Viết bởi LM. Anthony Đinh Minh
Tiên, OP
Thứ Hai Tuần 34 TN2
Bài đọc: Rev 14:1-3, 4-5; Lk
21:1-4.
1/ Bài đọc I: 1 Tôi thấy:
kìa Con Chiên đứng trên núi Xi-on; cùng với Con Chiên, có một trăm bốn mươi bốn
ngàn người, mang danh của Con Chiên và của Cha Con Chiên ghi trên trán.
2 Và tôi nghe thấy tiếng từ
trời như tiếng nước lũ, như tiếng sấm lớn. Tiếng tôi nghe thấy tựa hồ tiếng những
nhạc sĩ vừa gảy đàn vừa hát.
3 Họ hát một bài ca mới trước
ngai Thiên Chúa, trước bốn Con Vật và các vị Kỳ Mục. Không ai có thể học được
bài ca này, ngoài một trăm bốn mươi bốn ngàn người ấy, là những người đã được
chuộc về từ mặt đất.
4 Những người ấy đã không
ra ô uế bởi phụ nữ, vì họ giữ mình đồng trinh. Con Chiên đi đâu, họ cũng đi
theo đó. Họ đã được chuộc về từ giữa loài người, làm của đầu mùa dâng lên Thiên
Chúa và Con Chiên.
5 Chẳng ai thấy miệng họ
nói dối: không ai chê trách họ được.
2/ Phúc Âm: 1 Ngước mắt
lên nhìn, Đức Giê-su thấy những người giàu đang bỏ tiền dâng cúng của họ vào
thùng tiền.
2 Người cũng thấy một bà
goá túng thiếu kia bỏ vào đó hai đồng tiền kẽm.
3 Người liền nói: "Thầy
bảo thật anh em: bà goá nghèo này đã bỏ vào nhiều hơn ai hết.
4 Quả vậy, tất cả những người
kia đều rút từ tiền dư bạc thừa của họ, mà bỏ vào dâng cúng; còn bà này, thì
rút từ cái túng thiếu của mình, mà bỏ vào đó tất cả những gì bà có để nuôi sống
mình."
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Trung thành
hy sinh cuộc đời cho Thiên Chúa
Trong những ngày cuối năm, Phụng
vụ Lời Chúa hướng lòng con người về: (1) Sự chóng qua của đời này và những giá
trị cao quí của đời sau như: sự bất tử của linh hồn, sự sống lại, và cuộc sống trường
sinh mai sau. (2) Những mẫu gương cao quí và sự hy sinh của tiền nhân: Đức
Kitô, người mẹ anh hùng và 7 anh em nhà Maccabees, các thánh tử đạo Việt Nam.
(3) Kêu gọi chúng ta bắt chước các mẫu gương anh hùng đó: sống anh hùng, sống
chứng nhân, và dám hy sinh tất cả cho Nước Trời.
Các Bài đọc hôm nay cũng theo
chiều hướng đó: Bài đọc I tường thuật thị kiến Con Chiên và 144,000 bạn đồng
hành của Con Chiên. Họ trung thành bước theo Con Chiên đi bất cứ nơi nào. Bài
Phúc Âm kêu gọi con người dám hy sinh tất cả như người đàn bà góa; Bà dám bỏ mọi
sự mình có vào Hòm Tiền trong Đền Thờ.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Con Chiên đi đâu,
họ cũng đi theo đó.
1.1/ Thị kiến Con Chiên cùng với
144,000 người trên Núi Sion: "Tôi thấy: kìa Con Chiên đứng trên núi Sion;
cùng với Con Chiên, có 144,000 người, mang danh của Con Chiên và của Cha Con
Chiên ghi trên trán."
Núi Sion được gọi là Ngai của
Thiên Chúa (Mic 4:7, Isa 24:23), là Núi Thánh, là kinh thành của Đức Đại Vương
(Psa 2:6), là thành cư ngụ của Thiên Chúa hằng sống (Heb 12:22). Con Chiên là
chính Đức Kitô. Ai là 144,000 người? Đây là những người được thiên thần đóng ấn
trên trán từ 12 chi tộc của Israel, mỗi chi tộc 12,000 người (Rev 7:4-8). Ấn
tín được đóng là ấn tín mang danh của Con Chiên và của Cha Con Chiên trên trán
(Rev 7:3). Có tên Thiên Chúa và tên Đức Kitô trên trán chứng tỏ người đó được
thánh hiến cho việc phục vụ Thiên Chúa. Bạn đồng hành với Con chiên được phân
biệt với đồng bọn của Con Thú, những người cũng được đóng ấn với dấu hiệu của
nó (Rev 13:16, 14:11).
“Và tôi nghe thấy tiếng từ trời
như tiếng nước lũ, như tiếng sấm lớn. Tiếng tôi nghe thấy tựa hồ tiếng những nhạc
sĩ vừa gảy đàn vừa hát. Họ hát một bài ca mới trước ngai Thiên Chúa, trước bốn
Con Vật và các vị Kỳ Mục. Không ai có thể học được bài ca này, ngoài 144,000
người ấy, là những người đã được chuộc về từ mặt đất.” Bài ca mới được mô tả bằng
những từ ngữ Kinh Thánh quen thuộc: tiếng nước lũ (Rev 1:15, 9:16, Eze 43:2);
tiếng sấm lớn (Exo 19:16, Eze 1:7); và tiếng đàn cầm (Rev 5:8, 15:2).
1.2/ Điều kiện được chọn để theo
Con Chiên:
(1) Giữ mình đồng trinh: Vì
144,000 người này được mô tả đối nghịch với những người thờ phượng Con Thú, họ
phải là những người từ chối không theo Con Thú. Con số này là con số tượng
trưng cho tất cả các tín hữu, chứ không phải chỉ có bằng ấy người được cứu độ.
Chữ “đồng trinh” đây cũng không hiểu theo nghĩa hẹp của nó, nhưng theo nghĩa của
nhiều tiên tri Cựu Ước (Hos 2:14-21, Jer 2:2-3, 32, Zeph 3:9-13): đồng trinh là
biểu tượng của sự trung thành với Thiên Chúa; trong khi thờ bụt thần được coi
như làm điếm, không trung thành với Thiên Chúa (Rev 2:14, Eze 16, 23). Babylon
được ví như con điếm (Rev 14:8, 17:4-6) trong khi Giáo Hội được ví như Hiền Thê
của Con Chiên (Rev 19:7, 21:2-9).
(2) Trung thành theo Con Chiên:
“Con Chiên đi đâu, họ cũng đi theo đó. Họ đã được chuộc về từ giữa loài người,
làm của đầu mùa dâng lên Thiên Chúa và Con Chiên.”
(3) Sống thành thật: “Chẳng ai
thấy miệng họ nói dối; không ai chê trách họ được.” Những người nói dối là con
cái của ma quỉ, cha của những người nói dối (Jn 8:44). Người theo Con Chiên
không những phải nói thật mà còn phải sống thật; để biến mình thành của lễ
không tì ố dâng lên Thiên Chúa (Rom 12:1).
2/ Phúc Âm: Bà bỏ vào tất cả những
gì bà có để nuôi sống mình.
2.1/ Tiêu chuẩn xác định cho nhiều
hay ít: không dựa trên số lượng cho mà dựa trên số lượng người cho có. Chẳng hạn:
một người cho 5000 đồng, nhưng tài sản anh có là 1,000,000 đồng, tỉ lệ anh cho
đi là 1/200, một số lượng rất nhỏ so với tài sản của anh. Trong khi đó, một người
nghèo bỏ vào chỉ 2 hào, nhưng tài sản anh có là 4 hào, tỉ lệ anh cho đi là ½;
anh đã cho phân nửa tài sản anh có.
Chúa Giêsu có lẽ đang ngồi ở
“Sân của phụ nữ” trong Đền Thờ. Ngước mắt lên nhìn, Đức Giêsu thấy những người
giàu đang bỏ tiền dâng cúng của họ vào thùng tiền. Người cũng thấy một bà goá
túng thiếu kia bỏ vào đó hai đồng tiền kẽm. Người liền nói: "Thầy bảo thật
anh em: bà goá nghèo này đã bỏ vào nhiều hơn ai hết. Quả vậy, tất cả những người
kia đều rút từ tiền dư bạc thừa của họ, mà bỏ vào dâng cúng; còn bà này, thì
rút từ cái túng thiếu của mình, mà bỏ vào đó tất cả những gì bà có để nuôi sống
mình.”
Trước mắt con người, hầu hết sẽ
đánh giá trị sai. Họ sẽ quí trọng tiền cho của người giầu và khinh thường sự
đóng góp của người đàn bà góa; họ sẽ nghĩ hai đồng kẽm này làm được gì, lại còn
phải nhớ số lẻ trong việc làm sổ sách nên quăng đi cho xong chuyện! Nhưng với cặp
mắt thấu suốt mọi sự của Chúa Giêsu, Ngài phân biệt rõ cho các môn đệ: Đừng
đánh giá theo giá trị bên ngòai, nhưng phải đánh giá theo khả năng bên trong:
(1) Cho đi những của dư thừa: Những
người giầu có mặc dù cho nhiều, nhưng họ chỉ cho đi những của dư thừa mà họ
không cần đến.
(2) Cho đi tất cả những gì mình
có: Đồng tiền kẽm là đơn vị nhỏ nhất trong các tiền được dùng để trao đổi, một
đồng tiền kẽm trị giá khỏang 1/20 xu. Hai đồng kẽm mới chỉ có 1/10 xu. Nếu so
sánh với sự cho đi của những người khác thì chẳng đáng là gì. Nhưng với cặp mắt
nhìn thấu suốt mọi sự của Chúa Giêsu: Bà góa này đã bỏ nhiều hơn ai hết, vì bà
đã “rút từ cái túng thiếu của mình, mà bỏ vào đó tất cả những gì bà có để nuôi
sống mình.”
2.2/ Những cái cho khác: Ngòai
tiền bạc ra, người môn đệ của Đức Kitô còn phải cho nhiều thứ khác khó khăn hơn
nhiều: ý muốn, tình yêu, thời gian, tài năng, sức khỏe. Chúa đòi hỏi nơi người
môn đệ: "Ai yêu cha yêu mẹ hơn Thầy, thì không xứng với Thầy. Ai yêu con
trai con gái hơn Thầy, thì không xứng với Thầy. Ai không vác thập giá mình mà
theo Thầy, thì không xứng với Thầy. Ai giữ lấy mạng sống mình, thì sẽ mất; còn
ai liều mất mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ tìm thấy được” (Mt 10:37-39).
Vì thế, trước khi theo Chúa, hãy
ngồi xuống tính tóan xem có theo được không; kẻo nửa chừng mà bỏ thì mất cả chì
lẫn chài. Một khi đã quyết định theo, phải theo cho tới cùng; cho dù gặp bao
khó khăn gian khổ, ngay cả cái chết, cũng phải vượt qua. Gương các thánh, những
người đã theo Chúa tới cùng, phải trở thành những mẫu gương soi dẫn cuộc đời
chúng ta.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Mục đích của chúng ta sống
trên đời này là để chứng tỏ lòng trung thành của chúng ta với Thiên Chúa qua việc
dám hy sinh từ bỏ mọi sự để làm chứng cho Ngài.
- Chúng ta không chỉ thích chọn
và sống một hai điều Thiên Chúa dạy, nhưng phải chọn và sống tất cả những gì
Thiên Chúa truyền.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét