Viết bởi LM. Anthony Đinh Minh
Tiên, OP
Lễ Trọng Kính Các
Thánh
Bài đọc: Rev 7:2-4, 9-14; I Jn
3:1-3; Mt 5:1-12
1/ Bài đọc I: 2 Tôi lại
thấy một thiên thần khác, mang ấn của Thiên Chúa hằng sống, từ phía mặt trời mọc
đi lên. Thiên thần ấy lớn tiếng bảo bốn thiên thần khác, là những vị được quyền
phá hại đất liền và biển cả, 3 rằng: "Xin đừng phá hại đất liền,
biển cả và cây cối, trước khi chúng tôi đóng ấn trên trán các tôi tớ của Thiên
Chúa chúng ta." 4 Rồi tôi nghe nói đến con số những người được
đóng ấn: một trăm bốn mươi bốn ngàn người được đóng ấn, thuộc mọi chi tộc con
cái Ít-ra-en.
9 Sau đó, tôi thấy: kìa một
đoàn người thật đông không tài nào đếm nổi, thuộc mọi dân, mọi chi tộc, mọi nước
và mọi ngôn ngữ. Họ đứng trước ngai và trước Con Chiên, mình mặc áo trắng, tay
cầm nhành lá thiên tuế. 10 Họ lớn tiếng tung hô: "Chính Thiên
Chúa chúng ta, Đấng ngự trên ngai, và chính Con Chiên đã cứu độ chúng ta."
11 Tất cả các thiên thần đều
đứng chung quanh ngai, chung quanh các Kỳ Mục và bốn Con Vật. Họ đều sấp mặt xuống,
phủ phục trước ngai và thờ lạy Thiên Chúa mà tung hô 12 rằng:
"A-men! Xin kính dâng Thiên Chúa chúng ta lời chúc tụng và vinh quang, sự khôn ngoan và lời tạ ơn, danh dự, uy quyền và sức mạnh, đến muôn thuở muôn đời! A-men!"
"A-men! Xin kính dâng Thiên Chúa chúng ta lời chúc tụng và vinh quang, sự khôn ngoan và lời tạ ơn, danh dự, uy quyền và sức mạnh, đến muôn thuở muôn đời! A-men!"
13 Một trong các Kỳ Mục lên
tiếng hỏi tôi: "Những người mặc áo trắng kia là ai vậy? Họ từ đâu đến?" 14 Tôi
trả lời: "Thưa Ngài, Ngài biết đó." Vị ấy bảo tôi: "Họ là những
người đã đến, sau khi trải qua cơn thử thách lớn lao. Họ đã giặt sạch và tẩy trắng
áo mình trong máu Con Chiên.”
2/ Bài đọc II: 1 Anh
em hãy xem Chúa Cha yêu chúng ta dường nào: Người yêu đến nỗi cho chúng ta được
gọi là con Thiên Chúa - mà thực sự chúng ta là con Thiên Chúa.
Sở dĩ thế gian không nhận biết chúng ta, là vì thế gian đã không biết Người.
Sở dĩ thế gian không nhận biết chúng ta, là vì thế gian đã không biết Người.
2 Anh em thân mến, hiện giờ
chúng ta là con Thiên Chúa; nhưng chúng ta sẽ như thế nào, điều ấy chưa được
bày tỏ. Chúng ta biết rằng khi Đức Ki-tô xuất hiện,
chúng ta sẽ nên giống như Người, vì Người thế nào, chúng ta sẽ thấy Người như vậy.
chúng ta sẽ nên giống như Người, vì Người thế nào, chúng ta sẽ thấy Người như vậy.
3 Phàm ai đặt hy vọng như
thế vào Đức Ki-tô thì làm cho mình nên thanh sạch
như Người là Đấng thanh sạch.
như Người là Đấng thanh sạch.
3/ Phúc Âm: 1 Thấy đám
đông, Đức Giê-su lên núi. Người ngồi xuống, các môn đệ đến gần bên.
2 Người mở miệng dạy họ rằng:
3 "Phúc thay ai có tâm
hồn nghèo khó, vì Nước Trời là của họ.
4 Phúc thay ai hiền lành,
vì họ sẽ được Đất Hứa làm gia nghiệp.
5 Phúc thay ai sầu khổ, vì
họ sẽ được Thiên Chúa ủi an.
6 Phúc thay ai khát khao
nên người công chính, vì họ sẽ được Thiên Chúa cho thoả lòng.
7 Phúc thay ai xót thương
người, vì họ sẽ được Thiên Chúa xót thương.
8 Phúc thay ai có tâm hồn
trong sạch, vì họ sẽ được nhìn thấy Thiên Chúa.
9 Phúc thay ai xây dựng hoà
bình, vì họ sẽ được gọi là con Thiên Chúa.
10 Phúc thay ai bị bách hại
vì sống công chính, vì Nước Trời là của họ.
11 Phúc thay anh em khi vì
Thầy mà bị người ta sỉ vả, bách hại và vu khống đủ điều xấu xa.
12 Anh em hãy vui mừng hớn
hở, vì phần thưởng dành cho anh em ở trên trời thật lớn lao.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Bát Phúc
là con đường nên thánh.
- Có một chú sư tử con, vì mẹ mất
sớm, nên ở chung với một đàn dê. Chú thích nghi với hòan cảnh và sinh sống như
một con dê. Cho tới một hôm, Chúa Sơn Lâm đi ngang qua cánh đồng; bầy dê bỏ chạy
tán lọan, chú sư tử con cũng cắm đầu chạy theo chúng. Chúa Sơn Lâm lấy làm lạ về
hành động của chú sư tử con, nên vội chạy theo bắt lấy. Khi bắt kịp chú, Chúa
Sơn Lâm đưa chú sư tử con ra bờ suối và bảo nó: Hãy nhìn xuống suối coi, mày
cũng là con của Chúa Sơn Lâm, tại sao mày hốt hỏang bỏ chạy như những con dê
nhút nhát đó?
- Chúng ta đã được tạo dựng nên
giống hình ảnh của Thiên Chúa, và là người nhà của tất cả các thánh chúng ta mừng
hôm nay. Con nhà tông chẳng giống lông cũng giống cánh. Đây là dịp thuận tiện để
chúng ta xét mình soi gương xem chúng ta đã nên giống hình ảnh Thiên Chúa và
các thánh chưa. Các Bài đọc hôm nay giúp chúng ta xét mình.
- Bài đọc I nhắc nhở chúng ta:
Các thánh là những người trung thành với Thiên Chúa sau khi đã trải qua những
cơn thử thách lớn lao. Họ đã giặt sạch và tẩy trắng áo mình trong máu Con
Chiên. Bài đọc II nhắc nhở chúng ta ơn gọi làm con Chúa mà chúng ta đã lãnh nhận
trong Ngày Rửa Tội. Chúng ta đã làm vinh danh Cha thế nào trong cuộc sống? Phúc
Âm dạy chúng ta con đường chắc chắn để nên thánh: sống theo Bát Phúc.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Họ là những người
đã đến, sau khi trải qua cơn thử thách lớn lao.
1.1/ Thị kiến thứ nhất: Những
người được đóng ấn. Trước khi các thiên thần tàn phá thế giới, các tôi tớ của
Thiên Chúa còn sống được đóng ấn. Thị kiến tường thuật một trăm bốn mươi bốn
ngàn người được đóng ấn, thuộc mọi chi tộc con cái Israel. Đây chỉ là con
số biểu tượng, không phải chỉ có bấy nhiêu người được cứu thóat.
1.2/ Thị kiến thứ hai: Một đoàn
người thật đông không tài nào đếm nổi. Họ thuộc mọi dân, mọi chi tộc, mọi nước
và mọi ngôn ngữ. Họ đứng trước ngai và trước Con Chiên, mình mặc áo trắng, tay
cầm nhành lá thiên tuế. Hai điều những người này tuyên xưng:
(1) Thiên Chúa Cha: "Chính
Thiên Chúa chúng ta là Đấng ngự trên ngai.”
(2) Con Chiên là Đức Giêsu Kitô:
“Chính Con Chiên đã cứu độ chúng ta.”
Tất cả các thiên thần đều đứng
chung quanh ngai, chung quanh các Kỳ-mục và bốn Con Vật. Họ đều sấp mặt xuống,
phủ phục trước ngai và thờ lạy Thiên Chúa mà tung hô rằng: "A-men! Xin
kính dâng Thiên Chúa chúng ta lời chúc tụng và vinh quang, sự khôn ngoan và lời
tạ ơn, danh dự, uy quyền và sức mạnh, đến muôn thuở muôn đời! A-men!"
1.3/ Các Thánh là đòan người áo
trắng: Một trong các Kỳ-mục lên tiếng hỏi tôi: "Những người mặc áo trắng
kia là ai vậy? Họ từ đâu đến?" Tôi trả lời: "Thưa Ngài, Ngài biết
đó." Vị ấy bảo tôi: "Họ là những người đã đến, sau khi trải qua cơn
thử thách lớn lao. Họ đã giặt sạch và tẩy trắng áo mình trong máu Con Chiên.”
Các thánh là những người đã sống một cuộc đời như Chúa dạy. Họ đã từ bỏ lối sống
ích kỷ của bản thân, hy sinh chấp nhận mọi gian khổ ngay cả cái chết để làm chứng
cho Thiên Chúa.
2/ Bài đọc II: Ơn gọi của người
Kitô hữu là trở nên thánh.
(1) Ơn gọi làm con Thiên Chúa:
Thiên Chúa đã yêu thương thế gian đến nỗi đã ban Người Con Một của mình, để những
ai tin vào Người Con thì được làm con Thiên Chúa (Jn 1:13), và được ơn Cứu Độ
(Jn 3:16). Chúng ta không phải là con của thế gian: “Sở dĩ thế gian không nhận
biết chúng ta, là vì thế gian đã không biết Người.”
(2) Phần thưởng của những người
con Chúa: Đã là con thì cũng là những người thừa kế gia tài. Phần thưởng cho những
người con Chúa là cuộc sống đời đời mai sau và mọi vinh quang mà Đức Kitô được
thưởng từ Thiên Chúa Cha. “Anh em thân mến, hiện giờ chúng ta là con Thiên
Chúa; nhưng chúng ta sẽ như thế nào, điều ấy chưa được bày tỏ. Chúng ta biết rằng
khi Đức Kitô xuất hiện, chúng ta sẽ nên giống như Người, vì Người thế nào,
chúng ta sẽ thấy Người như vậy.”
(3) Bổn phận của những người con
Chúa: Nếu đã có quyền thì cũng phải chu tòan bổn phận. Thánh Gioan tuyên bố:
“Phàm ai đặt hy vọng như thế vào Đức Kitô thì làm cho mình nên thanh sạch như
Người là Đấng thanh sạch.”
3/ Phúc Âm: Bát Phúc là con đường
nên thánh.
Chúng ta sẽ dùng Bát Phúc như
tiêu chuẩn để so sánh 3 lối sống: (1) của Chúa Giêsu, của các thánh, và của
theo thế gian.
(1) “Phúc thay ai có tâm hồn
nghèo khó, vì Nước Trời là của họ.” Khi được các môn đệ hỏi: “Thưa Thầy! Thầy ở
đâu?” Chúa Giêsu trả lời: “Cáo có hang, chim có tổ, Con Người không có chỗ dựa
đầu.” Thánh Phanxicô Khó Khăn, mặc dù là con một thương gia giàu có ở Assissi,
noi gương Chúa Giêsu, tuột quần áo trả lại cho cha để đi theo Đức Kitô sống cuộc
đời khó nghèo. Trước mắt thế gian đó là điều dại dột, vì ai cũng muốn sống sung
túc giấu có.
(2) “Phúc thay ai hiền lành, vì
họ sẽ được Đất Hứa làm gia nghiệp.” Người xưa dạy: “Mắt đền mắt, răng đền răng;
còn Ta, Ta dạy: Ai tát má bên này thì đưa cả má bên kia nữa.” Trong Cuộc Thương
Khó, Chúa đã trở nên như con chiên hiền lành bị đem đi giết. Thánh Phanxicô
Salêsiô, mặc dù mang bản tính nóng như lửa trong người, đã noi gương Đức Kitô
trở thành người hiền lành và khiêm nhường. Trước mắt thế gian, hiền lành đồng
nghĩa với khù khờ để người khác lợi dụng.
(3) “Phúc thay ai sầu khổ, vì họ
sẽ được Thiên Chúa ủi an.” Trong Vườn Cây Dầu, Đức Kitô đau buồn kêu lên: “Linh
hồn Thầy buồn sầu đến nỗi chết; anh em hãy tỉnh thức cầu nguyện với Thầy.” Mẹ
Thánh Augustin, Monica, cả cuộc đời đổ bao nhiêu nước mắt khóc thương chồng và
con. Sau cùng, Chúa đã cho chồng trở lại đạo trên giường bệnh, Chúa đã cho
Augustin ăn năn trở lại và làm thánh. Người đời cho những ai muốn chịu đau khổ
là điên, vì ai cũng tìm các trốn tránh các đau khổ cả.
(4) “Phúc thay ai khát khao nên
người công chính, vì họ sẽ được Thiên Chúa cho thoả lòng.” Chúa Giêsu thẳng thắn
tuyên bố: “Ta đến từ Trời, không phải để làm theo ý Ta, nhưng để làm theo ý Đấng
đã sai Ta.” Cả cuộc đời của Ngài là cuộc đời làm theo ý Thiên Chúa. Thánh
Thomas More, khi bị bắt phải nói dối đã khẳng khái tuyên bố: “Chết thì chết chứ
không nói sai thành đúng.” Người đời cho sống công chính là “sĩ diện hão,” vì
ai cũng phải sống luồn lách quanh co để đạt những gì mình muốn.
(5) “Phúc thay ai xót thương người,
vì họ sẽ được Thiên Chúa xót thương.” Chúa Giêsu xót xa khi nhìn các bệnh nhân,
và Ngài chữa lành họ. Ngài thương dân thành Giêrusalem, muốn che chở họ như gà
mẹ che chở đàn con dưới cánh, nhưng họ đã khước từ tình yêu của Ngài. Thánh
Martinô đã thương bệnh nhân đến độ đem về phòng cho nằm trên giường mình mà
chăm sóc. Mẹ Têrêxa thành Calcutta đã dành cả cuộc đời để săn sóc người nghèo.
Thế gian cổ võ việc phải lo cho bản thân mình trước hết với câu chữa mình: “Tôi
thương xót người rồi ai thương tôi?”
(6) “Phúc thay ai có tâm hồn
trong sạch, vì họ sẽ được nhìn thấy Thiên Chúa.” Chúa Giêsu đã thách thức các đối
phương trong Cuộc Thương Khó: “Ai trong các ngươi có thể buộc Ta về tội gì?”
Thánh Maria Goretti đã thề chết chứ không để người anh họ hãm hiếp. Giới trẻ
hôm nay cho truyện ăn ở trước hôn nhân là chuyện bình thường, và chế nhạo những
trẻ nào giữ mình trinh khiết là “homeboy, homegirl.” Mấy người mẹ hôm nay dám
khuyên con: “Mẹ chẳng thà thấy con chết trước mặt mẹ hơn là phạm tội trọng mất
lòng Thiên Chúa!”
(7) “Phúc thay ai xây dựng hoà
bình, vì họ sẽ được gọi là con Thiên Chúa.” Chúa Giêsu đã dùng cái chết của
Ngài trên Thập Giá để hòa giải người Do-Thái và Dân Ngọai nên một; đồng thời
hòa giải con người với Thiên Chúa. Thánh Bernadino thành Sienna cũng noi gương
Chúa làm cho con người hòa giải với nhau. Thế gian cho thái độ tha thứ thuận
hòa là ngu dốt vì để người khác lợi dụng mình; được đàng chân họ sẽ leo lên cả
đầu! Hậu quả là nạn ly thân, ly dị, và chiến tranh dưới mọi hình thức lan tràn.
(8) “Phúc thay ai bị bách hại vì
sống công chính, vì Nước Trời là của họ. Phúc thay anh em khi vì Thầy mà bị người
ta sỉ vả, bách hại và vu khống đủ điều xấu xa. Anh em hãy vui mừng hớn hở, vì
phần thưởng dành cho anh em ở trên trời thật lớn lao.” Chúa đi trước vác Thập
Giá lên đồi Canvê để chết thay cho con người. Biết bao các thánh tử đạo thuộc mọi
thời đại cũng anh dũng tiến lên hy sinh vì tình yêu; trong số đó có 118 vị tử đạo
của quê hương Việt-Nam chúng ta. Thánh Anrê Phú Yên, trước khi chết, đã khuyên
giáo dân: “Chúng ta phải lấy tình yêu đáp trả lại tình yêu và lấy mạng sống đáp
trả lại mạng sống.” Trong khi đó, cũng có biết bao người phản bội và không dám
đổ máu đào để làm chứng cho Chúa. Họ vịn cớ: chỉ cần tin Chúa trong lòng là đủ.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Đau khổ trong cuộc đời không
thể thiếu để thanh luyện chúng ta như lửa thử vàng. Chỉ khi nào biết chấp nhận
gian khổ để làm chứng cho Thiên Chúa, chúng ta mới chứng tỏ đức tin và tình yêu
của chúng ta dành cho Ngài.
- Trở lại câu truyện chú sư tử
con, chúng ta là thiên tử, là con cái Chúa. Hãy sống xứng đáng với ơn gọi của
mình; đừng chốn chui chốn nhủi như những con của bóng tối, của thế gian và ma
quỉ. Chúng ta được dựng nên giống hình ảnh Thiên Chúa, và cuộc sống thánh thiện
làm chúng ta càng ngày càng trở nên giống Chúa hơn.
- Ơn gọi nên thánh là của tất cả
mọi người. Bát Phúc là con đường nên thánh tuyệt hảo. Mọi người phải cố gắng sống
cả Bát Phúc; tuy nhiên, sống một phúc cũng đủ để chúng ta nên thánh rồi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét