Viết bởi LM. Anthony Đinh Minh
Tiên, OP
Thứ Bảy Tuần 23 TN2
Bài đọc: I Cor 10:14-22; Lk
6:43-49.
1/ Bài đọc I: 14 Vì thế,
anh em thân mến, hãy xa lánh việc thờ ngẫu tượng.
15 Tôi nói với anh em như
nói với những người khôn ngoan hiểu biết; anh em hãy tự mình suy xét điều tôi
nói.
16 Khi ta nâng chén chúc tụng
mà cảm tạ Thiên Chúa, há chẳng phải là dự phần vào Máu Đức Ki-tô ư? Và khi ta
cùng bẻ Bánh Thánh, đó chẳng phải là dự phần vào Thân Thể Người sao?
17 Bởi vì chỉ có một tấm
Bánh, và tất cả chúng ta chia sẻ cùng một Bánh ấy, nên tuy nhiều người, chúng
ta cũng chỉ là một thân thể.
18 Anh em hãy coi Ít-ra-en
xét theo huyết thống. Những ai ăn tế phẩm, há chẳng phải là những kẻ được chia
lộc bàn thờ sao?
19 Thế nghĩa là gì? Thịt
cúng là gì? Ngẫu tượng là gì?
20 Tuy nhiên, đồ cúng là
cúng cho ma quỷ, chứ không phải cho Thiên Chúa; mà tôi không muốn anh em hiệp
thông với ma quỷ.
21 Anh em không thể vừa uống
chén của Chúa, vừa uống chén của ma quỷ được; anh em không thể vừa ăn ở bàn tiệc
của Chúa, vừa ăn ở bàn tiệc của ma quỷ được.
22 Hay là ta muốn làm cho
Chúa phải ghen tương? Chẳng lẽ ta mạnh sức hơn Người?
2/ Phúc Âm: 43 Không
có cây nào tốt mà lại sinh quả xấu, cũng chẳng có cây nào xấu mà lại sinh quả tốt.
44 Thật vậy, xem quả thì biết
cây. Ở bụi gai, làm sao bẻ được vả, trong bụi rậm, làm gì hái được nho!
45 Người tốt thì lấy ra cái
tốt từ kho tàng tốt của lòng mình; kẻ xấu thì lấy ra cái xấu từ kho tàng xấu.
Vì lòng có đầy, miệng mới nói ra.
46 Tại sao anh em gọi Thầy:
Lạy Chúa! Lạy Chúa! mà anh em không làm điều Thầy dạy?
47 Ai đến với Thầy, và nghe
những lời Thầy dạy mà đem ra thực hành, thì Thầy sẽ chỉ cho anh em biết người ấy
ví được như ai.
48 Người ấy ví được như một
người khi xây nhà, đã cuốc, đã đào sâu và đặt nền móng trên đá. Nước lụt dâng
lên, dòng sông có ùa vào nhà, thì cũng không lay chuyển nổi, vì nhà đã xây vững
chắc.
49 Còn ai nghe mà không thực
hành, thì ví được như người xây nhà ngay mặt đất, không nền móng. Nước sông ùa
vào, nhà sụp đổ ngay và bị phá huỷ tan tành.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Kiên nhẫn xây
nhà trên đá.
Trong đời sống chúng ta thường
thấy có hai lọai người: Một lọai người muốn làm gì là làm ngay. Họ không có
kiên nhẫn để chờ đợi nên dễ dàng thay đổi kế họach khi không thấy kết quả tức
khắc. Lọai người khác khi làm gì thì cẩn thận suy tính, một khi đã bắt đầu làm
thì kiên trì vượt qua mọi trở ngại cho tới khi đạt được kết quả. Lọai người thứ
nhất thường gặp thất bại trong khi lọai người thứ hai thường thành công. Trong
lãnh vực thiêng liêng cũng thế, có những người cho mình có thể làm tôi hai chủ:
Thiên Chúa và các ngẫu tượng, như trong Bài đọc I. Chúa ví những người nghe mà
không giữ lời Thiên Chúa như người xây nhà trên cát. Khi gió thổi, nước dâng,
sóng vỗ là nhà họ bị xụp đổ và bị cuốn đi.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Không thể vừa
thông phần nơi Bàn Tiệc Thánh vừa thông phần vào bàn tiệc của ma quỉ.
Thời thánh Phaolô, cộng đòan
Corintô cũng giống như tất cả các thành phố Hy-Lạp, họ thờ rất nhiều thần. Mỗi
thần tượng trưng cho một sức mạnh trong vũ trụ mà con người không hiểu nổi như
núi, mưa gió, sấm sét, động đất, thần tài, ái tình … nhưng chi phối cuộc sống
con người. Khi đã thành Kitô hữu, họ vẫn giữ thói quen cũ thờ cúng các thần tuy
không coi ngang hàng với Thiên Chúa. Một vấn nạn được đặt ra vì thói quen này
như mấy ngày trước đây: Có được phép ăn thịt cúng?
Đối với thánh Phaolô, ngài không
tin các thần nhưng tin có sự hiện diện của ma quỉ đàng sau các việc thờ cúng
này. Như những người Do-Thái, ngài xác tín “chẳng có một thần nào trên thế gian
này ngọai trừ Chúa,” nên việc ăn thịt cúng không thành vấn đề ngọai trừ trường
hợp làm mất đức tin cho những người yếu kém. Ngài tin sự hiện diện của ma quỉ
là có thực và mục đích của chúng là kéo con người ra khỏi Thiên Chúa bằng việc
thờ các ngẫu tượng. Khi con người tôn thờ các ngẫu tượng là họ tôn thờ các thần
khác thay vì chỉ một Thiên Chúa duy nhất.
Như đã đề cập trước đây, thói
quen của các đền thờ của các thần là trả lại cho người dâng cúng một phần lễ vật
đã dâng để họ có thể ăn mừng với gia đình và bạn bè. Khi dâng lễ vật cho thần
nào, họ tin thần đó đã vào trong lễ vật họ dâng; và khi ai ăn lễ vật đó thì thần
sẽ theo vào thân thể họ. Như vậy, khi ăn thịt cúng, người ăn và thần có một mối
liên hệ thực sự.
Thánh Phaolô dùng niềm tin này
và thần họ về Bí Tích Thánh Thể để giải thích cho các tín hữu Corintô tại sao
không được tôn thờ các ngẫu tượng: “Khi ta nâng chén chúc tụng mà cảm tạ Thiên
Chúa, há chẳng phải là dự phần vào Máu Đức Kitô ư? Và khi ta cùng bẻ Bánh
Thánh, đó chẳng phải là dự phần vào Thân Thể Người sao? Bởi vì chỉ có một tấm
Bánh, và tất cả chúng ta chia sẻ cùng một Bánh ấy, nên tuy nhiều người, chúng
ta cũng chỉ là một thân thể.” Vì thế, các tín hữu không thể vừa thông phần nơi
Bàn Tiệc Thánh vừa thông phần vào bàn tiệc của ma quỉ.
2/ Phúc Âm: Kiên nhẫn xây nhà
trên đá.
Trên đất Do-Thái, tuy mùa mưa chỉ
kéo dài vài tháng nhưng mưa rất lớn. Sau mùa mưa, đất cát bắt đầu khô lại và tạo
nên những nơi bằng phẳng thích hợp cho việc xây nhà. Những người không có kinh
nghiệm sẽ xây nhà mình tại những chỗ này vì rất dễ làm và đỡ tốn công phải đục
đá. Nhưng họ không biết nhìn xa, vì khi mùa mưa đến, họ mới phát giác ra nhà của
họ nằm ngay giữa những giòng nước chảy mạnh và bị chúng cuốn đi. Ngược lại, những
người khôn ngoan biết tìm chỗ cứng khi họ xây nhà, và không chỗ nào chắc chắn
hơn là trên các tảng đá. Tuy mất giờ để đục đẽo, nhưng một khi đã thiết lập được
nền, không sức mạnh nào có thể lay chuyển được.
Trong đời sống thiêng liêng, Đá
Tảng là chính Chúa (Ps 95:1), Đền thờ Jêrusalem (Isa 28:16), Phêrô (Mt 16:19).
Nếu muốn được an tòan trước những phong ba bão táp của cuộc đời, con người phải
tìm trú ẩn nơi Thiên Chúa, nơi Đền Thờ hay trong Giáo-Hội của Ngài.
Chúa Giêsu ví người nghe Lời
Chúa mà không mang ra thực hành như người xây nhà trên cát. Họ không chịu thực
hành Lời Chúa để làm cho đức tin của họ tăng trưởng mỗi ngày. Khi gian nan khốn
khó tới, đức tin của họ không đủ mạnh để chống chọi lại với bao nhiêu đau khổ
và sóng gió của cuộc đời. Ngài cũng ví người nghe Lời Chúa và đem ra thực hành
như người xây nhà trên đá. Họ biết dùng thời giờ để nghiền ngẫm và mang ra áp dụng
trong đời sống để đức tin của họ mỗi ngày một mạnh hơn. Khi gian nan sóng gió tới,
họ đã có một đức tin mạnh mẽ để vượt qua những đau khổ này, ngay cả sự chết
cũng không thắng vượt được họ.
Một ứng dụng nữa Chúa đưa ra là
xem quả biết cây: “Không có cây nào tốt mà lại sinh quả xấu, cũng chẳng có cây
nào xấu mà lại sinh quả tốt… Ở bụi gai, làm sao bẻ được vả, trong bụi rậm, làm
gì hái được nho!” Lời nói là quả của những suy nghĩ trong đầu. Cứ việc nghe lời
nói và việc làm của một người là biết Lời Chúa có tác dụng thế nào trên người ấy.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Chúng ta phải kiên nhẫn dành
nhiều thời giờ để học hỏi, nghiền ngẫm, và mang Lời Chúa ra áp dụng trong cuộc
đời. Vì không hiểu cặn kẽ về Thiên Chúa nên các tín hữu Corintô đã tiếp tục thờ
các ngẫu tượng và bối rối về việc ăn thịt cúng và thờ các ngẫu tượng.
- Về phương diện tâm linh, chúng
ta cũng phải kiên trì để xây dựng cuộc đời mình trên Đá Tảng là chính Chúa và
Gíao-Hội qua việc lắng nghe và mang ra thực hành Lời Chúa. Chúng ta đừng để bị
Chúa ví như những người xây nhà trên cát, tức là xây trên những tiêu chuẩn
nhanh chóng và tạm thời của thế gian: sắc đẹp, tiền của, uy quyền, danh vọng. Một
khi thế gian qua là nhà của chúng ta cũng qua đi như vậy. Nhưng nếu biết khôn
ngoan trông rộng, chúng ta biết xây đời mình trên những giá trị vĩnh cửu và các
giáo huấn của Hội-Thánh. Cho dẫu thế gian qua đi, chúng ta vẫn có một ngôi nhà
vững chắc trên Nước Trời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét