Viết bởi LM. Anthony Đinh Minh
Tiên, OP
Thánh Thomas Aquinas Tiến Sĩ
Bài đọc: Wis 7:7-10; 15-16; Jn
17:11b-19.
1/ Bài đọc I: 7 Vậy
tôi nguyện xin, và Thiên Chúa đã ban cho tôi sự hiểu biết.
Tôi kêu cầu, và thần khí Đức Khôn Ngoan đã đến với tôi.
Tôi kêu cầu, và thần khí Đức Khôn Ngoan đã đến với tôi.
8 Đức Khôn Ngoan, tôi đã
quý trọng còn hơn cả vương trượng, ngai vàng.
Tôi không coi của cải là gì so với Đức Khôn Ngoan.
Tôi không coi của cải là gì so với Đức Khôn Ngoan.
9 Đối với tôi, trân châu bảo
ngọc chẳng sánh được với Đức Khôn Ngoan,
vì vàng trên cả thế giới, so với Đức Khôn Ngoan, cũng chỉ là cát bụi,
và bạc, so với Đức Khôn Ngoan, cũng kể như bùn đất.
vì vàng trên cả thế giới, so với Đức Khôn Ngoan, cũng chỉ là cát bụi,
và bạc, so với Đức Khôn Ngoan, cũng kể như bùn đất.
10 Tôi đã ham chuộng Đức
Khôn Ngoan hơn sức khoẻ và sắc đẹp,
đã quý Đức Khôn Ngoan hơn ánh sáng,
vì vẻ rực rỡ của Đức Khôn Ngoan chẳng bao giờ tàn lụi.
đã quý Đức Khôn Ngoan hơn ánh sáng,
vì vẻ rực rỡ của Đức Khôn Ngoan chẳng bao giờ tàn lụi.
15 Ước gì Thiên Chúa cho
tôi nói về Đức Khôn Ngoan theo như tôi được hiểu,
và cho tôi biết nghĩ biết suy, xứng với những gì tôi đã lãnh nhận;
vì chính Người là Đấng hướng dẫn Đức Khôn Ngoan,
và cũng là thầy dạy của các bậc hiền triết.
và cho tôi biết nghĩ biết suy, xứng với những gì tôi đã lãnh nhận;
vì chính Người là Đấng hướng dẫn Đức Khôn Ngoan,
và cũng là thầy dạy của các bậc hiền triết.
16 Bản thân chúng ta, cùng
với ngôn từ, với toàn bộ trí tuệ và tài năng,
tất cả đều nằm trong tay Thiên Chúa.
tất cả đều nằm trong tay Thiên Chúa.
2/ Phúc Âm: 11 Con
không còn ở trong thế gian nữa, nhưng họ, họ ở trong thế gian; phần con, con đến
cùng Cha.
12 Khi còn ở với họ, con đã
gìn giữ họ trong danh Cha mà Cha đã ban cho con. Con đã canh giữ, và không một
ai trong họ phải hư mất, trừ đứa con hư hỏng, để ứng nghiệm lời Kinh Thánh.
13 Bây giờ, con đến cùng
Cha, và con nói những điều này lúc còn ở thế gian, để họ được hưởng trọn vẹn niềm
vui của con.
14 Con đã truyền lại cho họ
lời của Cha, và thế gian đã ghét họ, vì họ không thuộc về thế gian, cũng như
con đây không thuộc về thế gian.
15 Con không xin Cha cất họ
khỏi thế gian, nhưng xin Cha gìn giữ họ khỏi ác thần.
16 Họ không thuộc về thế
gian cũng như con đây không thuộc về thế gian.
17 Xin Cha lấy sự thật mà
thánh hiến họ. Lời Cha là sự thật.
18 Như Cha đã sai con đến
thế gian, thì con cũng sai họ đến thế gian.
19 Vì họ, con xin thánh hiến
chính mình con, để nhờ sự thật, họ cũng được thánh hiến.”
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Sự quí trọng
của Đức Khôn Ngoan
Nếu một người muốn biết thánh sư
Thomas Aquinas khôn ngoan dường nào, người đó cứ đọc bộ Tổng Luận Thần Học (Summa
Theologiae) là sẽ biết ngay. Để thưởng công cho thánh nhân, một ngày kia Đức
Kitô hiện ra với ngài và nói: “Thomas! Con viết rất hay về cha. Con cứ việc xin
bất cứ sự gì Cha sẽ ban cho con.” Không một chút do dự, thánh nhân nói với Đức Kitô:
“Không điều gì khác ngoại trừ chính Cha.”
Để có thể viết về Chúa hay đến
thế, thánh nhân đã tự nguyện hy sinh tất cả cho việc tìm kiếm khôn ngoan. Ngài
thuộc dòng họ quí tộc, Landulph, cha của ngài là Quận Công (Count) của Aquino;
mẹ của ngài là Theodora, Quận Chúa (Countess) của Teano. Gia đình của ngài có họ
hàng với hoàng-đế Henry VI và Frederick II. Khi quyết định trở thành một tu sĩ
Đa-minh, ngài đã gặp nhiều chống cự gay gắt từ phía gia đình đến nỗi cha và các
anh chặn đường bắt giam ngài vào trong cây tháp San Giovanni ở Rocca Secca. Họ
còn cho cả gái làng chơi vào để quyến dũ ngài bỏ ý định trở thành một tu sĩ
nghèo hèn. Sau cùng, Thomas Aquinas đã vượt qua tất cả để tận hiến cuộc đời cho
việc cầu nguyện và tìm kiếm sự khôn ngoan.
Hai bài đọc trong ngày lễ kính
ngài hôm nay muốn nêu bật sự quan trọng và ích lợi của khôn ngoan. Trong bài đọc
I, trình thuật hôm nay là hậu quả của cuộc đàm thoại giữa Thiên Chúa và vua
Solomon. Vua Solomon đã xin cho được khôn ngoan và Thiên Chúa đã ban cho Nhà
Vua khôn ngoan đến nỗi trước và sau Vua, không ai được khôn ngoan đến thế.
Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu trước khi chịu chết và về trời đã không xin Chúa Cha
điều gì khác hơn là xin thánh hiến các môn đệ của Ngài trong Sự Thật. Ngài cầu
nguyện để xin Cha ban cho các môn đệ hiểu biết và sống theo Lời của Thiên Chúa,
để có thể hoàn thành nhiệm vụ Ngài trao và đạt đến quê Trời.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Với Đức Khôn
Ngoan, mọi sự tốt lành đã đến với tôi.
1.1/ Hiểu biết khôn ngoan đáng
quí trọng hơn mọi sự: Theo truyền thống Do-thái, vua Solomon là "tác giả"
của các Sách Khôn Ngoan; vì vua Solomon được coi là người khôn ngoan nhất trong
lịch sử của nhân loại. Truyền thống kể lại truyện khi Thiên Chúa hỏi nhà vua muốn
xin bất cứ gì, thì Thiên Chúa cũng ban cho. Vua Solomon không xin cho có uy quyền,
cũng chẳng xin cho được giầu có, sức khỏe, sống lâu, hay bất cứ điều gì khác;
nhưng chỉ xin cho được khôn ngoan để biết sống và cai trị dân. Thiên Chúa rất
hài lòng với điều nhà vua xin; nên Ngài hứa sẽ ban cho vua Solomon được khôn
ngoan đến độ không có ai trước và sau vua được khôn ngoan như thế.
+ Khôn ngoan quí trọng hơn vương
quyền: Nắm giữ vương trượng, ngai vàng, mà không biết cách cai trị dân chúng; sớm
muộn gì rồi vương quyền cũng vào tay người khác. Nếu có Đức Khôn Ngoan, vua sẽ
biết lòng dân mong ước gì, và cai trị họ theo những điều họ mong ước, thì vương
quyền sẽ tồn tại lâu dài, và vua không phải chịu trách nhiệm trước tòa phán
xét.
+ Khôn ngoan quí trọng hơn của cải:
Vua Solomon thú nhận: ''Đối với tôi, trân châu bảo ngọc chẳng sánh được với Đức
Khôn Ngoan, vì vàng trên cả thế giới, so với Đức Khôn Ngoan, cũng chỉ là cát bụi,
và bạc, so với Đức Khôn Ngoan, cũng kể như bùn đất.'' Có giàu có đến đâu chăng
nữa, mà không biết cách sống sao để được bình an và hạnh phúc, có lợi gì cho
người sở hữu nó đâu. Thực tế chứng minh: nhiều người giàu có, nhưng vẫn không
muốn sống, và có người còn tìm cách kết liễu đời mình nữa.
+ Khôn ngoan quí trọng hơn sức
khỏe và sắc đẹp: Đây phải là bài học khôn ngoan cho nhiều người trong xã hội
chúng ta, quá chú trọng đến việc tập luyện và nhịn ăn uống để có một thân thể
cân đối đẹp đẽ và khỏe mạnh. Dĩ nhiên chúng ta không đả kích những điều đó
không quan trọng; nhưng không đủ để mưu cầu hạnh phúc cho con người. Có đẹp đẽ
khỏe mạnh đến đâu chăng nữa, rồi cũng úa tàn theo thời gian. Vua Solomon cho biết
lý do ông quí trọng Đức Khôn Ngoan hơn: ''Tôi đã ham chuộng Đức Khôn Ngoan hơn
sức khoẻ và sắc đẹp, đã quý Đức Khôn Ngoan hơn ánh sáng, vì vẻ rực rỡ của Đức
Khôn Ngoan chẳng bao giờ tàn lụi.''
Nói tóm, vua Solomon đã suy nghĩ
rất nhiều khi xin cho được Đức Khôn Ngoan, vì khi có Đức Khôn Ngoan là có tất cả:
''Nhưng cùng với Đức Khôn Ngoan, mọi sự tốt lành đã đến với tôi. Nhờ tay Đức
Khôn Ngoan, của cải quá nhiều không đếm xuể.''
1.2/ Làm sao để có Đức Khôn
Ngoan? Khác với khôn ngoan của thế gian, ai muốn có phải cố gắng luyện tập; Đức
Khôn Ngoan mà vua Solomon có được là do Thiên Chúa ban: "Vậy tôi nguyện
xin, và Thiên Chúa đã ban cho tôi sự hiểu biết. Tôi kêu cầu, và thần khí Đức Khôn
Ngoan đã đến với tôi.''
2/ Phúc Âm: Xin Cha lấy sự thật
mà thánh hiến họ. Lời Cha là sự thật.
2.1/ Chúa Giêsu biết sự nguy hiểm
cho các môn đệ khi sống trong thế gian: Chúa Giêsu biết đã đến giờ Ngài phải bỏ
thế gian, nên Ngài tâm sự với Chúa Cha: "Con không còn ở trong thế gian nữa,
nhưng họ, họ ở trong thế gian; phần con, con đến cùng Cha." Giờ Chúa Giêsu
phải rời bỏ các môn đệ, cũng là giờ mà các ông phải đương đầu với quyền lực của
thế gian một mình. Ngài biết hậu quả sẽ nghiêm trọng chừng nào, như Ngài đã từng
nói với các môn đệ: "Họ sẽ tiêu diệt chủ chăn và đoàn chiên sẽ tan
tác." Nhìn lại kết quả việc chăn chiên của mình, Chúa Giêsu hãnh diện nói
với Chúa Cha: "Khi còn ở với họ, con đã gìn giữ họ trong danh Cha mà Cha
đã ban cho con. Con đã canh giữ, và không một ai trong họ phải hư mất, trừ đứa
con hư hỏng, để ứng nghiệm lời Kinh Thánh."
Thế gian sẽ ghét bỏ và truy tố
các môn đệ như họ sắp ghét bỏ và truy tố Chúa Giêsu. Lý do là vì cả Chúa Giêsu
và các môn đệ không thuộc về thế gian. Ngài muốn cho các ông biết rõ điều này;
để các ông không ngạc nhiên khi điều đó xảy đến.
2.2/ Chúa Giêsu cầu xin cho các
môn đệ: Biết những nguy hiểm sẽ xảy đến cho các môn đệ như thế, Ngài cầu xin
Chúa Cha ban cho các ông những điều quan trọng sau:
(1) Xin Chúa Cha bảo vệ các môn
đệ khỏi ác thần: "Con không xin Cha cất họ khỏi thế gian, nhưng xin Cha
gìn giữ họ khỏi ác thần. Họ không thuộc về thế gian cũng như con đây không thuộc
về thế gian." Chúa Giêsu không xin "cất các môn đệ khỏi thế
gian;" nhưng Ngài xin "gìn giữ họ khỏi ác thần." Các ông phải ở
lại thế gian để tiếp tục sứ vụ rao giảng của Ngài.
(2) Xin Chúa Cha thánh hiến các
môn đệ trong sự thật: Giống như Phaolô, Chúa Giêsu biết nguy hiểm của sự sai lạc:
"Xin Cha lấy sự thật mà thánh hiến họ. Lời Cha là sự thật." Sự thật
đây là Lời Kinh Thánh và những lời tâm huyết Chúa Giêsu vừa dạy dỗ họ. Ngài biết
mọi hành động sai bắt đầu từ sự hiểu biết sai; vì thế, hiểu biết sự thật là điều
không thể thiếu cho các môn đệ của Chúa.
Cả hai điều cầu xin này đều được
Chúa Cha ban cho các môn đệ qua việc ban Thánh Thần. Ngài là thần sự thật, Ngài
sẽ giúp các ông nhận ra sự thật và sẽ hướng dẫn các ông tới tất cả sự thật.
Ngài cũng là người bảo vệ và giúp các ông có sức mạnh làm chứng nhân cho Chúa.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Chúa Giêsu đã xin với Chúa Cha
để Ngài gởi tới cho chúng ta Chúa Thánh Thần, Ngài là Thần Sự Thật, Ngài sẽ
giúp chúng ta hiểu sự thật và dẫn chúng ta tới chân lý toàn vẹn.
- Chúng ta phải biết quí trọng sự
thật và cầu xin Chúa Thánh Thần cho chúng ta thấu hiểu những lời dạy dỗ của
Thiên Chúa, và có can đảm sống theo những gì Thiên Chúa dạy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét