Viết bởi LM. Anthony Đinh Minh
Tiên, OP
Thứ Sáu Tuần 27 TN2, Năm Chẵn
Bài đọc: Gal 3:7-14; Lk
11:15-16.
1/ Bài đọc I: Vậy anh em
nên biết rằng: những ai dựa vào đức tin, những người ấy là con cái ông
Áp-ra-ham. Đàng khác, Kinh Thánh thấy trước rằng Thiên Chúa sẽ làm cho Dân Ngoại
nên công chính nhờ đức tin, nên đã tiên báo cho ông Áp-ra-ham tin mừng này: Nhờ
ngươi, muôn dân sẽ được chúc phúc. Như vậy, những kẻ dựa vào đức tin thì được
chúc phúc làm một với ông Áp-ra-ham, người có đức tin.
Thật thế, những ai dựa vào những
việc Luật dạy phải làm thì đều chuốc lấy lời nguyền rủa, vì Kinh Thánh viết:
Đáng nguyền rủa thay mọi kẻ không bền chí thi hành tất cả những gì chép trong
sách Luật! Vả lại, không ai được nên công chính trước mặt Thiên Chúa nhờ Lề Luật,
đó là điều hiển nhiên, vì người công chính nhờ đức tin sẽ được sống. Thế mà Lề
Luật không lệ thuộc đức tin, nhưng ai thực hành những điều Lề Luật dạy, thì nhờ
đó sẽ được sống.
Đức Ki-tô đã chuộc chúng ta cho
khỏi bị nguyền rủa vì Lề Luật, khi vì chúng ta chính Người trở nên đồ bị nguyền
rủa, vì có lời chép: Đáng nguyền rủa thay mọi kẻ bị treo trên cây gỗ! Như thế
là để nhờ Đức Giê-su Ki-tô, các Dân Ngoại cũng được hưởng phúc lành dành cho
ông Áp-ra-ham, và để nhờ đức tin, chúng ta nhận được ơn Thiên Chúa đã hứa tức
là Thánh Thần.
2/ Phúc Âm: 15 Nhưng
trong số đó có mấy người lại bảo: "Ông ấy dựa thế quỷ vương Bê-en-dê-bun
mà trừ quỷ."
16 Kẻ khác lại muốn thử Người,
nên đã đòi Người một dấu lạ từ trời.
17 Nhưng Người biết tư tưởng
của họ, nên nói: "Nước nào tự chia rẽ thì sẽ điêu tàn, nhà nọ đổ xuống nhà
kia.
18 Nếu Xa-tan cũng tự chia
rẽ chống lại chính mình, thì nước nó tồn tại sao được? ... bởi lẽ các ông nói
tôi dựa thế Bê-en-dê-bun mà trừ quỷ.
19 Nếu tôi dựa thế
Bê-en-dê-bun mà trừ quỷ, thì con cái các ông dựa thế ai mà trừ? Bởi vậy, chính
họ sẽ xét xử các ông.
20 Còn nếu tôi dùng ngón
tay Thiên Chúa mà trừ quỷ, thì quả là Triều Đại Thiên Chúa đã đến giữa các ông.
21 Khi một người mạnh được
vũ trang đầy đủ canh giữ lâu đài của mình, thì của cải người ấy được an toàn.
22 Nhưng nếu có người mạnh
thế hơn đột nhập và thắng được người ấy, thì sẽ tước lấy vũ khí mà người ấy vẫn
tin tưởng và sẽ đem phân phát những gì đã lấy được.
23 "Ai không đi với
tôi là chống lại tôi, và ai không cùng tôi thu góp là phân tán.
24 "Khi thần ô uế xuất
khỏi một người, thì nó đi rảo qua những nơi khô cháy, tìm chốn nghỉ ngơi. Mà vì
tìm không ra, nó nói: "Ta sẽ trở về nhà ta, nơi ta đã bỏ ra đi."
25 Khi đến nơi, nó thấy nhà
được quét tước, dọn dẹp hẳn hoi.
26 Nó liền đi kéo thêm bảy
thần khác dữ hơn nó, và chúng vào ở đó. Rốt cuộc tình trạng của người ấy lại
còn tệ hơn trước."
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Nên công
chính nhờ đức tin
Làm sao con người có thể trở nên
công chính trước mặt Thiên Chúa là trọng tâm của Thư gởi tín hữu Galat. Đối
phương của thánh Phaolô cho rằng con người có thể trở nên công chính bằng việc
giữ trọn vẹn các Lề Luật. Thánh Phaolô cho rằng con người chỉ có thể trở nên
công chính bằng đức tin vào Chúa Giêsu Kitô. Hiểu câu trả lời của thánh Phaolô
rất cần cho sự đối thọai giữa Kitô Giáo và Do Thái Giáo cũng như Hồi Giáo.
Chỉ có Thiên Chúa và những ai
Thiên Chúa ban cho mới có quyền trên quỷ. Chúa Giêsu trừ quỷ bằng ngón tay của
Thiên Chúa. Điều này chứng minh cho mọi người thấy Ngài là Thiên Chúa; thế mà một
số người lại cho Ngài nhờ thế của tướng quỷ Bêel-zebul mà trừ quỷ. Kẻ khác lại
đòi thêm dấu lạ từ trời trước khi có thể tin vào Ngài.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Nên công chính nhờ
đức tin
1.1/ Abraham nên công chính nhờ
đức tin hay bằng thi hành những gì Thiên Chúa dạy? Đây là lý luận chính của của
cả Phaolô và những người Do-Thái vì cả hai đều tin vào Abraham.
Cách tốt nhất để hiểu một nguyên
tắc là xem nó áp dụng làm sao vào một người. Vì thế, thánh Phaolô hướng lòng
các tín hữu Galat vào tổ phụ Abraham. Ông là người mà Thiên Chúa đã làm một lời
hứa vĩ đại là qua ông tất cả các dân tộc trên địa cầu sẽ được chúc lành (Gen
12:3). Ông là người mà Thiên Chúa đã chọn cách đặc biệt là bạn tâm phúc của
Ngài. Bằng cách nào Abraham đã làm hài lòng Thiên Chúa? Chắc chắn là không bằng
việc giữ cẩn thận các Lề Luật vì ở thời gian đó chưa có Luật (Luật chỉ xuất hiện
từ thời ông Môsê trở đi). Ông Abraham đã làm hài lòng Thiên Chúa bằng việc tin
tưởng hòan tòan vào tất cả những gì Chúa nói với ông.
Ai là con cháu hay giòng dõi của
Abraham? Người Do-Thái tin họ là giòng dõi đích thực của Abraham theo di truyền
và hãnh diện vì điều này làm họ khác biệt với các Dân Ngọai. Phaolô không tin
như thế, ngài tuyên bố: “Những ai dựa vào đức tin, những người ấy là con cái
ông Áp-ra-ham. Đàng khác, Kinh Thánh thấy trước rằng Thiên Chúa sẽ làm cho Dân
Ngoại nên công chính nhờ đức tin, nên đã tiên báo cho ông Áp-ra-ham tin mừng
này: Nhờ ngươi, muôn dân sẽ được chúc phúc. Như vậy, những kẻ dựa vào đức tin
thì được chúc phúc làm một với ông Áp-ra-ham, người có đức tin.” Vì thế, các
tín hữu Galat là con cháu đích thực của tổ phụ Abraham vì họ đã tuyên xưng đức
tin của họ vào Thiên Chúa; chứ không cần phải giữ Luật mới có thể trở thành con
cháu của Abraham.
1.2/ Lề Luật đặt con người dưới
lời nguyền rủa: Lý luận của Phaolô sau đây sẽ đưa đối phương vào góc tường và hết
đường trốn thóat. Ngài nói: giả sử anh quyết định anh sẽ nên công chính trước mặt
Thiên Chúa bằng việc giữ cẩn thận các Lề Luật của Ngài; đâu là hệ quả mà anh phải
gánh chịu: Trước tiên, anh phải thực hành những gì Luật dạy; nếu không anh phải
chịu các hậu quả của nó. Thứ đến, anh phải giữ tất cả những gì Luật dạy; và từ
xưa tới giờ, chưa có ai dám vỗ ngực tự xưng mình đã giữ trọn vẹn tất cả mọi Lề
Luật. Vì thế, “những ai dựa vào những việc Luật dạy phải làm thì đều chuốc lấy
lời nguyền rủa, vì Kinh Thánh viết: Đáng nguyền rủa thay mọi kẻ không bền chí
thi hành tất cả những gì chép trong sách Luật” (Dt 27:26).
Kinh Thánh có lời ngược lại:
“Người nào mà trở nên công chính với Chúa bằng đức tin sẽ thực sự sống” (Hab
2:4). Vì thế, không ai được nên công chính trước mặt Thiên Chúa nhờ Lề Luật. Chỉ
còn một cách nên công chính trước mặt Chúa là bằng con đường đức tin. Người
công chính nhờ đức tin sẽ được sống. Dĩ nhiên, những ai thực hành trọn vẹn những
điều Lề Luật dạy, thì nhờ đó sẽ được sống; nhưng thực tế cho thấy không ai có
thể đi theo con đường ấy cả.
1.3/ Đức Ki-tô đã cứu chuộc
chúng ta cho khỏi bị nguyền rủa bởi Lề Luật: Vì mọi người đã vi phạm Luật, nên
hậu quả là mọi người phải chết; nhưng ai có thể cứu con người khỏi chết? Đó
chính là nguyên nhân tại sao Con Thiên Chúa nhập thể và chịu chết thay cho mọi
người.
(1) Khi Ngài chịu treo trên Thập
Giá: Đức Ki-tô đã chuộc chúng ta cho khỏi bị nguyền rủa vì Lề Luật, khi vì
chúng ta chính Người trở nên đồ bị nguyền rủa, vì có lời chép: Đáng nguyền rủa
thay mọi kẻ bị treo trên cây gỗ! (Dt 21:23).
(2) Dân Ngoại cũng được hưởng
phúc lành dành cho ông Abraham: Như thế, nhờ Đức Giêsu Kitô, các Dân Ngoại cũng
được hưởng phúc lành dành cho tổ phụ Abraham; và để nhờ đức tin, mọi người nhận
được ơn Thiên Chúa đã hứa tức là Thánh Thần.
2/ Phúc Âm: Chúa Giêsu trừ quỷ bằng
ngón tay Thiên Chúa.
Chứng kiến phép lạ Chúa Giêsu trừ
quỷ, có 3 phản ứng của con người:
- Có mấy người vì ghen tương bảo:
"Ông ấy dựa thế quỷ vương Bê-el-dê-bun mà trừ quỉ." Đối với hạng người
này, Chúa hỏi họ 2 câu: (1) Nếu Ta dựa thế quỉ vương Beelzebul mà trừ quỉ, thì
con cháu các ngươi nhờ ai mà trừ quỉ; (2) Nếu Satan cũng tự chia rẽ chống lại
chính mình, thì nước nó tồn tại sao được?
- Kẻ khác lại muốn thử Người,
nên đã đòi Người một dấu lạ từ trời. Phép lạ Chúa làm là để khơi dậy niềm tin.
Nếu đã chứng kiến phép lạ rồi mà vẫn chưa tin thì chẳng có gì bảo đảm sẽ tin
khi chứng kiến phép lạ nữa. Hơn nữa, đức tin dựa trên phép lạ sẽ không bền vững.
- Đa số đám đông đều tin vào
Ngài vì họ tin chỉ Thiên Chúa mới có thể làm được phép lạ như vậy.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Không một ai trong chúng ta có
thể trở nên công chính trước mặt Thiên Chúa bằng việc giữ cẩn thận các giới răn
vì không ai có thể giữ tất cả mọi điều.
- Chúng ta chỉ có thể trở nên
công chính bằng cách tin vào Chúa Giêsu Kitô, chính Ngài đã chịu chết thay cho
chúng ta; và nhờ Ngài chúng ta được giao hòa với Thiên Chúa và lãnh nhận mọi ơn
cần thiết cho đời này và đời sau.
- Khi chứng kiến những việc kỳ
diệu của người khác làm, chúng ta hãy thành thật khen ngợi tài năng của họ. Đừng
để tính kiêu ngạo ghen tương làm mờ mắt khiến chúng ta khinh thường họ hay phủ
nhận những gì họ đã làm.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét