xin cho người trẻ chúng con biết mở rộng cõi lòng với thiên nhiên, biết quan tâm chăm sóc và góp phần trong công cuộc tạo dựng. Amen (Epphata)
Cầu nguyện: 
Lạy Chúa Giêsu, dân làng Nadarét đã không tin vào Chúa vì Chúa chỉ là một ông thợ thủ công. Các môn đệ đã không tin vào Chúa khi thấy Chúa chịu treo trên thập tự. Nhiều kẻ đã không tin Chúa là Thiên Chúa chỉ vì Chúa sống như một con người. Cũng có lúc con không tin có Chúa hiện diện dưới hình bánh mong manh nơi một linh mục yếu đuối trong một Hôi Thánh có nhiều bất toàn. Dường như Chúa thích ẩn mình nơi những gì thế gian chê bỏ, để chúng con tập nhận ra Ngài bằng con mắt đức tin. Xin thêm đức tin cho chúng con để khiêm tốn nhận ra Ngài tỏ mình thật bình thường trong cuộc sống. (Hosanna)



 

Không có nhận xét nào: