s Mẩu Bút Chì
(Trích tập san
Giáo huấn xã hội Công Giáo số 6)
Tôi
viết về một linh mục, không phải để ca tụng hay tán dương ngài, nhưng để chia sẻ
một tấm lòng.
Ngài
giỏi thật đấy: Học
vị cao, chức vị lớn. Nhưng thiếu nhi trong xứ thích lân la, cà rà vào tận bếp
ăn của ngài chỉ vì ngài là một “ông cha” vui tính, bình dân. Ngài đi giảng dạy,
tập huấn, tĩnh tâm… khắp đó đây, nhưng
giáo dân thích chào hỏi, thăm nom ngài chỉ vì ngài rất đơn sơ, giản dị, dễ hòa
đồng. Từ lúc ngài về nhận xứ, hình như các bà và các ông đều thấy vui vẻ, thoải
mái khi lui tới giúp việc xứ. Họ thấy nhà xứ như nhà mình, việc xứ như việc
mình.
Chúng
tôi không phải là con chiên bổn đạo của ngài, nhưng lại may mắn được tham dự những
lớp học thuần túy đạo đức, luân lý do chính ngài trực tiếp giảng dạy. Ngài dạy
cho chúng tôi nhiều lĩnh vực: Kinh Thánh, Thần học luân lý, và cách riêng Giáo
huấn Xã hội Công giáo (GHXHCG). Những gì chúng tôi học được ở ngài thì không đến
từ sách vở từ chương mà đến từ kinh nghiệm sống cụ thể điều ngài đang giảng dạy.
Sau
khi học qua nguyên tắc nhân vị, công ích, liên đới, chúng tôi học
đến nguyên tắc cuối cùng trong bốn nguyên tắc cơ bản của GHXHCG: nguyên tắc bổ
trợ. Dựa trên nguyên tắc này, “mọi xã hội thuộc trật tự cao hơn
phải có thái độ trân trọng giúp đỡ (subsidium) – tức là hỗ trợ, đẩy mạnh phát
triển – các xã hội thuộc trật tự thấp hơn… Thật sai lầm khi rút khỏi tay cá
nhân những gì họ có thể làm được dựa vào sáng kiến và sự chuyên cần của mình để
trao cho cộng đồng” (x. GHXHCG số 186).
Mặt
khác, Chúa tạo dựng mỗi người là một chủ thể sáng tạo với những
khả năng và tiềm lực khác nhau. Sự bổ trợ tương thích giữa các cá nhân sẽ tạo
nên nguồn lực mạnh mẽ cho cộng đồng. Để áp dụng hiệu quả các nguyên tắc của
GHXHCG, phải tôn trọng đồng bộ bốn nguyên tắc cơ bản này mà không thể khinh suất
bất cứ một nguyên tắc nào. Điều đó đòi hỏi người lãnh đạo phải có cái tâm thiện,
cái trí sáng, và một sự cảm nhận tinh tế, nhạy bén, để sử dụng đúng người, đúng
khả năng sáng tạo, đặt họ vào đúng vị trí thích hợp. Cần mời gọi và cổ vũ sự
tham gia của mọi người vào việc chung – tham gia là một hệ
luận điển hình của nguyên tắc bổ trợ. Bởi “sự tham gia là một trong những
trụ cột nâng đỡ mọi trật tự dân chủ” (x. GHXHCG số 190). Thế
nhưng, giữa một cộng đoàn, nếu không tôn trọng sự khác biệt của
mỗi cá nhân, dẫn đến đố kỵ, phản cảm với nhau thì không thể liên đới, tham
gia hay bổ trợ cho nhau được. Ngược lại, sự hỗ trợ hay can thiệp quá
sâu sẽ bóp chết thần khí và khả năng sáng tạo của người khác.
Ngài
dạy hay lắm! Nhưng chúng tôi chưa thỏa. Chúng tôi muốn được nhìn thấy những
nguyên tắc ấy sống động “tung tăng” như cá bơi trong bể cơ! Ngài cười: “Đến mà
xem!”
Cái
mà ngài muốn cho chúng tôi xem là bếp ăn từ thiện giúp sinh viên nghèo tại giáo
xứ của ngài.
Chúng
tôi làm một cuộc “mục kích bất ngờ” đến bếp ăn này vào một buổi trưa nắng chang
chang. Trái với cái oi bức ngột ngạt bên ngoài, khu vực bếp ăn mát rượi bóng
râm. Một nhóm có đến gần mười phụ nữ, vừa “các bà”, “các cô”, “các chị”, miệng
râm ran nói cười mà tay thì thoăn thoắt, người bới, người đơm. Món kho, món nấu,
món xào, món nào cũng bắt mắt, cũng thơm phưng phức làm cồn cào bao tử. Dẫu có
tưởng tượng hình dung, nhưng những gì diễn ra trước mắt quả thật làm chúng tôi
ngỡ ngàng: Rất
thân tình, rất nhịp nhàng và hồ hởi. Chắc chắn bên trong phải có một sự tổ chức
khoa học, một động lực tinh thần mạnh mẽ, tự nguyện, thỏa mãn. Không ngăn được
sự tò mò, tôi liền “thu thập tư liệu” để
làm ngay một bài “thẩm định” các nguyên tắc:
- Hướng
đến phục vụ con người, đối tượng là các sinh viên nghèo xa quê, thiếu vắng tình
thương và sự chăm sóc của gia đình. Mục đích không dừng lại ở việc giúp các em
có được một bữa ăn ngon, đủ dưỡng chất, nhưng còn là để khơi gợi lên nơi các em
một nếp sống yêu thương, biết quan tâm đến người khác, biết hướng về nhau, hướng
về những vấn đề của cộng động và xã hội: Đáp ứng nguyên tắc nhân vị,
và rõ ràng là phục vụ công ích.
- Để
“vận hành” được bếp ăn, cần có sự liên đới góp công, góp sức của
nhiều giáo dân và nhiều mạnh thường quân xa gần.
-
Cha chánh xứ chỉ đưa ra ý tưởng rồi “giao quyền” cho hai cha phó
thực hiện, một
cha lo việc điều phối nguồn thu – chi, một cha sắp xếp các công việc cụ thể.
Khi cần, cha chánh sẽ bổ trợ kịp thời về tài chánh hay một nhu cầu
nào đó. Các phụ nữ tình nguyện tham gia nấu ăn được chia thành
nhiều nhóm, mỗi nhóm phục vụ chỉ một ngày trong tuần (khoảng 100 phần ăn). Các
nhóm này được tùy ý chọn món và sáng tạo khẩu phần ăn sao cho vừa
ngon, vừa bổ dưỡng mà vẫn vừa túi tiền. Thảo nào các bà, các cô không ra sức trổ
tài và chăm chút sản phẩm của mình. Quả là tham gia và bổ
trợ đã được thực hiện quá chặt chẽ và hợp lý. Các bà các cô mời gọi
nhau đến ngày càng đông, ai cũng phấn chấn, thích thú.
Học
thế này thì dễ hiểu và dễ thuộc bài thật! Tôi lại chợt nhớ đến lời một linh mục
đồng hành rất thương mến của nhóm chúng tôi rằng: “Nếu biết áp dụng GHXHCG
vào thực tế cuộc sống, nó không còn là một giáo thuyết “khô – khó – kén”
nữa, mà sẽ sinh động vẫy vùng như cá lớn trở về với đại dương…”
Ngài
như thế đó! Có thể là già nhưng không hề thủ cựu. Cái chất “giáo sĩ trị” không
thấy “dính bén” trong phong cách của ngài. Giáo dân đến với ngài không khúm
núm, căng thẳng, bẩm thưa, nhưng thân tình, gần gũi lạ. Một vị mục tử khiêm nhu
như ngài, chắc hẳn đẹp lòng Chúa lắm!
Nguồn: http://www.conggiaovietnam.net/index.php?m=home&v=detail&ia=11037
2 nhận xét:
Cảm ơn Bạn đã ghé thăm và quan tâm cái tên của mình, xin trả lời bạn ngay đây: Mình tên Nga và họ Trần nên tự nghĩ ra cái tên như vậy thôi..khi rảnh mời bạn qua thăm Bogr Trăng vàng của mình nhé. MÌNH KHÔNG HIỂU VỀ ĐẠO GIÁO NHƯNG RẤT THÍCH NHỮNG BÀI ĐĂNG CỦA BẠN, CHÚC MỘT CHIỀU VUI..
Cảm ơn bạn không tiếc lời chia sẻ. Mến chúc buổi tối an lành.
Mong gặp lại. Sẽ ghé thăm bạn Hằng Nga nhé!
Với CTM: Hằng Nga = Moon Trần = Trần Nga.
Mong hiểu cho CTM nhé!
Đăng nhận xét