Viết bởi LM. Anthony Đinh Minh
Tiên, OP
Thứ Bảy sau Lễ Hiển Linh
Bài đọc: I Jn 5:14-21; Jn
3:22-30.
1/ Bài đọc I: 14 Lý do
khiến chúng ta được mạnh dạn trước mặt Thiên Chúa, đó là:
Người nhậm lời chúng ta, khi chúng ta xin điều gì hợp ý Người.
Người nhậm lời chúng ta, khi chúng ta xin điều gì hợp ý Người.
15 Nếu chúng ta biết rằng
Người nhậm mọi lời chúng ta xin,
thì chúng ta cũng biết rằng chúng ta sẽ được những gì chúng ta đã xin Người.
thì chúng ta cũng biết rằng chúng ta sẽ được những gì chúng ta đã xin Người.
16 Nếu ai biết anh em mình
phạm thứ tội không đưa đến cái chết, thì hãy cầu xin,
và Thiên Chúa sẽ ban sự sống cho người anh em ấy;
đó là nói về những ai phạm thứ tội không đưa đến cái chết.
Có một thứ tội đưa đến cái chết, tôi không bảo phải cầu xin cho thứ tội ấy.
và Thiên Chúa sẽ ban sự sống cho người anh em ấy;
đó là nói về những ai phạm thứ tội không đưa đến cái chết.
Có một thứ tội đưa đến cái chết, tôi không bảo phải cầu xin cho thứ tội ấy.
17 Mọi điều bất chính đều
là tội, nhưng có một thứ tội không đưa đến cái chết.
18 Chúng ta biết rằng phàm
ai đã được Thiên Chúa sinh ra,
người đó không phạm tội; nhưng có Đấng Thiên Chúa đã sinh ra giữ gìn người ấy,
và Ác thần không đụng đến người ấy được.
người đó không phạm tội; nhưng có Đấng Thiên Chúa đã sinh ra giữ gìn người ấy,
và Ác thần không đụng đến người ấy được.
19 Chúng ta biết rằng chúng
ta thuộc về Thiên Chúa,
còn tất cả thế gian đều nằm dưới ách thống trị của Ác thần.
còn tất cả thế gian đều nằm dưới ách thống trị của Ác thần.
20 Chúng ta biết rằng Con
Thiên Chúa đã đến
và ban cho chúng ta trí khôn để biết Thiên Chúa thật.
Chúng ta ở trong Thiên Chúa thật, ở trong Con của Người là Đức Giê-su Ki-tô.
Đức Giê-su Ki-tô là Thiên Chúa thật và là sự sống đời đời.
và ban cho chúng ta trí khôn để biết Thiên Chúa thật.
Chúng ta ở trong Thiên Chúa thật, ở trong Con của Người là Đức Giê-su Ki-tô.
Đức Giê-su Ki-tô là Thiên Chúa thật và là sự sống đời đời.
21 Hỡi anh em là những người
con bé nhỏ, hãy tránh xa các tà thần!
2/ Phúc Âm: 22 Sau đó,
Đức Giê-su và các môn đệ đi tới miền Giu-đê. Người ở lại nơi ấy với các ông và
làm phép rửa.
23 Còn ông Gio-an, ông cũng
đang làm phép rửa tại Ê-nôn, gần Sa-lim, vì ở đấy có nhiều nước, và người ta
thường đến chịu phép rửa.
24 Lúc ấy, ông Gio-an chưa
bị tống giam.
25 Bấy giờ, có một cuộc
tranh luận xảy ra giữa các môn đệ của ông Gio-an và một người Do-thái về việc
thanh tẩy.
26 Họ đến gặp ông Gio-an và
nói: "Thưa thầy, người trước đây đã ở với thầy bên kia sông Gio-đan và được
thầy làm chứng cho, bây giờ ông ấy cũng đang làm phép rửa, và thiên hạ đều đến
với ông."
27 Ông Gio-an trả lời:
"Chẳng ai có thể nhận được gì mà không do Trời ban.
28 Chính anh em làm chứng
cho thầy là thầy đã nói: "Tôi đây không phải là Đấng Ki-tô, mà là kẻ được
sai đi trước mặt Người.
29 Ai cưới cô dâu, người ấy
là chú rể. Còn người bạn của chú rể đứng đó nghe chàng, thì vui mừng hớn hở vì
được nghe tiếng nói của chàng. Đó là niềm vui của thầy, niềm vui ấy bây giờ đã
trọn vẹn.
30 Người phải nổi bật lên,
còn thầy phải lu mờ đi.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Phải tránh xa
tội lỗi!
Tội lỗi của con người là lý do tại
sao Chúa Giêsu xuống trần gian để gánh tội cho con người, và cứu con người
thóat khỏi quyền lực của tội. Nhưng có phải vì thế mà con người không phạm tội
nữa không? Vấn đề rất nguy hiểm ngày nay là nhiều người đã mất hết ý thức về tội
lỗi, họ không còn coi bất cứ gì là tội nữa.
Các Bài Đọc hôm nay tập trung
trong những gì liên quan đến tội lỗi. Trong Bài Đọc I, Thánh Gioan phân biệt 2
thứ tội: tội đưa đến cái chết và tội không đưa đến cái chết. Con người chỉ có
thể cầu nguyện cho những người mắc tội không đưa đến cái mà thôi. Trong Phúc
Âm, các môn đệ của Gioan phạm tội ghen-tị, khi họ thấy người ta tuôn đến với
Chúa Giêsu nhiều hơn là tới thầy của họ. Gioan cho họ 3 lý do tại sao không nên
ghen-tị: Mọi quyền năng đến từ Thiên Chúa, phải biết mình và biết người để có sự
bình an, và con người phải vui mừng khi thấy Thiên Chúa được vinh quang.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Tội đưa đến cái chết
và tội không đưa đến cái chết
1.1/ Điều kiện để Thiên Chúa nhận
lời cầu xin của con người:
(1) Thiên Chúa nhậm lời chúng
ta, khi chúng ta xin điều gì hợp ý Người: Thiên Chúa lắng nghe tất cả những lời
cầu xin của con người, nhưng không phải ngài sẽ nhận lời tất cả các lời cầu
xin; Ngài chỉ nhận lời những điều hợp ý Ngài mà thôi. Điều này dễ hiểu, vì có
những lời cầu xin ích kỷ chỉ biết vun xới cho mình, hay những lời cầu xin Thiên
Chúa làm hại người khác, hay bắt Thiên Chúa cư xử ngược lại với bản tính của
Ngài. Điều con người nên làm khi cầu nguyện là luôn kết thúc với câu “nếu đẹp ý
Chúa.” Chỉ có Thiên Chúa mới biết rõ ràng và chắc chắn điều gì tốt đẹp cho con
người, và Ngài sẽ sẵn sàng ban những điều tốt đẹp đó cho con cái của Ngài.
(2) Tội đưa đến cái chết và tội
không đưa đến cái chết: Gioan nói về 2 thứ tội này, nhưng không cắt nghĩa rõ
ràng: “Nếu ai biết anh em mình phạm thứ tội không đưa đến cái chết, thì hãy cầu
xin, và Thiên Chúa sẽ ban sự sống cho người anh em ấy; đó là nói về những ai phạm
thứ tội không đưa đến cái chết. Có một thứ tội đưa đến cái chết, tôi không bảo
phải cầu xin cho thứ tội ấy. Mọi điều bất chính đều là tội, nhưng có một thứ tội
không đưa đến cái chết.” Theo ý kiến sau cùng của các học giả và giáo huấn của
Giáo-Hội: tội đưa đến cái chết là tội của những người mất hết ý thức về tội lỗi,
hay của những người tin tưởng Chúa sẽ tha hết mọi tội mà không cần phải ăn năn,
xám hối, và sửa đổi. Nếu con người cầu xin Chúa cứu những người này là vi phạm
sự công bằng của Thiên Chúa; nhưng con người có thể cầu xin cho họ có cơ hội trở
lại khi họ còn sống.
1.2/ Hai trường hợp của con người
trong thế giới: Đọan văn này rất khó hiểu; chúng ta phải hiểu nó trong văn mạch
của tòan thư Gioan I. Trước tiên, Gioan không có ý nói tất cả các Kitô hữu
không phạm tội, vì ngay trong đọan văn trên, Gioan đã phân biệt 2 thứ tội: tội
đưa đến cái chết và tội không đưa đến cái chết. Điều ngài muốn làm ở đây là
phân biệt 2 lọai người: người thuộc về Thiên Chúa và người thuộc về thế gian.
Thánh Gioan viết: “Chúng ta biết
rằng phàm ai đã được Thiên Chúa sinh ra, người đó không phạm tội; nhưng có Đấng
Thiên Chúa đã sinh ra giữ gìn người ấy, và Ác thần không đụng đến người ấy được.
Chúng ta biết rằng chúng ta thuộc về Thiên Chúa, còn tất cả thế gian đều nằm dưới
ách thống trị của Ác thần.” Theo Gioan, thế giới là bãi chiến trường giữa sự
thiện và sự ác; trong đó có những người thuộc về Thiên Chúa và những người thuộc
về Ác thần. Người thuộc về Thiên Chúa có thể phạm tội vì yếu đuối xác thịt;
nhưng họ luôn có ý thức về tội lỗi và muốn giao hòa cùng Thiên Chúa. Người thuộc
về Ác thần không có hay đánh mất hết ý thức về tội lỗi; họ không còn coi điều
gì là tội nữa.
2/ Phúc Âm: Tội lỗi phát xuất từ
sự ghen-tị của con người.
2.1/ Sự ghen-tị của các môn đệ của
Gioan: Trình thuật kể lý do của sự ghen tị: “Sau đó, Đức Giêsu và các môn đệ đi
tới miền Judah. Người ở lại nơi ấy với các ông và làm phép rửa. Còn ông Gioan,
ông cũng đang làm phép rửa tại Aenon, gần Salim, vì ở đấy có nhiều nước, và người
ta thường đến chịu phép rửa. Bấy giờ, có một cuộc tranh luận xảy ra giữa các
môn đệ của ông Gioan và một người Do-Thái về việc thanh tẩy. Họ đến gặp ông
Gioan và nói: "Thưa thầy, người trước đây đã ở với thầy bên kia sông
Jordan và được thầy làm chứng cho, bây giờ ông ấy cũng đang làm phép rửa, và
thiên hạ đều đến với ông." Gioan đã nói rõ về sự khác biệt của 2 Phép Rửa:
Phép Rửa của ông làm là Phép Rửa để tha tội; Phép Rửa của Chúa Giêsu là Phép Rửa
ban Thánh Thần. Sự tranh luận xảy ra có thể tại sao cần có 2 Phép Rửa, nhưng điều
chính chi phối môn đệ của Gioan là họ ghen tị khi thấy Chúa Giêsu được nhiều
người đến với hơn thầy của họ.
2.2/ Thuốc chữa bệnh ghen-tị:
Gioan Tẩy Giả cho các môn đệ và cho chúng ta 3 liều thuốc để chữa bệnh ghen tị:
(1) Mọi hồng ân đều đến từ Thiên
Chúa: Ông Gioan trả lời: "Chẳng ai có thể nhận được gì mà không do Trời
ban.” Hay nói như Thánh Phaolô: Mọi quà tặng đều đến từ một nguồn là Chúa Thánh
Thần; không phải để khoe khoang, nhưng để phục vụ. Hay nói như kiểu Phúc Âm,
Thiên Chúa càng ban tặng nhiều bao nhiêu, Ngài càng có quyền đòi lại nhiều bấy
nhiêu.
(2) Biết mình là có bình an và
niềm vui: Điều làm cho con người có bình an là phải biết mình. Gioan Tẩy Giả rất
bình an vì ông biết mình và biết Đức Kitô: “Chính anh em làm chứng cho thầy là
thầy đã nói: "Tôi đây không phải là Đấng Kitô, mà là kẻ được sai đi trước
mặt Người.” Gioan có niềm vui khi thấy nhiều người tuôn đến với Đức Kitô, vì đó
phù hợp với sứ vụ của ông. Gioan so sánh Đức Kitô với chú rể, và cô dâu là dân
chúng tin vào Đức Kitô; còn ông chỉ là người phù rể: “Ai cưới cô dâu, người ấy
là chú rể. Còn người bạn của chú rể đứng đó nghe chàng, thì vui mừng hớn hở vì
được nghe tiếng nói của chàng. Đó là niềm vui của thầy, niềm vui ấy bây giờ đã
trọn vẹn.”
(3) Người phải nổi bật lên, còn
thầy phải lu mờ đi: Đây là châm ngôn của Gioan và nên là kim chỉ nam cho hết mọi
người khi chúng ta phục vụ Thiên Chúa. Bổn phận của chúng ta cũng giống như
Gioan là dọn đường cho mọi người và chỉ cho họ đường đến với Thiên Chúa; chứ
không lợi dụng việc phục vụ Thiên Chúa để tìm lợi nhuận, nổi tiếng, và thỏa mãn
các nhu cầu của chúng ta. Khi mọi người đã tới được với Thiên Chúa, chúng ta
vui mừng vì đã hòan tất sứ vụ, và sẵn sàng để lui vào bóng tối.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Chúa Kitô đã xuống trần để cứu
chúng ta thóat khỏi quyền lực của tội lỗi và sự chết. Ngài đã thiết lập Bí-tích
Hòa Giải để sẵn sàng tha thứ các tội của con người.
- Con người chúng ta vẫn có thể
phạm tội vì còn mang trong người những yếu đuối và tính đam mê xác thịt. Mỗi
khi đã lỡ phạm tội trọng, chúng ta cần chạy đến với Bí-tích Hòa Giải để được
tha tội.
- Điều tối nguy hiểm là chúng ta
đánh mất ý thức về tội lỗi hay tin Chúa sẽ cứu tất cả mọi người mà không cần ăn
năn xưng tội. Đây chính là thứ tội mà Thánh Gioan gọi là “tội đưa đến cái chết.”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét