VRNs (29.03.2014)
– Đồng Nai - Người xưa có câu: “chọn mặt gửi vàng”. Nghĩa là để tin
tưởng một ai cũng cần xem mặt, xem hoàn cảnh, gia cảnh người đó để đánh
giá về họ có đáng tin hay không? Thế mà, vẫn sai lầm. Vẫn chọn sai
người. Vì “Sông sâu còn có kẻ dò – Lòng người nham hiểm ai đo cho cùng”.
Vâng,
lòng người nham hiểm hơn núi sông, biết người còn khó hơn dự đoán thời
tiết. Thời tiết còn có xuân hạ thu đông, và sáng – trưa – chiều – tối,
còn con người, giữa mảng tối và sáng thật khó phân biệt. Thời tiết còn
có hiện tượng bên ngoài để suy đoán những điều sẽ xảy ra, còn lòng người
vẫn có thể đóng kịch đến mức độ “nói vậy mà không phải vậy”. Có ai đó
nói không ngoa rằng: con người là một diễn viên tài ba nhất, vì họ có
thể đóng kịch để lừa dối nhau suốt cả đời mà vẫn không bại lộ. Thực vậy,
có người bên ngoài ôn hậu hiền lành, trong lòng lại kiêu căng ngạo mạn,
không có việc gì lợi mà không dám làm, kể cả chuyện bất nhân; Có người
bộ dạng như quân tử, thực ra là tiểu nhân; Có người bên ngoài nhu mì,
nhưng nội tâm cương trực; Có người xem có vẻ kiên trinh, thực tế lại
nhút nhát. Điều này cho thấy con người thật phức tạp, khó mà phân biệt
được thực hư một con người.
Có lẽ mỗi người trong chúng ta đều nghe
biết về Chí Phèo trong truyện của Nam Cao. Chí Phèo là đứa con hoang,
được mô tả là một người dị dạng, một tên lưu manh, nát rượu chuyên rạch
mặt ăn vạ và sẵn sàng sinh sự với mọi người. Chí Phèo là kẻ trên không
sợ Trời, dưới không sợ người. Người ta tránh Chí Phèo hơn tránh ôn dịch.
Chí Phèo đem lòng yêu Thị Nở. Thị Nở là một cô gái xuất thân từ một nhà
có mả hủi, tuổi đời ngoài 30, dở hơi, nghèo và rất xấu. Xấu ma chê quỷ
hờn. Xấu đến nỗi người ta tránh thị như tránh một con vật rất ghê tởm.
Ấy vậy mà cả hai con người ấy vẫn nhận
ra bản chất tốt đẹp của nhau. Thị Nở thấy Chí Phèo là một người hiền
lành. Hiền như đất. Vẫn thường cho Thị xin lửa và có lần con cho Thị xin
rượu về bóp chân. Ngược lại, Chí Phèo cũng thấy Thị Nở là một người có
duyên. Thị Nở đã biết nấu cháo hành nóng cho Chí Phèo ăn, giúp cho Chí
Phèo tỉnh cơn say và làm sống lại nơi Chí Phèo ý thức về sự lương thiện
của bản thân mình.
Cuộc sống con người luôn phức tạp. Phức
tạp đến nỗi khó lòng đánh giá nhau từ bên ngoài. Thực tế, vẫn có những
người thân phận chẳng ra gì như Chí Phèo và Thị Nở, bị coi là cặn bã và
thậm chí là quái thai của xã hội. Thế nhưng, ngay cả nơi những con người
ấy bản chất tốt đẹp mà Thiên Chúa đã in dấu nơi họ vẫn không hư đi, khả
năng nhận ra những điều tốt đẹp nơi người khác của họ cũng không mất
đi. Vì thế, không gì có thể khiến chúng ta tuyệt vọng về con người. Con
người vốn là hình ảnh của Thiên Chúa. Là tinh hoa của trời đất. Là chóp
đỉnh của quá trình sáng tạo vũ trụ và vạn vật. Con người dù tội lỗi mấy
đi chăng nữa, cũng không thể xoá nhoà hình ảnh của Thiên Chúa nơi mình.
Con người dù tha hoá mấy đi chăng nữa, cũng không thể huỷ hoại bản chất
tốt đẹp của mình. Con người dù có bị dục vọng thống trị mấy đi chăng
nữa, cũng vẫn không ngừng toả sáng bản chất của mình là “nhân linh ư vạn
vật”.
Vâng, con ngừơi chúng ta được tạo dựng
giống hình ảnh Thiên Chúa. Không ai xấu, vì khi tạo dựng, Thiên Chúa
thấy mọi sự đều tốt đẹp. Bản tính giống hình ảnh Thiên Chúa vẫn còn nơi
con người đó. Họ làm việc xấu chứ con người họ vẫn cao qúy, vẫn mang
phẩm giá làm người, thế nên ta vẫn phải yêu thương và tôn trọng. Hãy yêu
thương để giúp họ phục hồi phẩm giá cao đẹp của con người mà bấy lâu
nay họ bị phủ lấp bằng tội lỗi và đam mê. Bên cạnh đó, có những người
rất xấu về diện mạo nhưng tâm hồn họ lại thanh cao. Họ có thể là những
con người có “duyên lặn vào trong” dầu rằng bên ngoài chẳng có gì hay
ho.
Như thế điều quan yếu là hãy biết nhận
ra điều tốt nơi nhau. Cho dù họ có xấu đến đâu, mình vẫn có thể tìm ra
điều tốt nơi họ. Hơn nữa, nhân vô thập toàn. Ai trong chúng ta mà không
bị tội lỗi, tật xấu, đam mê mù quáng làm mất đi hình ảnh đẹp trong lòng
anh em hay trước mắt mọi người. Mỗi người chúng ta đều cần người khác
đánh giá tốt về mình thì chính chúng ta cũng hãy nói tốt và nghĩ tốt với
tha nhân.
Năm nay với chủ đề sống và loan báo tin
mừng, Giáo phận mời gọi chúng ta hãy sống đúng bản chất con người của
mình là « nhân linh hơn vạn vật’, và hãy sống đúng với ơn gọi của đời
ky-tô hữu là sống như một Đức Ky-tô khác giữa anh em.
1/ Sống Tin Mừng là gì ?
Chúng ta vẫn nghe đọc Phúc âm « Tin Mừng
Chúa Giê-su theo thánh . . . », như vậy tin mừng nằm trong bản thân
Chúa Giê-su. Các tác giả tin mừng viết về Chúa như là một tin vui cho
thế nhân. « Này tôi báo cho anh em một tin mừng trọng đại, cũng là tin mừng cho toàn dân: Hôm nay, một Đấng Cứu Độ đã sinh ra cho anh em trong
thành vua Đavít ». Và khi nói « sống tin mừng » nghĩa là sống như Đức
Ky-tô và trong Đức Ky-tô. Sống như Đức Ky-tô để chúng ta cũng trở thành
niềm vui cho anh em. Sống trong Đức Ky-tô để chúng ta hiện tại hóa hành
động yêu thương của Chúa cho anh em.
Thế giới này chắc sẽ đẹp lắm, khi mà
người người sống giống như Đức Ky-tô. Sống yêu thương. Sống phục vụ mà
không hề tính toán. Sống hết mình để lo cho mọi người từ vật chất đến
tinh thần. Sống hiến dâng quên cả tính mạng của mình đến nỗi « không có
một tình yêu nào cao quý hơn tình yêu dám chết cho người mình yêu ». Nếu
chúng ta sống được như vậy thì chúng ta cũng trở thành niềm vui cho thế
gian. Nếu chúng ta sống được như vậy thì chúng ta cũng trở thành một
chứng nhân cho tin mừng của Chúa giữa thế gian.
2/ Loan báo tin mừng như thế nào ?
Nhiệm vụ của người tín hữu là mang tin
mừng của Chúa đến cho mọi người. Nghĩa là mang Đức Ky-tô đến cho mọi
người. Đức Ky-tô của người nghèo, người bất hạnh, người ốm đau . . . ;
chúng ta hãy giới thiệu cho những con người bất hạnh ấy thấy Đức Ky-tô
đang yêu thương, đang chữa lành, đang phục vụ họ qua đời sống bác ái của
chúng ta.
Có một bé gái phong hủi bị dân làng xua
đuổi. Họ hò hét và lấy đá ném vào thân thể tiều tụy của em. Một nhà
truyền giáo đã chạy đến ôm em vào lòng và cứu em ra khỏi hiểm nguy. Em
bé đã cảm ơn người truyền giáo và nói : Ông có phải là Thiên Chúa
không ?
Nhà truyền giáo bảo rằng : Không, ta chỉ
là một trong những người con của Ngài mà thôi. Em cũng là con của Ngài,
từ nay em sẽ làm em của ta.
Em bé nói : Vậy tôi phải làm gì để cám ơn Thiên Chúa ?
Nhà truyền giáo : Em hãy dâng tặng tình yêu của mình cho tha nhân, càng nhiều càng tốt.
Kể từ ngày ấy, em bé luôn vui tươi phục
vụ những người trong trại phong cùi cho tới khi em lìa đời, những người
trong trại đã nghẹn ngào nói : một thiên thần đã từ biệt chúng ta.
Là người ky-tô hữu chúng ta phải thể
hiện cho người khác thấy Đức Giê-su là niềm vui khi chúng ta sống bác
ái, dấn thân phục vụ một cách quảng đại. Có như vậy chúng ta mới trở
thành chứng nhân cho tin mừng của Chúa.
Thế nhưng nhìn vào thực tế chúng ta chưa
thực sự sống tin mừng thì làm cho nói đến việc loan báo tin mừng. Chúng
ta chưa mặc lấy Đức Ky-tô để sống giữa anh em của mình. Chúng ta chưa
thể là niềm vui giữa anh em khi chúng ta vẫn sống lỗi công bình bác ái,
vẫn sống theo bản năng của dục vọng đam mê để rồi lao đầu vào biết bao
đam mê lầm lạc.
Ước gì chúng ta luôn biết gìn giữ hình
ảnh của Chúa nơi chúng ta. Ước gì hình ảnh Chúa luôn tỏ hiện qua đời
sống thanh cao, luôn biết sống theo công lý và tình thương. Xin cho mỗi
người chúng ta luôn biết gìn giữ phẩm giá cao đẹp của mình là hình ảnh
Thiên Chúa. Xin đừng để những đam mê mù quáng làm hoen ố hình ảnh tốt
đẹp ấy nơi mỗi người chúng ta nhờ đó chúng ta trở thành chứng nhân cho
Đức Ky-tô. Amen
Lm. Jos Tạ Duy Tuyền
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét